Chương 421. Pháp Hải
"Ta không quan tâm những chuyện đó. Ta chỉ muốn biết có phải Thiên Tháp có rất nhiều tài nguyên không? Có phải người ở đó có rất nhiều tiền không?
Giang Thái Huyền nói.
"Rất nhiều tài nguyên.
Ngự Thiên Thu nói.
"Vậy là được rồi. Như vậy ngươi và Mã Cửu Sơn thương lượng một chút, bố trí một truyền tống trận cấp Trường Sinh. Ta sẽ mở một phân đà Đạo Tràng ở đó.
Giang Thái Huyền nói.
"Tràng chủ, Mã Cửu Sơn đoán chừng không muốn trở về. Khó khăn lắm hắn mới tới được đây nên chắc chắn muốn ăn chơi một thời gian.
Ngự Thiên Thu nói.
"Vậy thì ngươi đi đi. Nếu các ngươi không đi, vậy ta chỉ có thể để bọn Diệp Đạo bố trí truyền tống trận. Phải rồi, ta còn có nhiều đồ vật tốt. Chỉ không biết ngươi có cơ hội lấy được hay không.
Giang Thái Huyền nói.
"Đồ vật tốt gì vậy?
Ngự Thiên Thu vội vàng hỏi.
"Một thẻ triệu hồi. Một khi triệu hồi thì ngươi có thể được một vị cường giả Trường Sinh đỉnh phong hỗ trợ. Vị cường giả này có cùng cấp bậc với bọn Bạch Tố Trinh ở Thần Ma đạo tràng của ta. Thời gian sử dụng là một canh giờ liên tiếp.
Giang Thái Huyền khẽ nói.
"Tràng chủ, đây sao có thể tính là đồ vật tốt. Ta cũng có thể thuê một cường giả Trường Sinh.
Ngự Thiên Thu bĩu môi.
"Đồ đần. Trong Thiên Tháp có vô số tài nguyên, hẳn là có Vương Giả chứ?
Giang Thái Huyền hỏi.
"Có.
Ngự Thiên Thu gật đầu: "Bên trong có không ít Vương Giả."
"Ha ha, vậy người như ngươi đi Thiên Tháp thì trong vòng một canh giờ ngươi có thể lấy được bao nhiêu tài nguyên? Nhớ kỹ, cường giả Trường Sinh ở Thần Ma đạo tràng ta có thể trấn áp được Vương Giả.
Giang Thái Huyền nói một cách vô cùng mê hoặc.
Ngự Thiên Thu suy nghĩ một chút. Hai mắt sáng lên lấp lóe: "Nếu dựa vào thực lực Trường Sinh đỉnh phong của Thần Ma đạo tràng thì trong vòng một canh giờ có thể bắt sống một vị Vương Giả, còn có thể cướp sạch cả đống tài nguyên của vị Vương Giả đó..."
"Tam vương gia có nắm chắc được cơ hội này để nhất phi trùng thiên, hay phải từ từ tích luỹ hay không vẫn là phụ thuộc vào chính ngươi.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói.
"Tràng chủ, ta sẽ làm!" Ngự Thiên Thu cắn răng một cái. Nếu mình không nắm bắt được cơ hội này thì không biết phải đợi đến khi nào mới gặp lại được.
"Ừm, tốt lắm. Giá rất ưu đãi. Đưa một trăm vạn nguyên tệ thì ta sẽ bán cho ngươi!" Giang Thái Huyền nói.
Thần sắc Ngự Thiên Thu cứng đờ, mặt đen lại, nói : "Tràng chủ, đây có phải là cái bẫy của ngươi không vậy? Một bí cảnh Vương Giả mới có giá một trăm năm mươi vạn nguyên tệ. Ngươi lại bán cho ta một tấm thẻ với giá một trăm vạn. Thế thì ta còn làm ăn gì được nữa?"
"Đó là gía bán một bí cảnh trống. Còn đây nếu ngươi bắt sống được Vương Giả thì với tài nguyên phong phú của Vương Giả đó, ngươi có bán giá cao hơn cũng được.
Giang Thái Huyền nói. Hắn dừng một chút rồi lại nói: "Hơn nữa, nếu là một chủng tộc, thì không phải ngươi đã đạt được cả một bảo tàng hay sao?"
Ngự Thiên Thu há to miệng, rơi vào u mê. Thế nhưng làm gì có vận khí tốt như thế chứ?
"Nhưng ngươi hãy nhớ, nếu ngươi không làm thì ta có thể đi tìm người khác. Người biết đến Thiên Tháp cũng không phải chỉ có mình Ngự Thiên Thu ngươi.
Giang Thái Huyền thơ ơ nói.
"Được thôi. Ta làm. Chỉ là có thể cho ta ghi nợ một trăm vạn này không?
Ngự Thiên Thu nói với giọng đắng chát.
Thật đúng là nghèo rớt mồng tơi!
"Có thể, nhưng chỉ nợ trong vòng một tháng.
Giang Thái Huyền lấy ra một tờ giấy vàng, đưa cho Ngự Thiên Thu: "Kí tên đi."
