Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 392: Không làm đế vương

Chương 392: Không làm đế vương

Không biết đã qua bao lâu, Lạc Xuyên đánh mãi cũng thấy nhàm rồi.
Lại bị giết lần nữa, Lạc Xuyên lựa chọn sống lại.
"Thôi vậy, hôm nay chơi tới đây thôi." Lạc Xuyên nhìn Cửu Diệp Kiếm Thảo đang dập dờn trong gió tuyết cách đó không xa, hạ quyết định.
Lòng hắn vừa trồi lên một cảm giác.
Nếu tính theo tốc độ tiến bộ này, chẳng bao lâu nữa, Cửu Diệp Kiếm Thảo sẽ không thể ngăn cản bước chân hắn.
Lạc Xuyên khẽ thở dài.
Quả nhiên, thiên phú quá khủng bố cũng có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ nha.
Trên thế giới này thực sự quá ít thứ có ý nghĩa khiêu chiến...
Khi gỡ mũ chơi game xuống, Lạc Xuyên đã thấy Yêu Tử Yên đứng ngay bên cạnh.
"Ủa? Ông chủ, ngươi không chơi nữa à?" Yêu Tử Yên nhanh nhảu hỏi.
Lạc Xuyên gật đầu: "Hơi mệt rồi."
Yêu Tử Yên lập tức hiểu ý.
Đúng rồi, bị đánh chết liên tục như thế, không muốn đánh nữa cũng là bình thường thôi.
"Ta chơi bao lâu rồi?" Lạc Xuyên hỏi.
"Ừm... chắc tầm hơn hai giờ." Yêu Tử Yên tính thử một chút rồi đáp.
Hơn hai giờ?
Lạc Xuyên nhìn ra ngoài cửa hàng.
Giờ đã là chừng mười giờ sáng, ánh nắng đã từ từ trở nên rạng rỡ.
Nếu là ngày thường, lúc này Khởi Nguyên Thương Thành đã kín khách.
Nhưng hiện nay...
Lạc Xuyên liếc nhìn quanh cửa hàng một vòng.
Chỉ có hắn và Yêu Tử Yên thôi.
Cộng thêm cái Cây Thế Giới kia nữa thì nhìn vẫn rất vắng vẻ.
Mấy ngày nay không có nhiều khách đến lắm.
Lạc Xuyên thoáng lộ vẻ bất đắc dĩ.
"À đúng rồi." Bỗng nhớ tới một việc, Lạc Xuyên vội nói, "Đám người trong hoàng tộc yêu thú lúc trước ấy, chẳng phải đều nói muốn tới Khởi Nguyên Thương Thành sao? Sao chỉ có mình ngươi trở về?"
"Ra là chuyện này à." Yêu Tử Yên cười cười, đáp, "Ban đầu Hư gia gia cũng muốn dẫn mấy người đó tới, nhưng bất ngờ lại có chút chuyện. Bọn họ biết ta là nhân viên của Khởi Nguyên Thương Thành, cho nên bảo ta cứ về trước."
"Chuyện gì?"
"Hình như Yêu Đế đại nhân sắp xuất quan."
Yêu Đế?
Lạc Xuyên nghe thấy cái tên này, lòng thoáng nghi hoặc.
Vài hình ảnh mơ hồ trong trí nhớ dần trở nên rõ ràng, hắn chợt bừng tỉnh.
Nếu Lạc Xuyên nhớ không lầm thì lúc đồng hành với hoàng tộc yêu thú, hắn có nghe bọn họ nói đến việc này.
Yêu Đế chính là thủ lĩnh hiện tại của hoàng tộc yêu thú, đã bế quan hơn chục năm chưa xuất hiện.
Vì thế mà Đại Tế Ti mới phải tạm thời thay thế Yêu Đế quản lí hoàng tộc yêu thú.
Nhớ ra rồi, Lạc Xuyên mới gật đầu: "Đó cũng là một chuyện tốt."
Yêu Tử Yên cười cười, không nói gì thêm.
"Ha ha ha ha, ông chủ, quả nhiên ngươi đã mở cửa hàng lại."
Bỗng có một giọng cười sang sảng vẳng vào, thu hút lực chú ý của hai người.
Người vừa tới chính là Bạch lão.
"Ừ." Lạc Xuyên bình thản đáp một câu.
Yêu Tử Yên tò mò hỏi: "Cơ Vô Hối đâu?"
Nếu Bạch lão đã trở về từ di tích thượng cổ thì hẳn Cơ Vô Hối, người đồng hành với ông ta cũng đã trở về mới phải.
Nếu đã về thành Cửu Diệu, vì sao không đến Khởi Nguyên Thương Thành, đây mới là điểm mà Yêu Tử Yên không hiểu.
Bạch lão cười nói: "Bệ hạ và ta đã ra ngoài lâu như vậy, dù mọi chuyện cũng có tả tướng và hữu tướng hỗ trợ xử lí nhưng cũng tồn đọng khá nhiều chính sự. Hiện giờ bệ hạ đang tất bật xử lí đống chính sự chồng chất kia rồi, bận rộn lắm."
Lạc Xuyên lắc đầu, nói: "Thế nhân đều biết hoàng đế có thân phận cao quý, lại không biết Hoàng đế muốn gánh trách nhiệm nặng nề thế nào."
Bạch lão và Yêu Tử Yên sửng sốt.
Bạch lão lấy lại tinh thần, cười cười: "Đúng như ông chủ nói, nhưng thế nhân đều bị công danh lợi lộc trói buộc, người lánh đời không màng danh lợi như ông chủ thật vô cùng hiếm có."
Lời editor: Cuối tháng các đại thần nhớ đừng đẩy KP nha, đợi tới 1/11 hãy đẩy nha!!!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất