Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 285. Thiếu gia giỏi quá

Chương 285. Thiếu gia giỏi quá
"Ngươi quá ác độc, Từ công tử đã nhận thua rồi, ngươi vì sao còn muốn giết y?"
Một màn máu tươi tung tóe, kích thích tất cả võ giả, bao gồm của võ giả trung niên chủ trì bên trong, tất cả đều tức giận chất vấn.
"Kẻ yếu, không có quyền sống.
Dương Tử Lăng thần sắc lạnh lùng: "Không phục? Lên đây chịu chết đi!"
"..."
Trầm mặc, chỉ có trầm mặc, Từ công tử chính là võ giả Trúc Cơ nổi danh, võ giả, trước đó đi đại thành trì luận võ, được mời quay về, Thiên Quang thành cơ bản không có cái gì võ giả Trúc Cơ, bọn họ càng không phải là đối thủ của Dương Tử Lăng.
"A..."
Đúng lúc này, tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, Lương công tử cũng đã chết, đồng dạng chết ở chiêu thứ ba.
"Không phục thì lên chiến, ta có thể cho các ngươi một cơ hội, nếu có thể tiếp được một chiêu thì sẽ không chết.
Trần Quyền lạnh lùng nói.
Đỡ được một chiêu thì không chết? Ngươi dự định xuất toàn lực trong một chiêu, sau đó giết chết chúng ta sao?
Võ giả bên dưới uất nghẹn muôn phần, võ giả trung niên chủ trì bùng nổ, hận không thể vén tay áo chính mình tự lên, thế nhưng nghĩ đến thân phận của mình, tu vi của mình, bản thân nếu lên chẳng khác nào ỷ lớn hiếp nhỏ.
"Hai vị đến tột cùng là ai? Đến phá hỏng Thiên Quang thành ta, rốt cuộc là có ý đồ gì?
Võ giả trung niên chủ trì trầm giọng hỏi.
"Nhớ kỹ, ta đến từ Thanh Huyền Tông.
Trần Quyền hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói.
"Đại Vân quốc, Dương gia.
Dương Tử Lăng ngạo nghễ nói.
"Thanh Huyền Tông? Lại là Đại Vân quốc? Đại Vân quốc này rốt cuộc là nơi nào? Tại sao lại chạy ra nhiều cuồng đồ như vậy?"
"Đại Vân quốc?
Võ giả trung niên chủ trì sắc mặt âm trầm, nghĩ đến Diệp Đạo và Hứa Trường Không, lẽ nào hai người này có quan hệ với Thần Ma đạo tràng thần bí kia?
"Nghèo nàn.
Dương Tử Lăng và Trần Quyền từ trên thi thể hai vị công tử trên lột xuống nhẫn không gian, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rời đi.
Mọi người ngơ ra, má nó, đến đồ của người chết cũng không buông tha? Thật là độc ác, cả chuyện giết người đoạt bảo cũng mang lên lôi đài rồi!
"Lại giống như hai người kia, đánh xong trực tiếp rời khỏi, hoàn toàn không có ý ở lại để tiếp tục giành giải thưởng.
Võ giả dưới đài nghị luận.
"Đi thì tốt rồi, đi rồi mọi người tiếp tục luận võ.
Nhìn hai người rời đi, võ giả trung niên thở phào nhẹ nhõm, Thần Ma đạo tràng, đây chính là tồn tại mà Thiên Võ Tông cũng không muốn trêu chọc vào, hắn ta thì càng không dám trêu chọc.
Một đám võ giả lại tiếp tục luận võ, tranh đoạt ba vị trí đứng đầu.
"Grào."
Một tiếng thú non tràn ngập tức giận rống vang lên, một thiếu nữ ôm tiểu sư tử, bước đến: "Các vị ở tại đây, đều là rác rưởi."
"Mẹ nó, lại là ai nữa thế?
Các võ giả Thiên Quang thành đều sắp điên rồi, lại tới một người?
"Vị cô nương này, ngươi cũng là tới khiêu chiến sao?
Võ giả trung niên khóe miệng giật một cái, có loại cảm giác muốn chửi mẹ nó.
"Không, lần này là thiếu gia nhà ta đến khiêu chiến.
Thiếu nữ nói.
"Thiếu gia của cô? Ở đâu?
Mọi người nghi hoặc.
"Nó.