Ngự Thiên Thu ngẩn ngơ. Ngươi còn chuẩn bị sẵn cả phiếu nợ rồi ư? Ngươi đã nắm chắc được chuyện này rồi sao?
Ký tên một cách chán nản, Giang Thái Huyền trầm tư một lát rồi nói: "Tấm thẻ triệu hồi này là ngẫu nhiên, có thể là người, có thể là ma, mà cũng có thể là yêu."
"Tràng chủ, ngươi cũng không xác định được sẽ triệu hồi được ai sao?
Chưa gì Ngự Thiên Thu đã có cảm giác bị lỗ.
"Khụ, có điều ngươi yên tâm. Chắc chắn sẽ ngang với bọn Bạch Tố Trinh.
Giang Thái Huyền nói. Cuối cùng hắn thêm vào cho phần chắn chắn : "Ta cam đoan!"
"Được.
Ngự Thiên Thu thở dài một tiếng : "Ta đi tìm Mã Cửu Sơn để nhờ hắn nói giúp ta."
Đuổi được Ngự Thiên Thu rồi, Giang Thái Huyền sai Vương Hiểu và các nhân viên cửa hàng khác tuyên truyền phó bản của trò chơi, còn mình thì đi đến hậu viện của đạo tràng.
"Pháp Hải, ngươi có thể đừng nhìn chằm chằm vào Bạch Tố Trinh nữa có được không? Cứ như vậy thì ta sẽ thật sự cho rằng ngươi có ý đồ đen tối với bạch xà đó.
Giang Thái Huyền bất đắc dĩ nói.
Pháp Hải này tu phật đến mức bị thần kinh rồi hay sao? Hệ thống đã nâng cấp hai lần mà tư duy của Pháp Hải vẫn không cải biến chút nào.
"Tràng chủ, con yêu xà này đang ở bên cạnh Tràng chủ. Bần tăng cũng là vì lo lắng cho an toàn của Tràng chủ.
Pháp Hải thành tâm nói: "Yêu chính là yêu, giống như chó không thể bỏ ăn phân."
"Này, ta nói cho ngươi biết, ngươi muốn trừ yêu, muốn thể hiện tình yêu với phật đạo thì Bạch Tố Trinh ta cũng cóc thèm quan tâm. Nhưng ngươi nói ai là chó hả? Nhìn ta với ngươi thì ai giống chó hơn?
Bạch Tố Trinh lập tức khó chịu: "Nếu không có Tràng chủ ở đây, ngươi có tin ta sẽ lập tức nuốt chửng ngươi không?"
"Tràng chủ nhìn xem, yêu tính đã lộ ra rõ ràng!" Thần sắc Pháp Hải nghiêm lại, mang tháp Lôi Phong ra : "Tràng chủ, để bần tăng giúp ngươi trấn áp con yêu quái này."
Sắc mặt Giang Thái Huyền tối đen, tức giận nói: "Cả hai nghiêm túc lại cho ta. Pháp Hải, ngươi thật sự muốn hàng yêu trừ ma sao?"
"Đương nhiên rồi. Hàng yêu trừ ma, giáo hóa thế nhân, phổ độ chúng sinh, chính là sứ mệnh từ khi bần tăng được sinh ra.
Pháp Hải trầm giọng nói.
"Nhưng hiện tại Bạch Tố Trinh đã là thần. Hơn nữa, lại cùng là người của đạo tràng với ngươi. Ngươi không thể động thủ được.
Giang Thái Huyền nhẹ giọng nói. Hắn dừng một chút rồi lại nói: "Có điều, có một nơi có thể thỏa mãn nguyện vọng hàng yêu trừ ma của ngươi. Nhưng chỉ sợ thực lực của ngươi không đủ."
"Trên thế giới này còn có nơi mà bần tăng không trừ được yêu, không hàng được ma sao?
Pháp Hải tỏ vẻ không tin.
"Tạm thời ngươi thật sự không hàng được, cũng không trừ được.
Giang Thái Huyền lãnh đạm nói: "Nếu là một tên Hoàng Giả thì ngươi có thể hàng được, nhưng ngươi có trừ nổi không?"
Sắc mặt của Pháp Hải hơi biến: "Với tên Hoàng Giả này sao? Đợi bần tăng đột phá thực lực, hoặc khơi dậy được sức mạnh Thần Ma thì nhất định có thể hàng phục được."
"Khụ, Pháp Hải, nếu không chỉ là một tên Hoàng Giả, mà còn là đối đầu với Đại Đế thì sao?
Giang Thái Huyền vội ho một tiếng, nói.
"Đại Đế?
Mấy người Bạch Tố Trinh đều nhíu mày: "Nếu nói về thực lực thì bọn ta đều không làm được."
"Cho nên, Pháp Hải ạ, ta đã dò xét ra được yêu ma thực sự. Nếu ngươi muốn tiếp tục chấp nhặt với Bạch Tố Trinh thì ta sẽ không nhúng tay vào nữa. Nhưng sau này, nếu ai muốn mời ngươi đi hàng yêu trừ ma thì đừng hòng ta đồng ý!" Giang Thái Huyền hừ lạnh một tiếng, nói.