Thần Hoàng

Chương 744: Không bằng thử xem

Mà võ tướng trung niên tức thì hơi nhăn nhíu mày. Dạ ma Đô thống cấp một nhất định là tiên cảnh.

Hắn nhìn đối diện chỉ cảm thấy thiếu niên nhiều thêm vài phần sát phạt chi khí. Khí cơ trong cơ thể lúc này ngay cả hắn cũng xem không thông thấu.

Trong một năm bị đuổi giết bốn phía tiến bộ không nhỏ. Dù chưa đột phá tiên cảnh, dĩ nhiên đã chỉ kém nửa bước.

Võ đạo ý niệm, chỉ sợ cũng tiến vào phách cảnh.

Trong lòng trung niên nhân vui mừng, khóe môi hắn nhếch lên lộ vui vẻ:

- Việc này không thể có lần sau! Bản thân ta không sao cả, ba anh em con, chết một hai người ta không để ý nhưng mẹ của con thì sẽ đau lòng, đừng làm bà thương tâm.

- Vâng! Là hài nhi bất hiếu để cho mẫu thân lo lắng!

Thần sắc Thạch Việt vốn là bất cần đời. Nhưng nghe được võ tướng trung niên nói câu này thì nghiêm túc đáp.

- Đúng rồi! Hai tháng trước, con trở về Vân Giới đã từng gặp người chấp sự Lục gia cố ý tìm con để nghe ngóng tin tức. Chuyện khác cũng không hỏi, chỉ hỏi Vân Giới chúng ta có một người tên là Tông Vị Nhiên không. Đáng tiếc con chỉ biết người này xây một cái đại thành tên là Càn Thiên thì không biết gì hết.

- Lục gia? Là người được xưng chưởng quản 800 thế giới kia à?

- Còn có thể là ai nữa? Đương nhiên là Phần Thiên Lục Gia!

Thân hình trung niên nhân hơi ngửa về sau, hai mắt nhắm lại, hắn sớm nghe nói Đông Lâm Vân Lục Tông Vị Nhiên từng cơ duyên xảo hợp có tư tình cùng nữ tử đích mạch Lục gia.

Hôm nay xem ra đồn đãi tuyệt sẽ không sai, không có lửa thì sao có khói.

Như vậy Yêu Vương hiện giữ Càn Thiên Sơn cũng có huyết mạch Lục gia, chuyện này thật là thú vị.

- Trước đó vài ngày, con còn gặp người của Cửu Vĩ Tuyết thị ẩn núp ở ngoại giới hình như đang mưu đồ cái gì đó. Hài nhi không có đi để ý tới, bất quá liệu đến những hoàng tộc thượng cổ Yêu tộc đều muốn phản hồi Vân Giới. Ngày giới này đại loạn có lẽ không còn xa.

Nói đến tận đây, Thạch Việt lại có chút hiếu kỳ:

- Con nhớ trước khi đi, Tuyệt Dục không phải muốn khiêu chiến chư tông, dùng ma luyện kiếm đạo sao? Hiện tại kết quả như thế nào? Người này được xưng tam tuyệt kiếm, nghe nói vẻn vẹn kém Nguyên Vô Thương một bậc. Hài nhi cũng tò mò, người này có thể đánh bại chư rông không, có lẽ thời điểm này hắn đã tìm tới ngũ đại thánh địa chứ?

- Ba tháng trước đó người này bại vào tay của Thương Sinh Đạo Đàm Thu!

Một câu này khiến cho Thạch Việt kinh ngạc há mồm, hắn không thể tưởng được Tuyệt Dục sẽ bại. Hơn nữa là bại vào một kẻ hắn không biết tên.

Đàm Thu rốt cuộc là nhân vật phương nào?

- Nghe nói trận chiến ấy rất đặc sắc, có người nói từ ba ngàn năm trước tới nay, đó là trận kiếm chiến đặc sắc nhất Vân Giới, hình ảnh truyền khắp Vân Giới. Đàm Thu ở thời điểm thất giai liền ngưng tụ hồn thể. Dùng nguyên hồn chiến Tuyệt Dục, kết quả một vạn sáu ngàn kiếm thì đánh bại Tuyệt Dục. Nhị ca con cũng đi xem, nếu thấy hiếu kỳ thì tới hỏi nó.

Thạch Việt lặng lẽ cười cười:

- Đúng là anh tài xuất hiện lớp lớp. Trận kiếm chiến đặc sắc nhất trong ba ngàn năm qua sao, trận này hài nhi phải xem. Thân, như vậy mấy thánh địa còn lại Tuyệt Dục có đi không?

Võ tướng trung niên lắc đầu:

- Chưa từng! Nghe nói sau trận chiến này, Tuyệt Dục đã bế quan!

