Chương 312. Ám sát
"Ta muốn Thần Ma đan, kẻ thù của ta ta sẽ tự giải quyết.
Mạnh Hiên kiên định nói.
Được thôi, là vì không có tiền, và cũng muốn đột phá giới hạn của thể chất.
Thể chất của hắn mới chỉ là căn bản, nếu thể chất có thể cải thiện, mọi thứ đều không thành vấn đề, cho dù tìm tông môn xin tiền hắn cũng làm!
"Được rồi, đây là ba viên Thần Ma đan của ngươi.
Dư Thanh lấy ra ba viên Thần Ma đan giao cho Mạnh Hiên: "Có thể mở chế độ khuyến mãi phục vụ, năm trăm nguyên tệ giúp ngươi luyện hoá."
"Không cần, ta có thể tự mình luyện hoá.
Mạnh Hiên lắc đầu từ chối, biết tiền có thể mua được Thần Ma đan nên hắn sẽ không tiêu xài bừa bãi một đồng nào.
Sau khi ăn Thần Ma đan, Mạnh Hiên vận chuyển luyện hoá nguyên lực, Thần Ma đan rèn luyện khiến sức mạnh khí lực cường đại, tạp chất được thải ra ngoài, Phong Linh thể cũng được tăng cường đáng kể.
"Thần Ma đan này thực sự có thể cải thiện thể chất của ta, hơn nữa nếu ta có nhiều viên hơn thì nhất định sẽ làm cho thể chất thăng cấp!" Mạnh Hiên thầm nghĩ.
Tiếc là sau khi sờ túi thì hắn phát hiện mình đã tiêu hết tiền, sau khi luyện hoá ba viên Thần Ma đan, tư chất của hắn đã tăng lên một chút, thậm chí còn cảm thấy sự nói lỏng của bình cảnh Trúc Cơ.
"Ta muốn hỏi một chút về thân phận của vị tiền bối kia, ân huệ lớn như vậy, ta nhất định phải trả.
Mạnh Hiên nói.
"Muốn người khác không che giấu, thì ngươi nói cho ta biết thân phận của ngươi đi.
Dư Thanh thản nhiên nói.
"Vấn đề này khó có thể trả lời.
Mạnh Hiên thấp giọng nói.
"Về sau ngươi sẽ biết, ta chỉ là người làm ăn.
Dư Thanh thờ ơ nói: "Ngươi mới tới đây, vẫn chưa hiểu Thần Ma đạo tràng, để ta giới thiệu với ngươi một chút, đây là Thần Huyết đan, đây là linh khí Tiên Thiên."
"Đây là Kỹ Năng đan, dùng một viên thì kỹ thuật võ công biến đổi lớn, còn có công ty chuyển phát nhanh Phong Trì, họ ngự kiếm phi hành giao hàng cho ngươi, chỉ cần ngươi có tiền."
"Kỹ Năng đan? Giao hàng bằng ngự kiếm phi hành?
Mạnh Hiên trợn to hai mắt, kinh ngạc nói: "Ngươi biết Hứa Trường Không?"
"Khách hàng cũ.
Dư Thanh hờ hững nói.
"Khách hàng cũ… ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, chẳng trách tốc độ đột nhiên nhanh như vậy, ngự kiếm phi hành đi giao hàng, hay cho câu ăn không no, lừa ta hai vạn nguyên tệ!" Mạnh Hiên nghiến răng giận dữ.
Sắc mặt Dư Thanh mất tự nhiên, người khiến Hứa Trường Không gặp rắc rối trước đây là Mạnh Hiên sao?
"Vừa rồi Hứa Trường Không có mua Kỹ Năng đan Trúc Cơ, hay là ngươi cũng mua một viên?
Dư Thanh nói.
Sắc mặt Mạnh Hiên có chút thay đổi, thật sự rất muốn mua, nhưng mà không có tiền!
…
"Simba mà ta phải ám sát là một con sư tử con?"
Vân Duyên thành.
Tiểu Hoan nhìn sư tử con vui vẻ gặm thịt nướng, đầu óc ong ong trống rỗng.
Rốt cuộc là tên nào cho nhiêm vụ ám sát này vậy?
Một con sư tử con còn cần sát thủ tinh anh như ta ra tay sao?
"Thế giới này bị làm sao vậy? Một con sư tử con thì nguy hiểm cỡ nào chứ, còn treo thưởng tận một ngàn nguyên tệ?
Tiểu Hoan nhìn thông tin trong tay, có hơi muốn túm thủ lĩnh nhận nhiệm vụ tát vài cái.
Hay là ta đã xuống dốc rồi? Ta chỉ có thể ám sát con gà yếu ớt này để giữ vững danh tính sát thủ thôi sao?
"Thủ lĩnh, ngươi không lầm đấy chứ? Một con sư tử con?
Tiểu Hoan không nhịn được gửi tin cho thủ lĩnh.
"Không sai, đối tượng nhiệm vụ của ngươi là con sư tử đó, đây là nhiệm vụ phía trên đưa xuống, nhiệm vụ nhẹ nhàng như vậy, nếu không phải đặc biệt chú ý đến ngươi thì ngươi làm gì có phần?
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến.
"Cảm ơn thủ lĩnh chiếu cố, chỉ là một con sư tử con mà treo thưởng một ngàn nguyên tệ, người thuê có phải viết sai rồi không?
Tiểu Hoan vẫn không thể chấp nhận sự thật này, cô gái kia ngay cả Tiên Thiên cũng không phải, vậy chẳng phải đang tặng tiền cho nàng luôn hay sao.
Thủ lĩnh không trả lời lại, khi nhận nhiệm vụ này hắn cũng choáng váng, nhưng tiền thì ai mà chả thích, không ham mới lạ.
"Đợi khi không có ai thì ra tay.
Tiểu Hoan nhìn nhìn đám người xung quanh, trong lòng thầm nghĩ.
Nhưng mà, một lúc sau, Tiểu Hoan không bình tĩnh nữa rồi, vì sư tử con này ăn rất nhiều, ăn nửa canh giờ rồi mà vẫn chưa no.
"Kiên nhẫn, là một sát thủ, cần phải kiên nhẫn.
Tiểu Hoan thì thầm.
Chờ thêm nửa canh giờ nữa, cuối cùng sư tử con cũng no, nằm trong vòng tay của cô gái kia, không biết vô tình hay cố ý liếc nhìn Tiểu Hoan, làm hắn căng thẳng.
"Cuối cùng cũng đi rồi."
Thấy một người một thú rời đi, cô gái vội vàng đi.
Trong phòng trọ, cô gái vào phòng, bồn tắm đã chuẩn bị sẵn, nàng đặt sư tử con vào bồn tắm và tắm rửa sạch sẽ.
Cốc cốc
Có tiếng gõ cửa, một giọng nam vang lên: "Thưa quý khách, bữa tối quý khách muốn đã có rồi ạ."
"Ta có gọi đâu?
Cô gái khó hiểu, nhưng vẫn bế sư tử con vào lòng, mở cửa phòng.
Một tên tiểu nhị bưng đồ ăn cúi đầu chào.
"Vào đi.
Cô gái nhẹ nói, chuẩn bị tiếp tục tắm rửa cho sư tử.
Tên tiểu nhị vội vàng bước vào phòng, tiện tay đóng cửa lại, đặt bát đĩa lên bàn gỗ, liếc mắt nhìn cô gái đang xoay lưng lại, ánh mắt chợt trở nên lạnh lẽo, một tia sáng lạnh lẽo xuyên qua.