Chương 16: "Các hạ cùng ta không oán không thù, lẽ nào muốn bức ta khởi động 'Chỉ lực' ngoại hiệu?"
"Hắc hắc... Nhớ ta không, bảo bối?"
Bước ra khỏi ga Thượng Hải – trạm Nam Nghiễm, Hà Tiêu Tình nắm lấy cánh tay Trần Vũ. Khoảnh khắc hai người gặp mặt, nữ hài đã thu hút vô số ánh mắt.
"Nhớ... Có điều nha, ta có lẽ càng nhớ ngươi đó, dù sao ngươi thắng tất cả rồi mà."
Trần Vũ ôm Hà Tiêu Tình vào lòng rồi mới lên tiếng. Câu nói cuối cùng, hắn ghé sát tai nàng, thì thầm một cách đầy ẩn ý.
"A... Dẻo miệng chết đi được, cả ngày chỉ nghĩ chuyện xấu. Chúng ta đi thôi, đi kiếm gì ăn đi, ta muốn ăn xiên nướng."
"Được thôi, muốn ăn gì thì ăn đó. Mà ăn xong, chúng ta đi dạo một vòng nhé? Ta định ở Thượng Hải bồi ngươi mấy hôm, rồi đi Đế Đô chơi. Ngươi cùng ta đi chứ?"
"Đế Đô? Không muốn đi đâu, đi Đế Đô cũng chỉ ngắm mấy cái phong cảnh nổi tiếng với mấy chỗ chả có gì hay ho cả."
Nắm tay bạn trai, hai người cùng nhau bước vào khu ẩm thực. Nghe Trần Vũ ngỏ ý, Hà Tiêu Tình liền thẳng thắn từ chối. Chủ yếu là nàng không có hứng thú với những nơi đó, ở nhà chơi vẫn hơn.
"Vậy thôi, vốn còn muốn có một chuyến 'Tuần trăng mật' ngọt ngào cơ, đành để ta chụp hình gửi cho ngươi vậy."
Trần Vũ đã có dự định như vậy. Còn việc tại sao không hỏi ý Vương Thi Vũ, là vì cô nàng đã bơ hắn cả tuần nay rồi. Thậm chí có khả năng, đối phương cố ý lạnh nhạt anh. Nhưng Trần Vũ không để bụng, dù sao sau khi về Quảng Thành, anh sẽ tìm cô nàng sau.
"Thôi mà, đâu phải ta không muốn đi cùng ngươi, chủ yếu là chị ta không cho ta đi xa. Với lại, nếu ngươi muốn đi Đế Đô, thì phải chơi ít nhất một tuần mới đã chứ, thế thì lâu quá. Lần trước ta lén đi tìm ngươi, còn bị chị mắng cho một trận, may mà ta về sớm, nếu không thì mẹ ta cũng đến tận nhà giáo huấn mất."
Diện bộ Jk quyến rũ, nữ hài giải thích với chàng trai bên cạnh. Không phải phụ huynh không cho cô đi du lịch, chỉ là con gái một mình ra ngoài vẫn rất nguy hiểm.
"Ừ, không sao, dù gì tương lai còn dài. Đi thôi, ngươi muốn ăn xiên nướng hay lẩu? Sao cuối cùng lại chọn lẩu?"
Trần Vũ không để bụng việc Hà Tiêu Tình không có thời gian. Có lẽ anh hơi tiếc nuối, dù sao không có "gối ôm" thì cũng hơi buồn. Nhưng mà... chắc anh sẽ vừa đi du lịch, vừa tìm xem có "gối ôm" nào thích hợp không vậy.
"Ban đầu định ăn xiên nướng, nhưng... ta cảm thấy vẫn nên ăn thịt trước đã. Quán này ngon lắm, mình ăn ở đây nhé."
"Được, ngươi thích là được, ta ăn gì cũng được mà."
"Ừ ừ, ta biết. Với lại, ta cũng không định để ngươi từ chối đâu nha, hắc hắc, đi thôi."
Hai người ngồi vào quán lẩu "Đeo Tạp Dề". Bên trong quán rất náo nhiệt, có thể thấy quán này làm ăn rất phát đạt.
Dù sao, quán đông khách chứng tỏ đồ ăn ngon, nguyên liệu lẩu tươi ngon. Nếu không thì ai mà chịu làm "khách quen", cứ nằng nặc đòi ăn ở quán này chứ.
Đồ ăn không ngon, thì chẳng ai muốn quay lại lần hai đâu.
"Chờ chút, để ta lên 'Nào Đó Đoàn' đặt combo, ăn vậy lợi hơn... Ừm, hai người mình, khẩu vị của ta bình thường, chọn cái combo 199 tệ, hay là thêm combo 99 tệ nữa nhỉ?"
Hà Tiêu Tình ngồi cạnh Trần Vũ, lôi chiếc điện thoại vỏ hồng phấn ra, xem các combo trên "Nào Đó Đoàn".
"Đặt hết đi, mà chọn độ cay vừa thôi nhé? Ngươi chắc ta nuốt nổi không?"
Nhìn hai combo trên màn hình, Trần Vũ dè dặt hỏi. Chủ yếu là anh quen ăn nhạt, mấy quán lẩu Trùng Khánh thế này, anh sợ cay quá.
"Hắc hắc, đừng sợ, ta chọn cay vừa thôi, dù gì đây cũng là đặc sản của người ta, phải thử chứ... Anh ơi, cho em gọi món."
Hà Tiêu Tình thừa biết Trần Vũ sẽ lúng túng, liền đặt luôn hai combo rồi gọi nhân viên đến order.
"Dạ, cho hỏi bên mình đặt combo trên 'Nào Đó Đoàn' phải không ạ? Cho em xin mã thanh toán với ạ."
"Tít" "Tít"
Sau khi nhân viên dùng điện thoại quét mã trên điện thoại Hà Tiêu Tình, anh ta lại hỏi:
"Bên mình chọn loại nồi Cửu Cung cách phải không ạ?"
"Đúng rồi, cho em cay vừa thôi nha. Bạn trai em người Quảng Đông, xin anh làm cho nó cay xè lưỡi luôn ạ, em cảm ơn."
Khá lắm, một câu nói khiến cả Trần Vũ lẫn nhân viên đều ngơ ngác nhìn cô nàng. Đúng là cô dám nói thật mà.
"Khụ khụ, vị tiên sinh yên tâm, tôi sẽ bảo đầu bếp gia giảm bớt cho anh. Dù sao, ẩm thực Quảng Đông nổi tiếng thanh đạm, tươi ngon mà."
"Cảm ơn... Làm phiền anh."
Nhìn ánh mắt "cảm thông" của anh phục vụ, Trần Vũ thầm nghĩ, tối nay nhất định phải khiến cô nàng khóc hết nước mắt, nếu không thì thật có lỗi với cái danh của anh.
Nếu như tối nay Hà Tiêu Tình bình an vô sự, Trần Vũ anh xin viết ngược tên!
"Hắc hắc, người ta chỉ đùa thôi mà, đừng giận nha."
Cô bạn gái nhỏ ghé sát vào bạn trai, làm nũng cọ cọ vào ngực anh.
Bàn bên cạnh, bốn gã đại hán đồng loạt im lặng. Bọn họ... cũng thèm có bạn gái đáng yêu lắm chứ!
Bọn họ cũng muốn cùng bạn gái ngọt ngào đến ăn lẩu hẹn hò lắm chứ!
"Tối nay, giữa các hạ và ta nhất định phải có một người ngã xuống trước. Mời các hạ nếm thử đao của ta thật kỹ... Xem khí lực có đủ không!"