Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 292. Xảy ra chuyện

Chương 292. Xảy ra chuyện
"Tốt lắm, vậy đưa ta mười vạn nguyện tệ.
Trần Quyền ngạo nghễ nói.
"Cái gì? Mười vạn nguyên tệ?
Mọi người Tứ Phương Tông xôn xao.
Trần Quyền cười lạnh một tiếng: "Tiểu gia ta ra giúp ngươi chỉ dạy đồ đệ, không thu học phí sao được?"
"Ngươi……"
Tông chủ tức giận cả người run rẩy, ngươi chỉ dạy? Ngươi rõ ràng là đánh người cộng thêm tống tiền.
"Hừ!"
Tông chủ còn chưa dứt lời, một đạo hừ lạnh vang lên, chân trời mây đen quay cuồng, tiếng sấm vang dền, một đạo nhân ảnh đứng ở tầng mây, như ẩn như hiện.
"Được, được rồi, ta sẽ đưa cho ngươi mười vạn nguyên tệ.
Tông chủ Tứ Phương Tông khí suýt nữa thổ huyết, ủy khuất giao ra mười vạn nguyện tệ.
Loại dị tượng trên bầu trời, bóng dáng đó tuyệt đối là cường giả Thần Thông, có thể triệu hoán ra Thiên Lôi, xem thực lực của hắn, còn không phải là Thần Thông bình thường.
Cái hố này, Tứ PhươngTông hắn chỉ có thể nhận thua.
Sau khi nhận được mười vạn nguyên tệ, trên mặt Trần Quyền nở ra một nụ cười, hắn liếc nhìn đệ tử Tứ Phương Tông đang tức giận bên dưới, nói một cách thờ ơ: "Các ngươi nhìn thấy chưa? Tông chủ các ngươi đều phải cúi đầu, một đám rác rưởi!"
"Các hạ, có thể đừng như thế được không?
Tông chủ đang run rẩy, tê liệt, nếu không phải kiêng kỵ cái Thần thông kia, lão tử nhất định sẽ làm thịt ngươi, không mang theo do dự!
Trần Quyền không để ý tới tông chủ, cười lạnh nói: "Nếu ta là các ngươi, ai dám hoành ngang trước mặt ta, tiểu gia ta cho dù thực lực không đủ, cũng phải liều mạng một cái, chứ không phải giống như các ngươi, rụt đầu lại, giống như một trứng nương môn."
"Ngươi, ngươi khinh người quá đáng!" Đồ đệ Tứ Phương Tông lủa giận xông lên đầu, không ít đẹ tử vọt ra tại chỗ, vây công Trần quyền.
Bộp bộp……
Đương nhiên, kết quả là một quyền tung ra, mấy chục đệ tử tất cả đều nằm sấp xuống, chỉ có một ít Tiên thiên đệ tử, bị dọa sợ hãi mơ hồ, không dám loạn động.
"Tiểu gia chính là muốn đánh các ngươi, các ngươi thật đúng là ra tay?
Trần Quyền sờ sờ không gian giới chỉ, cười nói: "Thân thể này cũng hoạt động, tiền cũng cầm, một đám cặn bã, ta không cùng các ngươi chơi nữa."
Phốc
Một đám đệ tử tức giận đến thổ huyết, chỉ để đánh chúng ta? Mẹ ngươi!
"Tông chủ.
Nhìn Trần Quyển rời đi, một đám đệ tử ấm ức muốn khóc nhìn tông chủ khuất phục.
Tông chủ cũng rất đau khổ, ngửa mặt lên trời thở dài: "Yêu nghiệt, yêu nghiệt, người này có thiên tư kinh khủng, có thể xưng vô địch Trúc Cơ, không phải ngươi quá yếu, mà là hắn quá mạnh."
"Không, giống như ta, còn có hơn một trăm người.
Trần Quyền còn chưa đi xa, đột ngột quay đầu, bình tĩnh nói.
Tông chủ: "……"
Ta chỉ theo bản năng mà an ủi một câu, sao ngươi lại nỡ vạch trần nó ra như vậy?
Tất cả các môn đệ: "……"
Ta mẹ nó rất muốn tìm được an ủi, ngươi có thể đừng tàn nhẫn như vậy được không?
Thế nhưng, có hơn trăm người cường đại như Trần Quyển, cái này còn có thể để cho người khác sống không?
Còn có hơn một trăm người cũng tài giỏi như ta!
Câu này điêu quá điêu, tìm khắp cả cái Đại Vân Quốc này chẳng có bao nhiêu người giàu tới nổi có thể đốt tiền tu luyện như Trần Quyền, dù có tính luôn cả Trần Quyền này cũng chẳng được mấy người.
Theo như lời Trần Quyền nói thì hắn làm tất cả những chuyện này chỉ để đám đệ tử Tứ Phương Tông hiểu rõ một việc.
Các ngươi đúng là đồ bỏ!
Đám đệ tử bất chợt muốn ngẩng đầu hỏi trời cao, sao tự nhiên thế giới này đáng sợ quá vậy?
Trần Quyền rời khỏi Tứ Phương Tông, định bụng đi tìm tông môn tiếp theo, đồng thời mở Thiên Võng ra liên lạc với Thần Ma đạo tràng để mua thêm ba viên Trúc Cơ Kỹ Năng đan.
"Trần Quyền đây là?
Giang Thái Huyền kinh ngạc nhìn đơn đặt hàng của Trần Quyền.
Lâm Thanh ngự không đến: "Ta là bộ mặt của Thanh Huyền Tông, đương nhiên là phải giỏi toàn diện, đao kiếm quyền cước,...không gì không biết."
"Các ngươi đúng là không tiếc trút hết vốn liếng nhỉ.
Giang Thái Huyền nói, hắn không che giấu khí tức nên Lâm Thanh có thể dễ dàng cảm ứng được hắn.
"Cũng không phải là tiền của ta, Trần Quyền và ta chia bay bảy, ta bảy hắn ba.
Lâm Thanh bĩu môi, tiền bỏ ra đều là tiền của mấy tông môn này nên hắn chẳng đau lòng tí nào.
"Các ngươi biết nắm bắt thời cơ đấy.
Giang Thái Huyền bật cười.
"Còn phải nói à, mấy tông môn ở đây có tông môn nào là đơn giản đâu? Đối với một tông môn mà nói thì mười vạn nguyên tệ không nhiều nhặn gì.
Lâm Thành còn bổ sung: "Vả lại trả năm nghìn nguyên tệ có thể thuê được một Trường Sinh, lại còn không cần phải trích phần trăm trả thêm, tràng chủ đã tỏ vẻ ủng hộ như thế, nếu bọn ta không tranh thủ cơ hội lần này chẳng phải ngu lắm à?"
"Như nhau cả thôi.
Giang Thái Huyền đáp: "Ta không để tâm đến chuyện tiền này là của ai, cũng chả quan tâm ai thống trị thế giới này."
Lâm Thanh mỉm cười không tiếp lời, hắn hiểu ý của trành chủ, cho dù tiền có ở trong tay ai thì vì để tăng lực thực, người nọ chắc chắn sẽ đến mua đồ!
Lâm Thanh cáo từ, hắn còn có việc phải làm.
"Chúng ta cũng đi thôi.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói, sau đó hạ người xuống đất, bắt đầu ung dung đi dạo như một người bình thường.
"Tràng chủ, đại sự không ổn.
Dư Thanh ở chi nhánh báo cáo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất