Chương 168. Bán
Nhìn theo Lý Mạnh rời đi, Triệu Minh đi đến bên cạnh Giang Thái Huyền, cảm thán nói: "Tràng chủ, hôm nay xem như ta đã được mở mang cái gì gọi là xảo quyệt rồi, luôn mồm nói vì muốn tốt cho hắn, kết quả đến lúc rời đi, một cắc bạc cũng không còn."
Giang Thái Huyền không vui trừng mắt nhìn Triệu Minh: "Truyền đơn viết xong rồi còn không mau đi rải đi, thuận tiện báo cho Phương Tiến biết Lý Mạnh đã mua linh khí Tiên Thiên, tinh luyện được phẩm chất nguyên lực rồi, đang muốn tìm hắn tỷ thí."
Triệu Minh nhăn mặt, tràng chủ đây là muốn hại Phương Tiến sao?
Hắn rốt cuộc cũng phát hiện, phàm là người bước vào Thần Ma đạo tràng, chỉ cần trên người có tiền, nếu không bị lột sạch thì coi như đối phương cũng có ý chí kiên định.
Giang Thái Huyền mở Thiên Võng ra, không có đơn đặt hàng nào, Thiên Võng vẫn buồn tẻ như cũ, Giang Thái Huyền cũng lười đăng bài viết, bây giờ mà đăng bài viết cũng không có tác dụng gì cả.
"Rải nhiều truyền đơn ra ngoài như vậy mà chỉ đến được hai tên quỷ nghèo!" Giang Thái Huyền bĩu môi.
Đám võ giả Tiên Thiên ở bên ngoài gào to, nhưng cũng không có ai đến đặt hàng.
...
Trong phòng khách Phương phủ.
"Vị này chính là Phương Tiến thiếu gia nhỉ?
Một lão nhân mỉm cười nhìn Phương Tiến.
"Xin chào Vương chấp sự.
Một người đàn ông trung niên chắp tay nói.
Phương Tiến đứng ở một bên lườm ông lão, không có nói chuyện.
Hắn biết Vương chấp sự này chính là người của Thanh Sơn Tông, phụ trách trấn giữ đấu trường, tuyển chọn thiên tài.
Chỉ là Phương Tiến không ngờ rằng, các tông môn khác còn chưa tới, mà Thanh Sơn Tông lại đến đây đầu tiên.
Nếu như là trước kia, nếu Thanh Sơn Tông đồng ý thu nhận hắn thì hắn cũng sẽ miễn cưỡng gia nhập. Có thể trước đó không có nhưng hiện tại, Phương Tiến có thể nói lời cuồng vọng một chút, vì hắn đã coi thường Thanh Sơn Tông rồi.
Mục tiêu hiện tại của hắn là, tông môn đệ nhất Thần Kiếm Tông, tông môn xếp thứ hai Võ Môn Tông, hắn chỉ muốn gia nhập hai tông môn này, đây cũng chính là kết quả sau khi thương lượng của hắn và lão tổ.
"Phương gia chủ, lần này đến đây là muốn thu nhận Phương Tiến nhập tông môn, không biết ý của ngươi thế nào?
Vương chấp sự ngồi vững vàng, lãnh đạm nói.
Mặc dù không biết tại sao Phương Tiến đột nhiên trở nên mạnh như vậy, có thể càn quét võ đài Tiên Thiên của đấu trường, nhưng phần chiến lực này, đã đủ để cho Thanh Sơn Tông thu nhận hắn rồi.
Nam tử trung niên chính là Phương gia gia chủ Phương Huyền, nghe vậy liền mừng rỡ, hiện tại cái Phương gia thiếu chính là có chỗ dựa, đang muốn mở miệng thì Phương Tiến lại đột nhiên giành nói: "Đa tạ ý tốt của Vương chấp sự, nhưng lão tổ nhà ta nói, để cho ta chuyên tâm tu luyện mấy năm đã, rồi mới đi tham gia sát hạch của tông môn."
Sắc mặt Vương chấp sự trầm xuống: "Ngươi nghĩ cho kỹ vào, ta làm thế là phá lệ thu nhận ngươi đó, mấy tông môn khác sẽ không phá lệ thế này đâu."
