Chương 2: Bí mật của Bạch Như Ngọc
Trần Hạo thở hổn hển chạy về công ty, công ty môi giới bất động sản Tiểu Bối.
Đúng vậy, Trần Hạo là một nhân viên môi giới bất động sản, công việc chủ yếu là kinh doanh và cho thuê các loại nhà ở, cửa hàng, văn phòng, nhà xưởng.
Công ty không lớn, chỉ có hơn mười nhân viên, phụ trách kinh doanh bất động sản trong phạm vi ba km.
Lúc này, trong công ty có vài khách hàng đang xem phòng, nhưng Trần Hạo lại ngồi yên tại vị trí của mình, hoàn toàn không có ý định tiếp khách.
Trong đầu hắn giờ chỉ còn mỗi hệ thống Tuệ Nhãn.
Nhưng Trần Hạo gọi hệ thống thế nào cũng không có phản ứng, liệu đây là muốn hắn tự mình tìm tòi sao?
Đúng lúc này, giọng nói của cố vấn kim bài Bạch Như Ngọc vang lên.
"Tiểu Trần, mau đến giúp mấy vị khách mời rót thêm trà! Đứng ngây ra đó làm gì, người trẻ tuổi các cậu đúng là chẳng thấy việc gì!"
Trần Hạo nghe vậy, không khỏi sững sờ. Mấy vị khách kia là khách mời của cô, thì liên quan gì đến tôi?
Giao dịch thành công, hoa hồng đều là của cô, cô mời tôi ăn cơm, hay cho tôi lì xì? Ngay cả một ly trà cũng không mời, tôi dựa vào đâu mà giúp cô?
Trước đây tôi chủ động giúp cô là vì tình cảm, bây giờ tôi không giúp, đó là bổn phận!
Sao, cô nghĩ tôi là người mới dễ bắt nạt, hay là sao nhỏ? Muốn tôi làm việc miễn phí à?
Suy nghĩ thông suốt, Trần Hạo không còn giúp đỡ như trước nữa, mà như Lã Vọng buông cần câu, "Bạch tỷ, thật ngại quá, bên em đang hơi bận, tạm thời không rảnh!"
Bạch Như Ngọc liếc Trần Hạo một cái, trong lòng nghĩ: “Một nhân viên mới như ngươi, ba tháng mới bán được một căn nhà, bận r cái gì chứ!”
Tuy nhiên, Bạch Như Ngọc không phải là cấp trên của Trần Hạo, Trần Hạo không giúp cô thì cô cũng đành chịu, chỉ đành tự mình động thủ.
Mấy vị khách kia đợi một lúc rồi cũng bỏ đi, có vẻ như không tìm được căn phòng ưng ý.
Sau khi mấy vị khách kia đi rồi, Bạch Như Ngọc mới đi đến trước mặt Trần Hạo, tựa vào bàn làm việc của hắn, bất mãn nói: "Tiểu Trần, cậu đang bận gì vậy? Bây giờ cánh cứng rồi, lời của chị tỷ nói cũng không nghe nữa à?"
Trần Hạo liếc nhìn Bạch Như Ngọc, thầm nghĩ người phụ nữ này đúng như tên gọi, da trắng như "dương chi bạch ngọc", vóc dáng "ngực tấn công mông phòng thủ" nhìn qua cũng ôn nhu như ngọc.
Mỗi cử chỉ, mỗi cái nhíu mày, mỗi nụ cười, đều toát lên vẻ phong tình vạn chủng.
Trần Hạo trước đây cũng quá trẻ tuổi, bị vẻ phong tình của cô làm cho say mê, nên mới bị cô sai gì làm nấy.
Bây giờ, Trần Hạo đã là người sở hữu Tuệ Nhãn, dù Bạch Như Ngọc có phong tình vạn chủng đến đâu, trong mắt hắn cũng chỉ là một bộ xương đẹp.
Đúng rồi, xem xem Bạch Như Ngọc có bí mật gì.
【Họ tên: Bạch Như Ngọc】
【Tuổi: 25】
【Nghề nghiệp: Cố vấn kim bài của công ty môi giới bất động sản Tiểu Bối.】
【Đặc điểm: Nhan sắc 93, vóc dáng 95.】
【Bí mật 1: Bạch Như Ngọc từng có một lần hôn nhân ngắn ngủi, nhưng người chồng là phú nhị đại lại nghiện cờ bạc, thêm vào đó mắc chứng "súc dương" (liệt dương), ngay cả đối mặt với một mỹ nhân như Bạch Như Ngọc cũng không thể cải thiện, vì vậy tính tình đại biến, thường xuyên bạo hành gia đình. Bạch Như Ngọc không thể chịu đựng được nữa, chọn ly hôn, đến nay vẫn còn là gái trinh!】
【Bí mật 2: Bạch Như Ngọc trở thành cố vấn kim bài chỉ trong ba năm, dựa vào nhan sắc và vóc dáng, trong ba năm đã chinh phục được hàng trăm khách hàng nam giới, chỉ cần "vô tình" khoe chút thành tích công việc, là có thể khiến khách hàng nam nguyện ý ký hợp đồng.】
【Bí mật 3: Vì trải nghiệm cuộc sống thất bại trước đây, Bạch Như Ngọc cực kỳ ham tiền, có tố chất giữ của, coi tiền như người thân, chỗ dựa của mình. Muốn cô mời ăn cơm hoặc lì xì, khác nào muốn mạng cô!】
【Bí mật 4: Quản lý công ty Vương Đại Vũ đang ngầm theo đuổi Bạch Như Ngọc, nhưng Bạch Như Ngọc biết Vương Đại Vũ đã có vợ nên không đồng ý, đồng thời từ chối lời đề nghị bao nuôi với số tiền lớn của Vương Đại Vũ. Tuy nhiên, Vương Đại Vũ vẫn chưa từ bỏ, đang tìm mọi cách vận dụng "quy tắc ngầm" để chiếm đoạt "miếng mỡ béo bở" này, Bạch Như Ngọc đang chống trả!】
【Bí mật 5: ...】
Nhìn thấy bí mật của Bạch Như Ngọc, Trần Hạo nhất thời có chút kinh ngạc.
Cho đến nay, ấn tượng của Bạch Như Ngọc trong lòng Trần Hạo là một người khá cởi mở, khá phóng đãng, khá phong tình, dường như muốn xây dựng hình tượng một người phụ nữ xinh đẹp đã ly hôn đầy quyến rũ!
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, Bạch Như Ngọc lại vẫn còn là gái trinh!
Trước đây hắn chỉ biết Bạch Như Ngọc đã ly hôn, nhưng không ngờ lại là một cuộc hôn nhân "kỳ hoa" như vậy!
Vậy bệnh của chồng cũ cô ta nghiêm trọng đến mức nào chứ!
Hơn nữa, cô ta tuy ham tiền như mạng, nhưng lại có thể từ chối lời bao nuôi với số tiền lớn của quản lý, còn có thể chống lại "quy tắc ngầm", điều này giải thích điều gì?
Là bóng ma tâm lý từ cuộc hôn nhân thất bại khiến cô ta căm ghét đàn ông?
Hay là "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn", chỉ muốn kiếm tiền trong sạch?
Hay là cả hai yếu tố trên?
Dù sao, trong lòng Trần Hạo, đối với Bạch Như Ngọc dường như cũng không còn khó chịu nữa!
Thấy Trần Hạo ngây ngốc nhìn mình, Bạch Như Ngọc không khỏi đưa tay che ngực, giận dữ nói: "Tiểu Trần, cậu nhìn cái gì vậy? Mắt của cậu sắp rớt ra ngoài rồi đấy!"
"À?" Trần Hạo lúc này mới hoàn hồn, cười nhạt nói: "À, thật xin lỗi, Bạch tỷ, vừa rồi em bị thất thần."
"Thất thần? Tôi thấy cậu là mất hồn thì đúng hơn! Sao nào, tài ăn nói của chị có thể làm cậu say như điếu đổ sao?"
Trần Hạo nghe vậy, không khỏi mặt đỏ tai hồng. Lời của Bạch Như Ngọc, nghe như một "lão tài xế" vậy, làm sao giống như lời của một gái trinh nói ra?
Hơn nữa, hắn thừa nhận tài ăn nói của Bạch Như Ngọc rất sâu sắc, nhưng vừa rồi hắn thực sự chỉ đang xem bí mật của cô ta, hoàn toàn không có nhìn "chỗ đó"!
"Bạch tỷ, em..." Trần Hạo không nói nên lời.
"Khụ khụ khụ... Được rồi, được rồi, không đùa cậu nữa. Sau này chị gọi cậu làm việc, nhớ nhanh chân lên!"
"Khụ khụ!"
Quản lý Vương Đại Vũ đột nhiên từ văn phòng đi ra, cười nói: "Như Ngọc, hai người đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế, lại đang đàm phán hợp đồng à!"
Bạch Như Ngọc cười nhạt, nói: "Vương tổng, tình hình bây giờ, đâu có dễ dàng đàm phán hợp đồng như vậy!"
"Đúng vậy!" Vương Đại Vũ gật gù, nói: "Tình hình kinh tế bây giờ rất khó khăn, nhu cầu mua nhà của mọi người cũng rất thấp, lượng cho thuê nhà của chúng ta cũng đang giảm xuống!"
Vương Đại Vũ nói, liếc nhìn Trần Hạo một cái, nói: "Vì vậy, Tiểu Trần à, cậu phải cố gắng lên. Gần đây tổng công ty có kế hoạch cắt giảm nhân sự, thành tích hiện tại của cậu rất nguy hiểm. Ngoài ra, tôi có một tin xấu và một tin tốt muốn nói cho cậu, cậu muốn nghe cái nào trước?"