Sau khi khoanh chân ngồi xuống, không triệu hồi yêu thân, một lần nữa nhặt Hoàng Diễm Nhiên Linh Quyết lên bắt đầu dốc lòng nghiên cứu.
Vô số ý niệm lộn xộn không ngừng xuất hiện trong đầu Tông Thủ, một đoạn khẩu quyết, nguyên một đám đồ hình không ngừng biến đổi trong lòng hắn.
Kỳ thật từ lúc mấy ngày trước cũng như vậy, rõ ràng là linh cảm như nước thủy triều lại thủy chung không cách nào tìm được điểm đột phá dung nhập hỏa hệ công pháp này vào trong Hám Thế Linh Quyết của mình.
Mà khi hắn lần nữa bắt đầu suy diễn cũng không sai biệt lắm đồng dạng tình hình. Phảng phất là cách một tầng màng mỏng nhưng thủy chung không cách nào xuyên qua.
Nhắm mắt suy ngẫm trọn vẹn nửa khắc đồng hồ đều thủy chung là không có đầu mối. Tông Thủ tối chung chỉ có thể là bất đắc dĩ dừng lại, xem ra là không có cách nào như Hùng Khôi tiến vào trạng thái đốn ngộ.
Ký tự 'Vận' mang đến cát vận xem ra cũng không được khá cho lắm.
Trong lòng hắn vốn là không có ôm cái gì hy vọng, giờ phút này tự nhiên cũng không thấy tiếc nuối. Trên thực tế, tĩnh tọa nửa khắc thời gian, không có phát sinh cái gì sự tình không may đủ làm hắn vui mừng rồi.
Lúc mở mắt ra chỉ thấy Sơ Tuyết đang dọn dẹp đống bừa bộn bên trong, nàng cầm khăn lau muốn lau sạch linh mực thủy dịch trên mặt thẳm.
Lúc nàng cúi thấp xuống, bờ mông cao cao, khố y bao vây chặt chẽ vòng quanh kiều đồn. Dáng người Sơ Tuyết gần đây rất nhanh cao lên vì thế quần áo có hơi cũn cỡn, ngay cả khe rãnh ở hạ thân cũng gần như nổi bật nguyên vẹn ra.
Mắt Tông Thủ lập tức sáng ngời, hắn "ực ực" nuốt vài ngụm nước miếng, hung hăng nhìn chằm chằm vào như muốn ghi nhớ, sau đó lại lại giả bộ thành chính nhân quân tử nghiêng đầu đi.
Trong lòng thì nghĩ, cô gái nhỏ này quả thực là mê chết người không đền mạng, thình lình hắn chỉ cảm thấy trong cơ thể mình khí tức tuôn ra. Thủy hỏa loa toàn chân kình bắt đầu bạo loạn, cũng may lúc này đây Tông Thủ sớm có chuẩn bị, trước tiên dốc sức trấn áp. Ngồi ở trên giường, có Nhược Thủy che chở cũng không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Mà chân khí trong cơ thể đang bị hắn triệt để bình phục thì trong đầu Tông Thủ chợt lóe lên linh quang, trong mắt hiện ra một đạo quang trạch sáng chói.
Tiếp theo là đồng tử dần dần mất đi tiêu cự, ánh mắt cũng sáng tắt bất định. Trong đầu điên cuồng suy diễn tính toán. Trong trí nhớ chôn dấu tất cả công pháp tương quan thủy hỏa điện tam hệ đều nhao nhao bị lấy ra bổ khuyết Hám Thế Linh Quyết cùng Hoàng Diễm Nhiên Linh Quyết. Quanh người bắt đầu khởi động Linh Năng, đặc biệt là thủy hỏa chi linh sinh động nhất, chung quanh ẩn ẩn có thể thấy được không ngừng có điện quang màu tím chớp động, bất quá chỉ trong giây lát vẻ mặt Tông Thủ lộ sự vui mừng. Không ngờ thật sự đã đột phá, một sát na đốn ngộ đủ tiết kiệm hắn mấy tháng thời gian tìm hiểu.
Bộ phận tầng thứ hai, tầng thứ ba trong Địa Luân của Hám Thế Linh Quyết đều đang nhanh chóng hoàn thiện. Chẳng những tinh thần tràn đầy, suy nghĩ cũng rõ ràng đáng sợ. Trước kia mấy vạn điển tịch võ đạo ghi nhớ giờ phút này cứ tuôn ra ào ào. Mọi tinh túy câu chữ, võ đạo quyết yếu cơ hồ là hạ bút thành văn, không chút nào hao tâm tốn sức.
Cứ tiếp tục như vậy, chỉ cần một ngày thời gian hắn sẽ hoàn thiện phương pháp tu hành hơn phân nửa, trong lòng cuồng hỉ, lại cường hành đè nén bình tâm tĩnh khí thôi diễn hai môn công quyết. Trong lúc đang tiến hành tầng thứ tư thì Tông Thủ chợt nheo mắt lần nữa, hắn có một loại cực kỳ dự cảm bất tường.
Sau đó trong nháy mắt, Tông Thủ cảm giác dưới chân cả chiếc Phiên Vân Xa, bỗng nhiên 'Ầm ầm' một tiếng dừng lại. Phảng phất đánh lên cái gì đó, thân xe toàn bộ ném bay lên.
Mà làm cho Tông Thủ không nói nêm lời là mấy cái chặn giấy, linh tinh trên bàn đều bi cự lực đánh bay. Hơn nữa đều không ngoại lệ nện tới phương hướng Tông Thủ đang ngồi.
Giờ khắc này, Tông Thủ quả thực là khóc không ra nước mắt. Một lần không đủ hay sao còn đến nữa? Chẳng lẽ thật sự là báo ứng hay sao?
Trong cơ thể quả nhiên là lại một lần nữa chân khí bạo loạn không cách nào nhúc nhích. Mà tiếp theo trong nháy mắt, Nhược Thủy đã xuất thủ, một thanh nhuyễn kiếm dài nhỏ lập tức xuất hiện trước mặt hắn chém vào kiếm mạc, chém vỡ cắt đứt toàn bộ mọi thứ.
Chỉ là giờ phút này Tông Thủ lại không cách nào an tâm xuống, cảm giác điềm xấu càng thêm dày đặc.
Lần này thời gian càng lâu hơn, nửa chén trà nhỏ trong xe mới hoàn toàn ngừng nghỉ. Nguyên lai tưởng rằng là bị tập kích, mà đợi được bình tĩnh trở lại mới biết linh bên trong Phiên Vân Xa tạm thời không thể kiểm soát, bỏ ra thời gian nửa ngày mới chữa trị xong.
Mà giờ khắc này Tông Thủ đã triệt để vô lực tê liệt ngã xuống trên giường, trên người lại thêm mấy chỗ sưng đỏ, quần áo tổn hại, hình tượng thê thảm đến cực điểm. Nếu là nhìn kỹ, còn có thể phát giác ngực bụng của hắn có thêm mấy vết kiếm. Vết thương mặc dù không sâu nhưng có một chỗ hơi không chú ý sẽ làm hắn trọng thương.
Mà lần này Nhược Thủy vẻ mặt xấu hổ ngồi bên cạnh, dùng ánh mắt vô tội nhìn về phía Tông Thủ. Chỉ là trong đôi mắt đè nén không được vui vẻ. Bên kia Sơ Tuyết càng nhịn không được, cười ha ha không ngừng.
Trong lòng Tông Thủ chán nản, giờ phút này không sai biệt lắm đã kiệt sức, hận không thể bắt hai nữ nhân này tới hung hăng đánh vào mông thật đau.
Bất quá khi cơ thể hắn mới thoáng khôi phục chút ít khí lực. Lần nữa ngồi dậy thì một đoàn loa toàn kình khí trong lòng bàn tay lộ ra.
Vẫn như cũ là uốn lượn thủy hỏa nhưng lại càng thêm cân đối, mà điện quang màu tím thì phảng phất một cây cầu liên kết chặt chẽ với nó.
Tông Thủ không khỏi cười cười, lần này không chỉ là đem công pháp tầng thứ hai tầng thứ ba Địa Luân thôi diễn ra mà còn hoàn thiện thêm bộ phận phía trước.
Đồng dạng số lượng chân khí nhưng uy năng lại rõ ràng mạnh hơn gần như hai thành! Nếu như không ngoài dự kiến thì chính mình chỉ cần qua một tuần nửa tháng nữa sẽ thử dung hợp hai cái linh mạch, tiến vào đến Địa Luân Nhị Mạch cảnh giới. Thậm chí đệ tam mạch cũng không quá đáng trong vòng ba bốn tháng.
Lần này mặc dù là có chút chật vật khiến cho là mặt mũi bầm dập. Bất quá cuối cùng thu hoạch coi như không tệ, hẳn là vượt qua giá trị mới đúng. truyện được lấy tại TruyenFull.com
Nếu là mỗi lần đều có thể đốn ngộ mấy lần như vậy, hắn sẽ không để ý.
Duy nhất có chút không vừa lòng là theo Hám Thế Linh Quyết cùng Hoàng Diễm Nhiên Linh Quyết hoàn thiện. Trong cơ thể hắn hỏa hệ huyết mạch cũng lại một lần nữa ẩn ẩn hiện ra dấu hiệu thức tỉnh làm cho hắn thấp thỏm không yên.
Tông Thủ thoả mãn cười cười, cầm trong tay này đoàn khí kình triệt để bóp nát, xem chừng thời gian đã đến, ký tự 'Vận' đã mất đi hiệu lực liền vươn người đứng lên nhìn ra ngoài cửa sổ. Chỉ thấy Hùng Khôi toàn thân đều là vết thương, tình hình càng chật vật hơn hắn, lúc này mới thoả mãn cười cười. Thoáng vui mừng, chính mình tuy là không may, lại còn có người còn không may hơn, chẳng qua là khi Hùng Khôi ngã xuống đất Tông Thủ ngơ ngẩn cả người, không có nửa phần khoái chí nữa.
- Có chút không đúng! Loa toàn kình khí của ta thì không nói, Hám Thế Linh Quyết còn có thật nhiều khuyết điểm, vốn là cực kỳ bất ổn. Nhưng Hùng Khôi lại tập Hoàng Diễm Nhiên Linh Quyết công pháp truyền thừa thượng cổ Yêu Hoàng lưu lại. Do võ thánh cấp cường giả, suy diễn sáng chế, như thế nào dễ dàng không khống chế được như vậy?
Kỳ thật vô luận là án thư hay ghế dựa là do Nhược Thủy kịp thời thu lực nhuyễn kiếm, tình hình bình thường đều không thể làm bị thương hắn. Chỉ cương khí bên ngoài thân đã có thể chống cự, mà giờ phút này hắn một thân khổ luyện ngoại công, linh binh cơ hồ không cách nào đâm rách da hắn.
Nhưng vừa rồi không chỉ không khống chế được chân khí trong cơ thể mà ngay cả khí huyết bên ngoài thân cũng hỗn loạn vô cùng khiến cho da thịt tầng ngoài rơi vào trạng thái yếu ớt nhất.
Quả nhiên là người không may ngay cả một cây cây tăm cũng có thể tạo nên nguy hiểm trí mạng.
Tình hình bên kia của Hùng Khôi cũng không sai biệt lắm. Bất quá thường thường một tấm ký tự "vận" chỉ xui xẻo một hai lần thôi, hắn tốt hơn mình nhiều.
Nhớ rõ ngày trước hắn ở Đan Linh Sơn lĩnh ngộ thiên phù chữ 'Vận'.
- Đúng là trong họa có phúc, trong phúc có họa. Thục tri kỳ cực? Kỳ vô chính dã. Chính phục vi kỳ, thiện phục vi yêu. Nhân chi mê, kỳ viết cố cửu! (Em chịu đoạn này.)
- Tri kỳ hùng, thủ kỳ thư, vi thiên hạ khê; tri kỳ vinh, thủ kỳ nhục, vi thiên hạ cốc; tri kỳ bạch, thủ kỳ hắc, vi thiên hạ thức!
- Họa phúc không tới cùng lúc, thiện ác như bóng với hình.
- Họa căn là ở thân tà, ác niệm. Phúc ở gốc rễ, là đức tu thiện hạnh.
Chỉ là ngày hôm nay xem ra chính mình chỉ sợ vẫn chỉ là mới nhập môn mà thôi. Thiên phù quỷ dị khó lường tuyệt không chỉ là đơn giản như vậy.
Thời điểm trước đây tổng cảm giác mình hẳn là bỏ sót cái gì nhưng đến cùng lại không nghĩ ra được.
- Thì ra là thế! Là tỷ lệ, ta viết ra chữ vận có thể đem hết thảy khả năng phóng đại!
Một cỗ cảm giác hưng phấn như viêm lưu chảy xuôi trong lồng ngực của Tông Thủ khiến trong lòng hắn bừng bừng nhiệt huyết, trong mắt sau khi bừng tỉnh đại ngộ chính là kinh hỉ.
Từ bề ngoài xem ra, Sơ Tuyết tại Tiểu Nguyên Trấn không ngừng ngã nhưng liên tục nhặt được tiền tài, là họa phúc tương y, kỳ thật bằng không chỉ là bởi vì chữ vận này đem tỷ lệ chuyện phóng đại mà thôi. Thoạt nhìn tự nhiên là có vận rủi cũng có cát vận, kỳ thật cả hai tuy là có chút quan hệ nhưng cũng không như hắn tưởng tượng trước đây là họa phúc chặt chẽ sống nhờ vào nhau.
Mà linh phù chữ vận ngoại trừ tỷ lệ ra thì cũng có biên độ nhỏ khiến vận số người ta trong thời gian ngắn phát sinh chấn động.
Ngay khi hắn suy tư tới chỗ này thì ở trong hồn hải nổ vang một tiếng.
Bên ngoài vòng xoáy uốn lượn thiên phù chữ 'Vận' thình lình thả ra vô lượng quang hoa.
Bên ngoài chữ "Phù" bao phủ vầng sáng cùng đám sương sáng lạn cũng dần dần tán đi. Mà Tông Thủ giờ phút này nhưng nhẹ nhõm đến cực điểm đấy, dùng linh thức dò xét kết cấu thiên phù.
Mười một đạo thiên phù đoạt được ở Đan Linh Sơn đều là linh chủng. Chỉ có thiên phù chữ 'Vận' là cấp bậc linh cấm hoàn mỹ, cũng là cao thâm mạt trắc nhất.
Tỉ mỉ thể ngộ chỉ chốc lát, Tông Thủ phúc chí tâm linh tiến nhập trạng thái minh tưởng, trong hồn hải liên tục cấu kết Chân Lục Linh Cấm. Có thiên phù tham chiếu nguyên vẹn đúng là không có trở ngại sẽ hoàn thành tất cả.