Chương 89: Bạch lão phục mệnh
"Người nọ là ai vậy, lại có thể khiến cho lâu chủ Tả Vạn Kim của Phượng Tiên lâu tự mình đi ra nghênh đón?"
"Tuy nhiên cô nương bên cạnh hắn thật xinh đẹp, quả thực chính là thiên tiên hạ phàm!"
Đây là thực khách mới tới.
Rất nhiều người đều nghe nói về những việc Lạc Xuyên đã làm ngày hôm qua.
Nhưng quan trọng nhất là, bọn họ cũng không biết diện mạo của hai nhân vật chính trong câu chuyện đó là Lạc Xuyên và Yêu Tử Yên.
"Ha hả, không ngờ dám có ý đồ với cô nương kia, sợ là ngươi không muốn sống nữa rồi!" Có người cười nhạo nói.
"Sao các hạ lại nói lời ấy?"
"Hôm qua, bởi vì như thế nên Nhị hoàng tử nên rơi vào kết cục sung quân Nam Cương, ngươi cảm thấy thân phận của bản thân mình còn tôn quý hơn hắn hay sao?"
Lời vừa nói ra, cả phòng trở nên yên tĩnh, đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi!
Lúc này, bọn họ bỗng nhiên nghĩ tới hôm nay có một tin đồn trong khoảng thời gian ngắn đã truyền khắp thành Cửu Diệu!
"Cô nương mắt tím tóc tím, vị cường giả thần bí khiến cho Thiên Tinh Đại Đế cũng phải cúi đầu, chẳng lẽ chính là bọn họ? !"
"Xem ra là đúng như vậy, thật không ngờ, vị tiền bối này đến nơi đây..."
Vô số người nhìn về phía căn phòng mà Lạc Xuyên tiến vào, ánh mắt lóe lên.
Có một số người tu luyện tính toán ở trong lòng, có muốn tiến vào mượn sức một phen hay không.
Một lát sau, những người này không nhìn thấy Lạc Xuyên và Yêu Tử Yên đi ra, cảm thấy rất khó hiểu.
Có người đánh bạo đẩy cửa phòng ra, hai người đã biến mất không thấy tung tích đâu nữa từ lâu...
Sau khi cơm nước ở Phượng Tiên lâu xong xuôi, Lạc Xuyên và Yêu Tử Yên trực tiếp xé rách không gian quay trở về Khởi Nguyên Thương Thành.
Hiện giờ dựa vào việc xé rách không gian thay thế cho việc đi đường, Lạc Xuyên càng ngày càng thuần thục…
Đương nhiên, việc dựa vào thân thể của bản thân mình tự xuyên qua trong không gian, không phải người tu luyện nào cũng có thể làm được.
Cảnh giới Vấn Đạo mới có thể miễn cưỡng ngăn cản các loại nhiễu loạn không gian và khe nứt không gian ở trong không gian.
Đồng thời còn tránh việc không cẩn thận bị lạc ở trong khe nứt không gian vô cùng vô tận.
Chỉ có cảnh giới Tôn Giả, mới có thể tự do hành động ở trong đường hầm không gian.
Tuy nhiên không có vị Tôn Giả nào không có việc gì nhàn rỗi đến mức dựa vào xé rách không gian để thay thế cho việc đi đường…
Trở lại trong cửa hàng, dù sao cũng không có khách hàng nào cả, hai người đều tiến vào Tháp Thí Luyện.
Không có nhiệm vụ của hệ thống, Lạc Xuyên cũng biếng nhác hẳn đi.
Quảng cáo cái gì, mỗi ngày ở trong cửa hàng thanh thản ổn định chơi trò chơi không được sao?
Đồng thời ở trong lòng của Lạc Xuyên, còn rất chờ mong đối với cái gọi là chế độ Sàn đấu.
Đủ loại người tu luyện quyết chiến công bằng ở trong đó, nhưng lại không cần lo lắng về việc bị thương, chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến người khác cảm thấy hưng phấn…
Sau khi Bạch lão trở lại hoàng thành, trước tiên lập tức đi tới chỗ Cơ Vô Hối.
Ban đầu, tâm tình của Cơ Vô Hối có chút buồn bực.
Bạch lão ước chừng đã đi cả buổi sáng mà vẫn chưa quay trở lại, khiến cho Cơ Vô Hối lo lắng vị tiền bối thần bí kia có chỗ nào không hài lòng với cách làm của hắn ta hay không?
Chẳng lẽ nói, ta phải đích thân tới nhà thăm hỏi hay sao? Cơ Vô Hối không nhịn được suy nghĩ ở trong lòng.
Chuyện này vốn dĩ là lỗi lầm của Cơ Thiên Hạo, hiện tại nghĩ lại, Cơ Vô Hối cảm thấy có phải Cơ Thiên Hạo do ông trời chuyên môn phái lại đây để hãm hại cha hay không.
Đế vương không tình thân!
Trải qua chuyện tình tối hôm qua, trong lòng Cơ Vô Hối đã sớm không còn một chút cảm tình nào với Cơ Thiên Hạo!
Hiện giờ nhìn thấy Bạch lão bình an trở về, trong lòng hắn ta bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Bạch lão, như thế nào?" Cơ Vô Hối vẫn mở miệng hỏi.
Trên khuôn mặt của Bạch lão xuất hiện một nụ cười: "Không làm nhục mệnh."
Cơ Vô Hối thở ra một hơi dài: "Vậy là tốt rồi... "
Bạch lão đi theo bên cạnh Cơ Vô Hối đã hơn mười năm, người sau liếc mắt một cái là đã nhìn ra tâm tình của ông ta thay đổi.
"Bạch lão, thần sắc của ngươi xem ra rất vui vẻ?" Cơ Vô Hối cười hỏi: "Chẳng lẽ là gặp được chuyện gì tốt hay sao? Có thể nói cho trẫm nghe một chút hay không?"
"Ta mua được một đồ vật có thể bổ sung sinh cơ ở trong cửa hàng của ông chủ, ."
Dứt lời, Bạch lão lấy Quỳnh Tương Lộ ra, cầm trong tay rất cẩn thận.
"Bổ sung sinh cơ? Vị cường giả thần bí kia lại còn có vật như vậy?"
Nhìn chằm chằm Quỳnh Tương Lộ, Cơ Vô Hối cũng không giữ được bình tĩnh.
Loại này đồ vật này, hoàn toàn chính là thần vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu!
"Ta đây trước hết chúc mừng Bạch lão, xem ra việc đột phá Vấn Đạo cửu phẩm có hi vọng." Sau khi bình phục tâm tình, Cơ Vô Hối cười nói.
Hắn ta trái lại không có ý định chiếm làm của riêng.
Bởi vì thọ nguyên của hắn ta sung túc, không cần lo lắng vấn đề thiếu hụt sinh cơ.
Bạch lão nói: "Tạ cát ngôn của bệ hạ."
"Đúng rồi." Cơ Vô Hối bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi: "Bạch lão, để đạt được Quỳnh Tương Lộ này, sợ là phải trả giá rất lớn phải không?"
Bạch lão nghe vậy, sắc mặt trở nên có phần quái dị.
Cơ Vô Hối hơi nghi hoặc: "Làm sao vậy? Bạch lão cứ nói đừng ngại."
"Bệ hạ sợ là đã đoán sai." Bạch lão lắc lắc đầu: "Quỳnh Tương Lộ giống như các hàng hóa khác mà ông chủ bán, đều có giá cả rõ ràng."
Trong ánh mắt tò mò của Cơ Vô Hối, Bạch lão nói ra một cái giá cả khiến cho hắn ta căn bản không kịp phản ứng.
"Mười vạn linh tinh."