Thiếu nữ đặt tiểu sư tử lên lôi đài, ôm quyền, nói: "Cố lên nha, thiếu gia."
"..."
Ngươi cố ý tới đùa ta à?
Một con sư tử con chạy tới đây tham dự luận võ?
Con mẹ nó, cuộc tỷ võ này là do nhân loại tổ chức mà!
Ngươi có thể nghiêm túc một chút được không?
"Cô nương, ngươi xác định không phải đang nói đùa chứ?
Võ giả trung niên da mặt cứng ngắc, thật sự muốn chửi mẹ nó, thật sự!
"Ai nói đùa với ngươi? Thiếu gia nhà ta muốn quét sạch tất cả võ giả Tiên Thiên.
Thiếu nữ kiêu ngạo nói.
Quét sạch tất cả võ giả Tiên Thiên...
Mẹ nó em gái ngươi, một con sư tử con mới có mấy tháng tuổi đó!
"Được, vậy thì ta lên chiến đấu với thiếu gia nhà ngươi.
Một vị võ giả Tiên Thiên nhảy lên lôi đài, cười lạnh nói: "Dám sỉ nhục chúng ta như vậy, nhất định phải để con sư tử con nhìn cho rõ."
"Grào.
Tiểu Sư tử gầm nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn về phía thiếu nữ, trong mắt trong veo mang theo một tia ngơ ngác.
"Thiếu gia, đánh bại hắn, giống như phụ thân người dạy người vậy.
Thiếu nữ liên tục lấy tay khoa tay múa chân, khích lệ nói: "Đánh bại hắn, ta dẫn ngươi đi ăn ngon thiệt ngon."
Trong mắt tiểu sư tử trong lóe lên một cái cực nóng, dùng hai mươi viên Thần Huyết đan, huyết mạch tăng lên khiến trí tuệ của nó cũng không thua kém võ giả Tiên Thiên bình thường, với người quen thuộc thì một số động tác, lời nói, vẫn có thể nghe hiểu vài câu.
"Há, chỉ là một con sư tử con, ngươi thật sự cho rằng nó có huyết mạch cao cấp sao? Có thể nghe hiểu ý của ngươi?
Võ giả Tiên Thiên cười khinh một tiếng, rút trường đao ra khỏi vỏ: "Ta đây sẽ chém nó, mời mọi người ăn thịt sư tử, thịt rất non mềm nha."
Grào, tiểu sư tử gầm lên một tiếng, mạnh mẽ nhào tới, cả người tỏa ra yêu khí, uy lực Tiên Thiên đỉnh phong bùng phát, khiến người khiếp sợ.
Sau đó...
Một hình ảnh quỷ dị xuất hiện, một con sư tử con, đè lên người võ giả Tiên Thiên , khoe khoang gào thét, còn tè cả lên người hắn.
"..."
Ta muốn biết, cái này mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Vì cái gì?
Vì sao một con sư tử con mới mấy tháng tuổi, lại mẹ nó đánh bại cả võ giả Tiên Thiên?
Võ giả Thiên Quang thành ta chẳng lẽ đều là rác rưởi sao?
Trước có Diệp Đạo, Hứa Trường Không, lại có Trần Quyền, Dương Tử Lăng, những người đó cũng không có gì, có thể nói là thiên tài nhà người ta, thế nhưng, con sư tử con này giải thích thế nào đây?
"Ta cảm thấy trận tỷ thí này cứ kết thúc như vậy đi, các ngươi...chính là bùn đất không trát nổi tường!" Võ giả trung niên cũng nhìn không nổi nữa, ánh mắt ưu thương ngước nhìn bầu trời.
Vì sao, vì sao võ giả dưới Đạo Quả ở Thiên Quang thành, phẩm chất kém như vậy? Ta thân là một thành viên của Thiên Quang thành, tuy là Đạo Quả, nhưng vẫn là cảm thấy sỉ nhục.
Kỳ lạ là lần này này các võ giả đó không có phản bác nữa mà chỉ xấu hổ cúi đầu, một mảnh trầm mặc.
"Thiếu gia thật giỏi, đi chúng ta đi ăn thịt nướng.
Thiếu nữ ôm lấy tiểu Sư tử, vui vẻ tung tăng rời đi: "Tin tức này ta nhất định phải bẩm báo cho Sư Vương đại nhân."
"Chờ một chút.
Võ giả trung niên nhìn thiếu nữ chuẩn bị rời đi, lên tiếng nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất