Chương 187. Thần Ma đạo tràng bị cướp
Năm gia tộc đều là võ giả Trúc Cơ, nghe vậy thì không ngần ngại mua về, phải nâng cao thực lực càng sớm càng tốt để bảo vệ con đường cho con trai, bọn họ cũng muốn tấn cấp Đạo Quả, xếp vào hàng những gia tộc hàng đầu ở Vân Thuỷ thành!
Chẳng mấy chốc, mười lăm người cùng nhau rời đi, trước khi rời đi còn mỉm cười, như nhìn thấy tương lai, con trai ngang ngược không kiên dè và gia tộc của bản thân trấn áp cả thế giới, trở thành thế lực mạnh nhất.
Nhưng mà, bọn họ sờ túi… hình như hết tiền rồi?
"Hoan nghênh lần sau lại đến.
Giang Thái Huyền vẫy tay chào thân thiện.
"Cơ hội kinh doanh, đây là một cơ hội kinh doanh lớn, chờ bọn Triệu Minh trở lại, cho bọn họ dùng cách này tuyên truyền.
Giang Thái Huyền thầm nghĩ.
Chiến đấu, chia tài nguyên? Đây là cơ hội tốt để Thần Ma đạo tràng trở nên nổi tiếng, có nên chen một chân vào không?
"Các đệ tử của tông môn không thể ra ngoài tham gia, đáng tiếc cho chiêu bài tốt của Phương Tiến.
Giang Thái Huyền thở dài, hắn lên Thiên Võng, thêm một tin nhắn vào đạo tràng: "Cuộc chiến gia tộc đang mở ra, nhóm thiếu niên chưa đến mua đồ, chẳng lẽ đợi bị treo lên đánh à?"
"Tràng chủ, cứu mạng.
Đúng lúc này, một tiếng kêu vang lên, Triệu Minh vốn đi giao hàng hốt hoảng chạy tới.
Sắc mặt Diệp Đạo lạnh lùng đi theo phía sau, trên đao còn vết máu chưa khô.
"Sao vậy? Ngươi bị Diệp Đạo đuổi giết à?
Giang Thái Huyền lao ra khỏi đạo tràng, kinh ngạc nói.
"Ta không phải loại người như vậy.
Diệp Đạo lạnh lùng nói, Diệp Đạo hắn sao có thể đuổi giết ân nhân của mình chứ?
"Tràng chủ, là lính đánh thuê, một tên lính đánh thuê Trúc Cơ muốn cướp đồ của chúng ta, nếu thực lực của Diệp Đạo không tốt, hàng hóa đã bị cướp mất rồi.
Triệu Minh giải thích: "Tràng chủ, xin hãy ra tay, tiêu diệt mấy tên lính đánh thuê kia."
"Hửm, lính đánh thuê Trúc Cơ, làm sao hắn biết được lộ trình của ngươi? Còn biết được hàng hoá mà ngươi gửi?
Giang Thái Huyền nhíu mày.
"Trên đường gặp được, ta cùng Diệp Đạo đang khen đạo tràng thần kỳ, vừa nhắc tới hàng hoá thì đối phương động thủ.
Triệu Minh bất lực nói.
"Tiền bạc không được để lộ, ngươi không hiểu à? Hàng hoá cũng tuỳ tiện mà nói được à?
Giang Thái Huyền trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói: "Hàng hóa hiện giờ đang ở đâu?"
"Ở không gian giới chỉ của Diệp Đạo.
Triệu Minh nói.
"Được rồi, nói ta biết hành tông cụ thể của tên lính đánh thuê kia, ngươi còn nhớ không? Hiện giờ hắn đã đi đâu?
Giang Thái Huyền không muốn khi tới nơi lại chỉ chộp được không khí.
"Diệp Đạo, tên lính đánh thuê cướp chúng ta trông như thế nào?
Triệu Minh lại nhìn Diệp Đạo.
Khóe miệng Diệp Đạo giật giật, mặt không thay đổi nhìn Triệu Minh: "Triệu ca, lần sau nhìn cho rõ rồi hẵng chạy có được không? Bên kia có hơn chục người, một người Trúc Cơ, hai người Tiên Thiên, còn lại đều là võ đạo cấp chín đấy."
"Có nhiều người như vậy à?
Triệu Minh dừng lại, nhớ lại: "Hình như là vậy?"
Giang Thái Huyền đen mặt: "Triệu Minh, ngươi có thể bớt sợ chết được không hả? Người còn chưa thấy đâu thì ngươi đã chạy rồi?"
Diệp Đạo lạnh lùng gằn giọng: "Hắn đâu chỉ sợ chết, vừa nhìn thấy một Trúc Cơ đã sợ muốn tè ra quần rồi, người ta còn chưa kịp làm gì, cấp dưới của hắn ta mới xông lên thôi."
"Không phải ngươi cũng chạy à?
Triệu Minh bất mãn, nói ra hết như thế bộ hay lắm hả?
"Ta nhìn thấy ngươi chạy trước đó chứ.
Diệp Đạo hừ lạnh nói, Trúc Cơ đến, không chạy để chờ chết à?
"Ta chỉ đang kiểm tra ngươi, kiểm tra tính cách và thực lực của ngươi.
Triệu Minh mặt dày nói: "Bây giờ ngươi đã vượt qua bài kiểm tra của công ty chuyển phát nhanh Phong Trì rồi, chúc mừng ngươi."
Diệp Đạo lạnh lùng liếc hắn, không nói gì.
"Được rồi, mau giao hàng đi, thừa lúc không có chuyện gì xảy ra, ta sẽ đưa các ngươi đi một đoạn, đừng làm trễ thời gian.
Giang Thái Huyền ngắt lời nói.
"Cảm ơn tràng chủ.
Triệu Minh vội vàng nói.
Hai người dẫn đường, Giang Thái Huyền đi lên trước thăm dò.
Hắn cũng muốn biết, rốt cuộc là lính đánh thuê ở đâu mà lại dám phá hỏng chuyện của Thần Ma đạo tràng.
"Ting, Thần Ma Đạo Tổ, bạn có một đơn hàng mới."
Giang Thái Huyền khẽ cau mày mở Thiên Võng, có tin nhắn của Mặc Như Ngọc: "Tràng chủ, ta đang ở đạo tràng, sao lại không có ai vậy?"
"Đợi ta giết người trước đã.
Giang Thái Huyền nói: "Nhanh lắm, đừng đụng vào đồ ở đạo tràng, nếu không ta không đảm bảo tính mạng của ngươi đâu."
Mặc Như Ngọc: "..."
Nàng từ nhà chạy tới Thần Ma đạo tràng, chỉ muốn nhìn kỹ Thần Ma đạo tràng thần kỳ này, nhân tiện tìm một loại thuốc, tràng chủ lại đột nhiên đi giết người?
"Tràng chủ, lúc đó bọn ta gặp phải lính đánh thuê ở ngay phía trước.
Triệu Minh nói.
"Phía trước là ngọn núi nhỏ, lúc ấy đối phương núp sau núi, bọn ta không cảnh giác mới gặp chuyện.
Diệp Đạo nói.
"Ừm."
Giang Thái Huyền nhẹ nhàng đáp lại, hắn dùng Thiên Nhai Chỉ Xích, trong nháy mắt biến mất rồi lại bất chợt xuất hiện ở cách đó trăm mét, bước tiếp vài bước đã tới ngọn đồi.
Võ giả Trúc Cơ giác quan nhạy bén, Giang Thái Huyền khẽ cau mày, yên lặng cảm nhận xung quanh, bỗng nghe thấy tiếng hít thở khẽ khàng vang lên.
"Con kiến, con chuột mà cũng dám cướp hàng của Thần Ma đạo tràng à?
Giang Thái Huyền khoanh tay đứng, lãnh đạm nói.
"Thần Ma đạo tràng?
Một tiếng chế nhạo vang lên, vài bóng người lao ra bao vây Giang Thái Huyền, người đứng đầu đúng là một võ giả Trúc Cơ: "Vốn đã nghe Thần Ma đạo tràng thần kỳ, nhưng đây là Vân Thuỷ thành, đã đến đây thì phải tuân theo luật ở đây."