Chương 26: Ước gì có thật nhiều chuyện tốt như vậy nữa!
Khu vực hàng hiệu cao cấp tại trung tâm thương mại Quốc Kim, An Lương cùng Dương Mậu Di bước vào cửa hàng Louis Vuitton (LV).
Nhân viên cửa hàng thấy Dương Mậu Di đang cầm điện thoại, liền đoán ngay cô nàng đang livestream. Dù sao thì nghề livestream đang phát triển rầm rộ, trước đây cũng có vài streamer đến cửa hàng của họ rồi.
Định bụng sẽ ngăn Dương Mậu Di lại, nhưng khi nhìn trang phục của cô, nhân viên cửa hàng thay đổi ý định, nhiệt tình chào đón. Mấy con cáo già trong các cửa hàng hàng hiệu cao cấp này đương nhiên biết các nhãn hiệu khác.
"Xin chào quý khách, hoan nghênh đến với Louis Vuitton." Nhân viên cửa hàng niềm nở.
An Lương khẽ gật đầu, "Tôi muốn xem trang phục hè của hãng."
LV là một trong những nhãn hiệu không thể bỏ qua khi nói đến hàng hiệu cao cấp. Nó vừa kiêu kỳ, lại vừa nổi tiếng. Hễ nhắc đến hàng hiệu, dù là người bình thường, cái tên đầu tiên họ nghĩ đến có lẽ cũng là LV.
Ngay cả Hermes từng kín đáo là thế, sau này cũng học theo LV, in logo to đùng lên sản phẩm. Chứ không phô trương cái chữ H khổng lồ ra, ai biết đấy là Hermes cơ chứ?
LV thích nhất là phong cách tràn ngập logo!
Quan trọng hơn, phong cách này hiện tại chỉ có LV làm tốt nhất. Người khác học theo không được, dù là Gucci cũng không thành công lắm.
Trong cửa hàng LV, An Lương nhanh chóng chọn một chiếc ba lô, hai chiếc áo thun, cùng hai chiếc quần short. Tổng cộng hơn năm vạn tệ, vừa tròn năm vạn tư.
An Lương dùng thẻ hoàn tiền mua sắm sơ cấp cho lần mua này, được hoàn tiền gấp đôi, coi như mua miễn phí, lại còn lời thêm bốn vạn sáu.
An Lương lại dẫn Dương Mậu Di đến cửa hàng Gucci bên cạnh, mua bốn đôi giày lười, cùng hai bộ áo thun và quần short. Tổng cộng hết 48.000 tệ. Giá cả của Gucci có vẻ "có tâm" hơn so với Louis Vuitton.
Đương nhiên, đẳng cấp hàng hiệu cũng hơi thấp hơn một chút.
Lần này vận may cực tốt, thẻ hoàn tiền mua sắm sơ cấp trúng hoàn tiền gấp ba. Không chỉ mua miễn phí mà còn lời thêm 96.000 tệ.
Dương Mậu Di nhìn An Lương chọn hàng hiệu cao cấp cứ như mua rau, cũng không ngạc nhiên. Vì tối hôm qua An Lương đã tiêu gần một triệu tệ trong phòng livestream của cô rồi.
Mua bây giờ mới hết bao nhiêu chứ?
Hơn nữa, mua hàng hiệu còn có sản phẩm hữu hình, chứ không như xem livestream tặng quà, quẹt một cái là hết. Hai kiểu tiêu tiền này hoàn toàn khác nhau.
"Chúng ta qua Bottega Veneta xem đi. Tôi thích phong cách đan của họ. Gần đây họ thay đổi nhà thiết kế, đang cố làm nhạt đi phong cách này. Không biết sau này còn mua được đồ đan của Bottega Veneta nữa không." An Lương lẩm bẩm.
Bottega Veneta (BV) và Louis Vuitton (LV) là hai thái cực. Đa số sản phẩm của Bottega Veneta hầu như không có logo. Trước đây, người ta nhận ra thương hiệu này nhờ phong cách đan đặc trưng.
"Tôi đâu có định ôm cả đống túi lớn túi nhỏ cùng một lúc, trông mất hình tượng lắm!"
Vậy nên, đồ mua được sẽ được gửi ở cửa hàng tương ứng. Anh đặt trước qua điện thoại, lát nữa đi dạo xong sẽ gọi điện để nhân viên cửa hàng mang đồ ra, tiện cho anh cất vào xe.
Trong cửa hàng Bottega Veneta, Dương Mậu Di nhìn một chiếc túi xách không có logo, chủ động nói: "Ra là túi của Bottega Veneta. Bạn tôi từng dùng một chiếc, tôi thấy sờ vào rất thích, ai ngờ lại đắt thế?"
Một chiếc túi xách của Bottega Veneta có giá 19.800 tệ!
"Em thích màu gì nhất?" An Lương hỏi.
Dương Mậu Di xua tay ngay, "Tôi không cần đâu, chỉ cảm thán thôi mà."
"Hừ, cô nàng streamer này!" An Lương hừ hai tiếng, "Nói nhanh đi, thích màu gì, tiện thể tôi mua một cái ba lô."
Dương Mậu Di ngập ngừng một chút rồi chọn màu trắng ngà.
Dù sao cô cũng nợ An Lương nhiều rồi, không kém lần này chứ?
An Lương chọn một chiếc ba lô da dê kiểu đan. Ba lô da dê của Bottega Veneta đúng là ác mộng, vì chất liệu da dê cộng thêm kiểu đan quá dễ hỏng.
Chỉ cần không cẩn thận một chút là góc viền bị mòn ngay!
Đương nhiên, đó cũng là phong cách của Bottega Veneta mà. Nếu mua mãi không hỏng thì còn gì là thú vị?
Một chiếc ba lô có giá 29.800 tệ, túi xách 19.800 tệ, tổng cộng 49.600 tệ. An Lương không do dự dùng thẻ hoàn tiền mua sắm sơ cấp, rồi may mắn trúng hoàn tiền gấp ba. Coi như mua miễn phí cả hai chiếc túi, lại còn lời 99.200 tệ.
An Lương thầm nghĩ, nếu thẻ hoàn tiền mua sắm sơ cấp không giới hạn số lần, anh có thể mua hết tất cả hàng hiệu cao cấp ở trung tâm Quốc Kim!
Tiếc là thẻ hoàn tiền mua sắm sơ cấp chỉ có năm lần, giờ đã dùng hết bốn lần. Lần cuối cùng, anh chọn một bộ lễ phục cao cấp của Zegna. Một bộ lễ phục đầy đủ có giá hơn 62.000 tệ.
Cũng may là lần này hoàn tiền rất mạnh, trúng hoàn tiền gấp ba, vẫn còn lời 88.000 tệ!
Trong chiếc Porsche 911 Turbos, cốp xe và hai ghế sau chật kín túi mua sắm. An Lương lặng lẽ kiểm tra thông tin chi tiêu trong hệ thống "Nhân sinh đắc ý".
Sau một hồi mua sắm điên cuồng, anh không chỉ mua miễn phí cả đống hàng hiệu cao cấp, mà còn kiếm được hơn 41 vạn tệ.
Với những chuyện tốt như vậy, An Lương chỉ muốn nói: "Ước gì có thật nhiều nữa!"