Thạch Việt khẽ giật mình, về sau tiếc nuối thở dài:

- Đáng tiếc, Vạn Kiếm Khung Kiếm có kiếm công tử Tuyệt Dục, còn có một vị lục giai chi cảnh Linh Võ hợp nhất Phong Thái cực. Vạn phật bí cảnh nghe nói cũng có một vị tiểu hòa thượng rất giỏi Đạo Linh bí cảnh, Thiên Ma bí cảnh lại càng không cần phải nói. Có thể làm được Linh Võ hợp nhất nghe nói có ba vị, những người này, hài nhi rất hiếu kỳ. Tuyệt Dục cũng không sợ người khác nói hắn sợ chiến sao?

Võ tướng trung niên mỉm cười không nói, những ngày qua thật là có nghe đồn những lời này.

Nói là Tuyệt Dục kiêng kị Linh Võ hợp nhất sợ những người kia nên thối lui.

Bất quá lúc này hắn cũng không quan tâm, cũng lười đưa ta bình luận.

Mà lúc này Thạch Việt chú mục miếng ngọc giản trên bàn đáở đằng kia, hắn đi tới dùng linh thức thăm dò và nói:

- Thôi! Con không giống tên điên Nguyên Vô Thương chỉ vì thử kiếm dám xâm nhập binh doanh Đại Thương ta giết hơn mười vị Đại tướng. Ân? Tông Thủ rất cao minh. Thượng Tiêu Huyền Linh Tông lại bị hắn diệt đi. Huyết Vân Kỵ, kiếm ý phách cảnh, Linh Võ hợp nhất sao? Nếu có tinh binh ngang nhau, hài nhi ngược lại tự tin có thể thắng nhưng nếu không đến bất đắc dĩ thật không muốn chiến với kẻ này. Mấy vị cường nhân kiếm thuật cùng thế hệ Vân Giới sợ là phải do người này đứng đầu. Đúng rồi, con của Tông Vị Nhiên chẳng phải là người Lục gia đang cần sao?

Vẻ mặt hắn xẹt qua một tia ngưng trọng, sau đó lại hỏi:

- Phụ thân luôn lo lắng là kẻ này?

- Người này chắc chắn bất phàm, Vân Giới lục tuyệt kiếm. Tông Thủ không thể nghi ngờ đứng đầu, Càn Thiên Sơn cũng có khí tượng dĩ nhiên thống nhất Đông Lâm Vân Lục. Có bốn ngàn huyết kỵ và Long Ảnh tương trợ, Đại Thương ta cũng không thể tùy ý trêu chọc.

Nói đến chỗ này, võ tướng trung niên bật cười một tiếng, trong đôi mắt hắn không nhìn ra buồn hay vui:

- Bất quá Càn Thiên này tuy mạnh nhưng ở xa vạn dặm, chẳng liên quan quá lớn tới Thạch gia ta. Cha con đang lo là trong triều Đại Thương ta, Thạch gia hôm nay nhìn như thanh thế cực thịnh nhung thực sự ở nơi đầu sóng ngọn gió, chỉ không cẩn thận một cái sẽ họalật thuyền. Phụ thân con hôm nay phải ngày ngày cẩn thận.

- Sao lại như thế?

Trong đôi mắt Thạch Việt lập tức hiện ra vẻ bối rối:

- Thạch gia ta cùng vui buồn, cùng tiến thối, trung thành và tận tâm với quốc gia đã mấy trăm năm. Rất được lịch đại thiên tử Đại Thương tín nhiệm. Quyền thế tuy không phải cường thịnh nhưng nắm giữ binh quyền, trong lãnh địa cũng phồn thịnh, chẳng lẽ trong triều có ai tính toán Thạch gia ta?

Võ tướng trung niên lại nhẹ nhàng mỉm cười:

- Việt nhi có biết chuyện về Thần Hoàng?

- Thần Hoàng?

Thạch Việt thất thần một lát, sau đó liền bật cười nói:

- Đó là người trong truyền thuyết vạn năm trước có thể thống nhất Vân Giới, chinh phục ngàn vạn thế giới. Bất quá đồn đãi vô căn cứ này cũng có người tin sao? Trên đời này có ai dự liệu được tương lai chuẩn xác?

- Thạch Việt con không tin không có nghĩa là người khác cũng thế.

Võ tướng trung niên than nhẹ một tiếng:

- Huống chi, lời ấy nếu là xuất từ người nọ thì cũng chưa hẳn là vô căn cứ. Dù sao vị này đã từng có rất nhiều lời tiên tri chính xác.

Thạch Việt ngẩn người sau đó cũng gật nhẹ đầu:

- Là hài nhi thiếu hiểu biết! Chỉ là việc này có quan hệ như thế nào với Thạch gia ta?

Trung niên không đáp mà nói tiếp:

- Con cũng biết nửa tháng trước đó, bệ hạ đã nửa tháng trước đó, bệ hạ đã biếm chức quan của Phong Ngọc. Từ nhị phẩm thượng tổng binh xuống nhị phẩm hạ đô đốc?

- Hài nhi vừa trở về đã biết.

Thạch Việt nhíu mày suy ngẫm:

- Phong gia? Là vì Phong Thái Cực sao? Bệ hạ hoài nghi Phong Thái Cực chính là Thần Hoàng tương lai?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất