Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game

Chương 7: Bạch Nguyệt Quang

Chương 7: Bạch Nguyệt Quang
Đường Tụng nhìn mà thèm không chịu nổi, chỉ hận không thể mua ngay rồi sử dụng luôn.
Thử xem đạo cụ thần kỳ trong game xuất hiện ở ngoài đời thật thì sẽ có hiệu quả như thế nào.
Nhưng vấn đề là, bây giờ hắn căn bản không có 17.000 đồng!Nhìn thấy mà không ăn được, thì lại càng khó chịu hơn, gấp đến mức vò đầu bứt tai.
Nếu như dựa vào nhiệm vụ hàng ngày, cần 47 ngày mới góp đủ 17000 đồng.
Không nói nhiệm vụ chỉ giới hạn 7 ngày, mà vật phẩm cũng chỉ giảm giá 1 ngày.
Chờ đến khi giảm giá qua đi, có lẽ muốn mua cũng không mua nổi!Hắn lại nhìn vào phần thưởng, chưa nói đến gói quà ngẫu nhiên kia, chỉ x10 lần tiền lương thôi cũng đủ để hắn trông mà thèm rồi.
Người khác chạy một đơn được 5 đồng, hắn chạy một đơn được 50 đồng, người khác kiếm 400 một ngày, hắn kiếm 4000 một ngày.
Quả thật là cất cánh!Móa! Làm sao bây giờ? Kiếm tiền ở đâu bây giờ?
Đường Tụng trầm tư suy nghĩ, muốn kiếm nhiều tiền như vậy trong thời gian ngắn, như vậy chỉ có mặt dày đi vay, vay ai bây giờ?

Lựa chọn hàng đầu nhất định là lão Mã.
(Mã Tử Đằng)Hắn tức mở Wechat ra xem, chỉ được vay 12.000 đồng?Lão Mã không ra sức nha!Đường Tụng lập tức vay luôn.
Còn thiếu 5000.
Làm sao bây giờ?Đám bạn học của mình cũng vừa tốt nghiệp không lâu, cũng chỉ vừa ổn định thôi, bây giờ há mồm vay tiền, thật sự là có chút làm khó người ta, nói không chừng còn trở mặt thành kẻ thù.
Do dự một chút, Đường Tụng vẫn quyết định gọi điện thoại về nhà trước.
“Tút tút tút!”Sau vài tiếng, điện thoại đã được kết nối.
“Alo, con trai, có chuyện gì thế?” Giọng nói dịu dàng của mẹ vang lên.
“Không có gì, chỉ hỏi chân của cha con thể nào rồi? Tuần trước nói là đi bệnh viện kiểm tra mà, đã có kết quả chưa?”
“Haiz, đều tại cha con không nghe mẹ, lúc trước bảo ông ấy đi bệnh viện xem một chút, thì ông ấy không chịu đi.
Bác sĩ nói, là do ông ý làm việc nặng nhiều năm, bây giờ lớn tuổi thì mới phát bệnh. ”

Đường Tụng căng thẳng, vội vàng hỏi: “Nghiêm trọng như vậy sao, làm phẫu thuật có thể chữa hết không?”
“Tạm thời chữa ở bệnh viện trước, xem tình hình thế nào, nếu như phải làm phẫu thuật, vậy thì lại lên ba bệnh viện hàng đầu ở trên thành phố đi.
Cũng không biết có thể lấy số không, nghe dì hai của con nói, bạn của dì có quen y tá ở trong viện, chắc là mất chút tiền là có thể lấy số.
Con có rảnh thì khuyên cha con một chút, bây giờ ông ấy sống chết không muốn giải phẫu, mẹ đoán là ông ấy nghĩ con sắp phải mua nhà kết hôn, muốn tích góp cho con, bây giờ nhà ở đắt như vậy, con cũng không kiếm được bao nhiêu . . . ”
Mẹ lại bắt đầu lải nhải dài dòng, vẫn khuyên hắn không cần quan tâm trong nhà, làm việc cho tốt, tích góp tiền mua nhà kết hôn.
Trong điện thoại, dường như mẹ có thể nói mãi không hết.
Đường Tụng nghe đến con mắt bắt đầu ướt át, nhỏ giọng nói: “Mẹ, hai người không cần lo cho con, con bên này rất tốt, công việc thuận buồm xuôi gió, còn được lãnh đạo công ty coi trọng, cuối tháng có thể chuyển thành chính thức, tiền lương còn tăng thêm mấy ngàn.
Hai người nên làm giải phẫu thì làm, nếu như không đủ tiền thì con sẽ gửi về. ”
“Không cần, con vừa mới tốt nghiệp, con thì có mấy đồng tiền chứ? Cố gắng tích góp đi, bây giờ giá nhà ở Yến Thành đều hơn 20.000 một mét vuông, nếu như biết giá nhà tăng nhanh như vậy, hai năm trước mua một căn phòng nhỏ cho con thì tốt rồi, con ở bên đó làm việc cho tốt, tuyệt đối đừng gây sự với đồng nghiệp . . . ”
Lại nghe mẹ dặn dò mấy câu, Đường Tụng mới cúp điện thoại, cuối cùng cũng không nhắc đến chuyện tiền.
Hắn đã tốt nghiệp rồi, đúng là không nên để gia đình lo lắng cho mình nữa.
Lại lật tìm danh sách bạn bè trên Wechat, không có nhiều người có thể cho mình vay 5000.
Khi học đại học thì trầm mê vào game, quả thực là quên rất nhiều thứ.
Bạn bè cấp hai và cấp ba đều không liên hệ.
Lúc trước cũng có mấy người bạn thân, lần trò chuyện gần nhất lại là hơn một năm trước.
Nghĩ đến nghĩ lui, hình như chỉ có thể tìm nàng.
Hắn ấn vào ảnh chân dung của Liễu Bảo Nguyệt, đầu tiên nhìn vòng bạn bè của nàng, tìm hiểu tình hình gần đây của nàng.
Không ngoài dự đoán, tất cả đều là selfie và ảnh đồ ăn ngon, cô bé này vẫn tự luyến như vậy.
Liễu Bảo Nguyệt bây giờ đang làm biên tập thời trang, còn quản lý tài khoản công chúng, tài khoản Tik Tok, thường xuyên giao thiệp với thời trang và đồ ăn ngon.
Nhìn thấy gương mặt trứng ngỗng đáng yêu và trong sáng này, Đường Tụng không nhịn được mà nở nụ cười như có như không.
Thời học sinh, mỗi người đều có một hoặc mấy Bạch Nguyệt Quang, Liễu Bảo Nguyệt là bạn cùng lớp cấp hai và cấp ba của hắn, cũng chính là Bạch Nguyệt Quang của hắn.
(Bạch Nguyệt Quang, ánh trăng sáng, dùng để chỉ mối tình đầu, tình đơn phương như ánh trăng sáng không thể chạm đến)

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất