Chương 410. Ma tộc
"Ta muốn hỏi bí cảnh Huyết Ma có phải đã bán cho các ngươi rồi không?
Mã Cửu Sơn khô khan nói.
"Ồ, nó mới được bán cho chúng ta vài ngày trước, sao vậy? Cụ thể bao nhiêu thì bọn ta sẽ không tiết lộ đâu, việc này liên quan đến quyền riêng tư cá nhân.
Tây Môn mập nói.
Quả nhiên, con bé Thang gia, Ngự Thiên Thu, các ngươi dám lừa lão phu ta!
Chẳng trách hai người các ngươi không sợ chết, lão phu thật thiếu sót khi nghĩ rằng các ngươi thật cao thượng!
Mã Cửu Sơn trong lòng chảy máu: "Ta muốn hỏi một chút, Huyết Ma Vương thì sao?"
"Huyết Ma Vương? Đương nhiên là hàng hoá của đạo tràng rồi, bọn họ bắt đứt bí cảnh bao gồm cả những tài nguyên bên trong nên trong bí cảnh tất cả đều là của chúng ta, bao gồm cả Huyết Ma Vương!" Tây Môn mập nói.
Mọi thứ trong bí cảnh đều là của Thần Ma đạo tràng, kể cả Huyết Ma Vương!
Chết tiệt, bọn họ bán một vị Vương Giả?
Trong lòng Mã Cửu Sơn rất buồn bực, một Vương Giả, còn có bí cảnh, cho dù Huyết Ma Vương bị thương nặng nhưng hắn cũng là Vương Giả, có thể bán được bao nhiêu tiền?
"Ta muốn đi Thiên Duyên quốc, ta muốn tìm Ngự Thiên Thu!" Mã Cửu Sơn truyền tống về.
Tây Môn mập bĩu môi, hắn chỉ biết cái gì mà thu đồ đệ toàn là giả hết, đợi nhìn thấy hàng hoá của Thần Ma đạo tràng rồi thì ai còn để ý đến huyết mạch cao nhất nữa chứ?
Hơn nữa,muốn thu nhận hắn làm đồ đệ,còn tuỳ thuộc Giang Thái Huyền có đáp ứng hay không, lấy người thì cũng phải nhìn vào thực lực và vốn nữa.
Mã Cửu Sơn dứt khoát đi tìm Ngự Thiên Thu, không để ý đến Dương Hoành.
Mà Dương Hoành vừa mới tách Mã Cửu Sơn ra, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt hắn: "Phong Dương Vũ!"
"Dương Hoành!" Phong Dương Vũ thần thái hờ hững, chỉ liếc mắt một cái, sau đó không thèm để ý.
"Phong Dương Vũ, ta muốn chiến với ngươi một trận!" Dương Hoành giận dữ hét lên.
"Ngươi hiện tại không đủ tư cách.
Phong Dương Vũ thản nhiên nói.
"Thật là nực cười, có tư cách hay không thì đấu rồi mới biết, có bản lĩnh thì cùng ta ra ngoài Thiên Quang thành.
Dương Hoành lạnh lùng cười.
"Nếu không muốn thất bại thảm hại, rồi mới nhận ra sự thật thì ta có thể thoả mãn ngươi.
Phong Dương Vũ giơ một ngón tay: "Ám Lân Ưng, ra ngoài Thiên Quang thành."
"Hừm, chờ chút nữa, ngươi sẽ biết được Dương Hoành ta mạnh hơn ngươi nhiều!" Dương Hoành cũng nhảy lên Ám Lân Ưng, đưa ra năm mươi nguyên tệ.
Bây giờ, cách nhanh nhất để đi ra ngoài thành chính là cưỡi phi cơ, bọn họ đi đánh nhau, nhưng cũng phải tìm những nơi ít người, nếu chạy bằng hai chân thì đến nơi cũng mất nhiều sức.
Ám Lân Ưng mang theo hai người bay lên không trung, bay ra ngoài Thiên Quang thành, nơi không có người.
"Ám Lân Ưng, đợi lát nữa hãy đi, ta còn phải trở về.
Phong Dương Vũ nói.
Ám Lân Ưng gật đầu, bay sang một bên và chờ đợi.
"Phong Dương Vũ, ta vẫn luôn ghi nhớ sự sỉ nhục mà Phong Minh lúc đó cho ta!" Dương Hoành hừ lạnh, nguyên lực trong cơ thể phát động, từ trên trời bay lên, nhìn xuống Phong Dương Vũ.
"Vậy ngươi phải nhớ kỹ lần sỉ nhục này đấy.
Phong Dương Vũ nhẹ thở dài, vẻ mặt lạnh lùng.
"Được, hay cho lần sĩ nhục này, hôm nay ta thật muốn xem ngươi có thể thắng ta như thế nào!" Dương Hoành cười lạnh một tiếng, đánh ra một chưởng, lửa cháy cuồn cuộn: "Liệt Hoả Chưởng."
"Ta rất mong đợi.
Phong Dương Vũ thở dài một tiếng, đánh ra một chưởng, một bàn tay khổng lồ màu vàng kim được đẩy ra.
Ầm
Xì xì
Ngọn lửa bị tiêu diệt, một búng máu phun ra, Dương Hoành bị đánh bay ra, tạo một cái hố trên mặt đất.
"Ta đã là Thần Thông rồi, Dương Hoành, ngươi không đuổi kịp ta đâu.
Phong Dương Vũ lắc đầu, rất muốn nói một câu, chúng ta đã không phải người cùng một thế giới nữa rồi.
"Thần Thông! Làm sao có thể?
Dương Hoành không tin nhìn Phong Dương Vũ, trước đó cùng hắn không cách biệt lắm, lúc này mới được bao lâu chứ, vậy mà đã tiến vào Thần Thông?
"Chấp nhận sự thật đi.
Phong Dương Vũ lắc đầu, xoay người rời đi.
"Phong Dương Vũ, Dương Hoành ta không thể kém hơn ngươi, ta cũng có cơ duyên của ta!" Dương Hoành gào lên, hào quang màu đen trên người phóng ra, sát khí lạnh lẽo tràn ngập trên người.
"Hả? Đây là ma khí?
Vẻ mặt Phong Dương Vũ thay đổi, hắn cũng đã từng tham gia phong Ma rồi nên cũng biết qua ma khí, đây không phải là Huyết Ma khí, mà thuộc về một loại Ma khác.
"Phong Dương Ngư, ngạc nhiên không? Chỉ cần có thể giết ngươi, trở thành cái gì, ta đều nguyện ý!" Dương Hoành nhe răng cười một tiếng, hoá thành một bóng đen, tiến đến giết Phong Dương Vũ.
"Ngươi biến thành cái gì, đều không thắng được ta."
Phong Dương Vũ khinh thường cười, hắn nhún người lên, nhấc một chưởng, nguyên khí thiên địa giam cầm, động tác chậm rãi, trên tay có ấn ký huyền ảo, một chưởng chưởng ra, hơi thở cấm chế toát ra: "Cấm Võ Thức!"
Một chưởng hạ xuống, vài trăm thước xung quanh bị bao phủ, dưới một chưởng vũ kỹ của Dương Hoành nháy mắt tiêu tán, hình dáng của hắn đột nhiên xuất hiện, nguyên lực trong cơ thể như bị kẹt lại không thể vận động.
"Hóa Ma, phải giết!" Phong Dương Vũ giữ tư thế chưởng, lực chưởng khổng lồ áp xuống, mặt đất không chịu được áp lực này, vô số vết nứt hiện ra.
"Ta lần này không giết được ngươi, thì vẫn còn lần khác.
Dương Hoành lạnh lùng nhìn Phong Dương Vũ, trong tay xuất hiện một mặt dây chuyền ngọc bích, trực tiếp bóp nát, cả người hóa thành hắc quang rồi biến mất.
Ầm ầm
Một chưởng hạ xuống, bán kính trăm mét rung chuyển, khói lửa ngập trời, khắp nơi đảo lộn, Phong Dương Vũ sắc mặt rất khó coi: "Ma tộc thật là xảo quyệt, chỉ là tại sao Dương Hoành lại trở thành Ma tộc? Hai người bên cạnh hắn đâu?"