Chương 99: Thật thơm!
Yêu Tử Yên sau khi nhìn thấy Cơ Vô Hối và Bạch lão thì thản nhiên gật đầu, xem như đã chào hỏi.
Sau đó ánh mắt dừng trên người Lạc Xuyên, nhìn thấy thứ trong tay hắn thì đôi mắt nàng lập tức sáng ngời!
"Bữa sáng của ngươi." Lạc Xuyên mặt không biểu cảm nói.
"Cảm ơn ông chủ!"
Yêu Tử Yên vội vàng đi xuống cầu thang, đến trước mặt Lạc Xuyên nhận bữa sáng, rồi nhoẻn miệng cười đến rung động lòng người.
Lạc Xuyên vẫn không nhúc nhích.
Có lẽ là bởi vì nhìn lâu, cho nên sinh ra sức miễn dịch…
Sau khi làm nhân viên phục vụ của Khởi Nguyên Thương Thành, Yêu Tử Yên cảm thấy cuộc sống của mình thật sự rất thoải mái.
Hoàn toàn không cần lo lắng âm mưu quỷ kế này nọ có người tu luyện loài người, mỗi ngày đều có thể ngủ thẳng đến khi tự tỉnh, thậm chí còn có ông chủ mang bữa sáng về cho nàng!
Ăn bữa sáng ấm áp ngon lành, còn có thanh cay ăn kèm, đôi mắt của Yêu Tử Yên đều híp lại thành hình trăng non.
A! Thật là một cuộc sống dễ chịu…
Thấy Yêu Tử Yên không để ý đến suy nghĩ của hắn ta, Cơ Vô Hối không khỏi nhẹ nhàng thở phào.
Tuy rằng hôm qua đã gặp mặt, nhưng lúc ấy Cơ Vô Hối vẫn chưa nhận ra thân phận thật sự của Yêu Tử Yên.
Khi đó, sự chú ý của hắn ta đều dồn hết vào việc làm thế nào để ông chủ bớt giận.
Yêu Tử Yên thân là Tôn Giả, đương nhiên không phải Cơ Vô Hối với cảnh giới Vấn Đạo viên mãn có thể nhìn thấu được.
Hơn nữa khi Bạch lão mua được Quỳnh Tương Lộ ở Khởi Nguyên Thương Thành rồi trở về phục mệnh, cũng chỉ nhắc qua rằng trong cửa hàng của Lạc Xuyên có một nữ nhân viên phục vụ mà thôi.
Trong mắt của Bạch lão, thực lực và thân phận của Yêu Tử Yên nếu so sánh với ông chủ, thật sự là không đáng nhắc đến…
Vì thế đã tạo thành hoàn cảnh này.
Đương nhiên, Cơ Vô Hối vẫn có chút tò mò khi Yêu Tử Yên ở trong cửa hàng này.
Đường đường là hoàng tộc yêu thú lại đi làm một nhân viên phục vụ, cho dù cửa hàng không đơn giản thế nào đi chăng nữa, cũng lộ ra một cảm giác không hài hòa mạnh mẽ.
Tôn nghiêm của hoàng tộc yêu thú đâu?
Cơ Vô Hối suy nghĩ, cảm thấy mình không nên nghĩ tiếp nữa.
Hắn ta đi theo Bạch lão đến trước kệ hàng.
Bạch lão giới thiệu: "Bệ hạ, mấy thứ này chính là đồ bán trong cửa hàng của ông chủ, Coca Cola, thanh cay, mì ăn liền, còn có Quỳnh Tương Lộ…"
Tầm mắt của Bạch lão di chuyển, sau đó nhìn vào vị trí vốn để bày Quỳnh Tương Lộ.
Quả nhiên, nơi đó lúc này đang đặt một tấm bảng trắng nho nhỏ.
Trên bảng trắng viết một hàng chữ đen rõ ràng: Đã bán hết, đang nhập hàng.
Bạch lão dừng lại một chút, nói tiếp: "Đó là quy định trong cửa hàng, bệ hạ ngươi nên nhìn kĩ đi."
Nhìn theo hướng Bạch lão chỉ, Cơ Vô Hối thấy được một bảng trắng nhỏ treo trên tường.
Bên trên viết rõ từng quy định.
"Còn nhiều quy định nữa." Trong lòng Cơ Vô Hối không kiềm được mà xuất hiện ý nghĩ như vậy.
Sau đó, hai người mỗi người cầm một ly mì ăn liền.
"Yêu cô nương, ta và bệ hạ, mỗi người một ly mì ăn liền, sau đó mỗi người đánh ba tiếng trong Tháp Thí Luyện." Hai người đi đến trước mặt Yêu Tử Yên, Bạch lão cười nói.
Yêu Tử Yên gật đầu: "Tổng cộng ba trăm tám mươi linh tinh."
Bởi vì Cơ Vô Hối là lần đầu tiên chơi Tháp Thí Luyện, cho nên tốn một trăm linh tinh để đăng ký tài khoản.
Nghe được giá này, trong lòng Cơ Vô Hối có chút kinh ngạc.
Đồ trong cửa hàng này đều không phải chăng chút nào!
Nếu là người tu luyện bình thường, chỉ sợ chưa chắc đã gánh vác nổi!
Mấy phút sau, Bạch lão và Cơ Vô Hối mỗi người bưng một ly mì ăn liền ngồi bên bờ tường.
Ăn đến mức mặt mày ửng đỏ.
Thật thơm!
Lúc này trong Cơ Vô Hối làm gì còn chút ý nghĩa không vui nào nữa.
Thức ăn ngon cỡ này, cho dù là mấy trăm, mấy ngàn linh tinh cũng đáng giá!
Chuyện này giống như một người đã ăn ngấy sơn hào hải vị, bỗng nhiên nếm được món ăn vặt đặc sắc của dân gian, tất nhiên sẽ cảm thấy vô cùng ngon miệng!
Mức giá này, đáng!