"Đây chính là lời lão tổ nói.
Phương Tiến mặt không thay đổi nói.
"Tiến Nhi, ngươi nói nhảm cái gì vậy, lão tổ làm sao có thể nói như vậy chứ?
Phương Huyền nhíu mày, Phương gia còn hận không thể xin vào tông môn, lão tổ sẽ không điên mà bỏ lỡ cơ hội này đâu?
"Phụ thân, ngươi có thể đi hỏi lão tổ.
Phương Tiến bất đắc dĩ nói: "Ta từ đấu võ trường trở về, lão tổ liền gọi ta qua đó nói một câu như vậy."
"Lời ngươi nói là thật sao?
Phương Tiến nhíu mày, vẫn có chút không tin.
"Sao ta dám lừa gạt phụ thân chứ?
Phương Tiến vội vàng nói.
Vương chấp sự đã không thể chịu đựng được nữa, hắn hừ nhẹ một tiếng, trên mặt vẫn bình thản như cũ: "Nếu đã như thế, vậy Vương mỗ cáo từ."
Nói xong, không đợi hai người kia giữ lại, đã nhanh chân rời đi.
"Không đúng, Vương chấp sự này đổi tính thật rồi sao? Dựa theo điệu bộ của Thanh Sơn Tông, giờ phút này nên phải nổi trận lôi đình, nói lời tàn nhẫn, sau đó báo thù chứ.
Phương Huyền nhíu mày.
"Phụ thân, ngươi đừng suy nghĩ nhiều nữa, lão tổ bảo ta nói với ngươi đi gặp hắn.
Phương Tiến nói.
"Lão tổ muốn gặp ta?
Phương Huyền khẽ gật đầu, bước nhanh đến nơi lão tổ đang bế quan.
Hai cha con Phương Huyền đến nơi lão tổ đang bế quan, võ giả Trúc Cơ sơ kỳ đang canh cửa vội vàng ra nghênh đón: "Gia chủ, Tiến thiếu gia, lão tổ đang ở trong viện."
"Lão tổ, ngài tìm ta?
Phương Huyền vừa tiến vào trạch viện, liền nhìn thấy một lão nhân đứng chắp tay, liền vội vàng khom người hành lễ.
Lão tổ quét mắt nhìn Phương Huyền, lại nhìn sang Phương Tiến, lên tiếng nói: "Ngươi ngẩng đầu lên nhìn kỹ đây."
Phương Huyền nghi hoặc, vội ngẩng đầu, liền mở to hai mắt nhìn: "Lão tổ, ngươi tiến vào Đạo Quả rồi sao?"
Chỉ thấy lão nhân đạp đất một thước liền đứng lơ lửng, thần sắc lãnh đạm, một vẻ cao nhân đắc đạo, có khí thế của một Võ đạo Đại tông sư.
Lão tổ gật gật đầu: "Đúng vậy, ta bởi vì bế quan mà thành công tiến vào Đạo Quả.
Dừng một chút, lại nói: "Ta hỏi ngươi, Phương gia ta hiện tại có bao nhiêu của cải? Sản nghiệp có bao nhiêu?"
"Lão tổ, Phương gia hiện tại còn có một trăm nghìn nguyên tệ, Vân Thủy thành có ba cửa hàng đan dược, một tiệm đúc khí, còn chiếm cứ hai đường khoáng mạch, giá trị hơn ba trăm nghìn nguyên tệ.
Phương Huyền mặc dù không hiểu rõ, vì sao lão tổ sau khi đột phá liền hỏi trong nhà còn bao nhiêu tiền, nhưng hắn vẫn cung kính trả lời.
"Mau chóng bán tiệm đúc khí đi, cửa hàng đan dược cứ giữ lại trước xem đã, về sau đan dược nâng cao tu vi không bán nữa, chỉ bán một chút đan dược cấp thấp thích hợp cho Tiên Thiên trở xuống, toàn lực khai phá khoáng mạch.
Phương gia lão tổ nói.