Chương 428. Thả bản vương ra!
Không bao lâu sau, tầng Trường Sinh đã chấn động. Thiên băng địa liệt, xuất hiện từng cái hố to rồi các Dị tộc lần lượt xuất hiện.
Rất nhanh đã trôi qua nửa canh giờ. Trương Tam Phong đã trở về, trong tay hắn cầm một cái túi: "Tổng cộng là mười chủng tộc. Cũng đến lúc ta phải đi rồi."
"Tiền bối, sao ngài không ở lại một lúc nữa?
Ngự Thiên Thu tỏ vẻ lưu luyến. Tên này là đả thủ siêu cấp đặc biệt, ai lại muốn để hắn đi chứ?
Trương Tam Phong mỉm cười, thân ảnh mờ dần, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
"Đáng tiếc thật. Một đả thủ tốt như thế mà chỉ có thể dùng một canh giờ.
Ngự Thiên Thu liền thở dài. Nếu người này thực sự ở đây giúp hắn thì tốt biết bao!
"Ừm, vật liệu lần này cũng gom đủ rồi. Trước tiên mình muốn nghĩ cách tìm pháp sư Trận pháp giúp luyện chế truyền tống trận Trường Sinh mới được.
Ngự Thiên Thu nghĩ thầm rồi nói: "Được rồi. Lập tức rời khỏi Thiên tháp, đi tìm Tràng chủ. Nếu không, Mã Cửu Sơn mà tới tìm ta đòi phân chia đồ vật thì chẳng phải là lỗ vốn rồi sao?
.
Ngự Thiên Thu nhất quyết không có ý định dẫn Mã Cửu Sơn theo. Hắn chỉ mượn nhờ danh nghĩa của Mã Cửu Sơn để vào tầng Trường Sinh của khu vực Nhân tộc, để sau đó hắn có thể lên tầng Vương Giả mà không bị ngăn cản mà thôi.
"Thật là đáng chết. Nếu mười người kia không đi theo ta, ta sẽ không cần lo lắng bị bại lộ, có thể tiếp tục lừa Mã Cửu Sơn.
Ngự Thiên Thu tỏ vẻ khó chịu: "Có điều, hiện tại ta quay lại Thiên duyên quốc, tìm Gia Cát Thần Hầu luyện chế cũng được."
"Tiểu bối, mau thả bản vương ra!" Linh Mộc Vương gầm thét. Hắn tận mắt nhìn thấy Trương Tam Phong biến mất, chỉ còn lại Ngự Thiên Thu nên lại bắt đầu gào lên.
"Đừng nóng vội. Không bao lâu nữa ta sẽ thả ngươi ra. Đồng thời còn thả tất cả tộc nhân của ngươi nữa.
Ngự Thiên Thu khẽ cười nói. Sau đó rời khỏi Thiên tháp.
Chẳng bao lâu sau, Ngự Thiên Thu đã trở nên nổi tiếng. Tin tức truyền khắp tầng Vương Giả và tầng Trường Sinh của Thiên tháp.
Ngự Thiên Thu đã mang theo một vị cường giả bắt toàn bộ Linh Mộc tộc, kể cả Vương Giả!
Không tha một tên nào!
Mã Cửu Sơn nhận được tin tức đúng lúc vừa chạy thoát khỏi một cuộc truy sát của Dị tộc.
"Tìm ta có chuyện gì thế?
Mã Cửu Sơn lấy ra ngọc bài truyền âm.
"Mã Cửu Sơn, Ngự Thiên Thu đi cùng ngươi đã xông lên tầng Vương Giả, bắt toàn bộ Linh Mộc tộc, bao gồm cả Vương Giả!" Một giọng nói nghiêm trọng truyền đến từ bên trong ngọc bài truyền âm.
"Ngự Thiên Thu. . . Mẹ nó, bắt toàn bộ Linh Mộc tộc, bắt cả Vương Giả nữa ư?
Mã Cửu Sơn trợn mắt lên chửi.
"Không sai. Cả tầng Vương Giả chấn động, ai nấy đều đang bàn tán về chuyện này. Rất nhiều người đang tìm Ngự Thiên Thu vì muốn biết vị cường giả kia là ai."
"Cường giả ư? Cường giả nào?
Mã Cửu Sơn vội vàng hỏi.
"Ngự Thiên Thu mời một vị cường giả tới. Một vị cường giả Trường Sinh đỉnh phong. Thật sự là quá cường đại! Trường Sinh đỉnh phong mà trấn áp được nhất tộc!"
"Trường Sinh đỉnh phong, trấn áp nhất tộc. . . Mẹ nó, đại gia Ngự Thiên Thu ngươi sao lại phải đi lừa ta thế!" Mã Cửu Sơn gào lên đau xót.
Đã bàn với nhau sẽ cùng đi Thiên tháp để thu thập tài nguyên, vậy mà ngươi lại giấu ta mời cường giả của Thần Ma đạo tràng tới tầng Vương Giả giúp ngươi phát tài!
Ngươi mời cường giả thì ta cũng chẳng quan tâm. Thế nhưng ngươi lại không dẫn ta đi cùng!
"Mã Cửu Sơn! Ngự Thiên Thu đi cùng ngươi mà ngươi lại không biết thân phận của vị cường giả kia sao? Nghe nói vị cường giả đó tên là Trương Tam Phong.
Ngọc bài truyền âm lại đưa tin tức tới.
"Ta không biết Trương Tam Phong, nhưng ta biết mặt mấy vị có thể trấn áp nhất tộc Trường Sinh đỉnh phong khác.
Mã Cửu Sơn cắn răng nghiến lợi nói.
"Họ là ai thế? Ngươi mau nói ra đi."
"Một trăm vạn nguyên tệ, hoặc tài nguyên trị giá một trăm vạn nguyên tệ thì ta sẽ nói cho ngươi biết!" Mã Cửu Sơn đã tỉnh táo trở lại, mở miệng nói.
"Chỉ là một tin tức mà Mã Cửu Sơn ngươi dám tống tiền ta một trăm vạn sao?
Đối phương nổi giận.
"Ta còn có thể nói cho ngươi cách mời bọn họ nữa cơ, nhưng phải thêm năm mươi vạn nữa!" Mã Cửu Sơn đã học được mấy chiêu trò này.
"Ta đồng ý."
"Ta sẽ lập tức trở về.
Mã Cửu Sơn vội vàng bay lên không trung mà đi. Có điều hắn chưa liên hệ được với Ngự Thiên Thu. Kết quả giống như lần trước, không thấy hồi âm gì cả, cũng không liên lạc gì được. Đúng là mắc bẫy rồi!
Ngự Thiên Thu đã chạy trốn. Chẳng mấy chốc hắn đã rời khỏi Thiên La quốc, tiến về Thanh Nguyệt thành.
Trên đường đi hắn không dám dừng lại. Hắn không dám chắc phong ấn này có thời hạn nhất định giống Trương Tam Phong hay không. Vì thế hắn nhất định phải sớm đi gặp Tràng chủ để bán Vương Giả này đi.
"Hẹn gặp Tràng chủ ở Thiên Quang thành. Hãy dẫn theo Gia Cát Thần Hầu đại nhân.
Ngự Thiên Thu đưa tin đến trước cho Giang Thái Huyền.
Giang Thái Huyền nhận được tin tức, vội vàng truyền lời hồi âm, nhân tiện gọi cả Gia Cát Thần Hầu tới.
Nửa canh giờ sau, Ngự Thiên Thu đã tới nơi. Trong tay hắn còn đang cầm mấy cái túi, không kịp chờ đợi đã nói: "Tràng chủ, mấy gói này bán được bao nhiêu tiền?"
"Còn có một vị Vương Giả sao?
Giang Thái Huyền kinh ngạc nhìn Linh Mộc Vương.
"Tiểu bối, còn không mau buông bản vương ra. Bằng không, chờ bản vương đột phá sẽ giết ngươi!" Linh Mộc Vương quát ầm lên.
"Cái phong ấn này, ngươi triệu hồi được ai thế?
Giang Thái Huyền nghi ngờ hỏi.
"Trương Tam Phong, quá mạnh. Tràng chủ quả nhiên không gạt ta. Hắn cũng mạnh ngang với bọn Bạch đại nhân vậy!" Ngự Thiên Thu kích động nói.
"Nhân tộc kia, mau buông bản vương ta. Nếu không, đại quân của Linh Mộc tộc ta mà đến thì nhất định sẽ diệt cả tộc nhà ngươi!" Linh Mộc Vương vẫn đang gào thét.
"Ta cân nhắc giá cả một chút. Đạo tràng đang không có sức mạnh phép tắc thuộc về Linh Mộc Vương này. Cộng thêm trên thân thể của hắn cũng không trúng thương thế gì. Hai trăm vạn nguyên tệ. Xét thêm về chủng tộc, và cả tài nguyên, hai trăm bảy mươi vạn.
Giang Thái Huyền nói.
Một vị Vương Giả rất đáng tiền. Nhưng chỗ càng đáng tiền lại chính là phép tắc. Nếu Vũ Kiếm Vương Thiên Võ Tông Thiên tới thì sẽ không có cái giá này. Bởi vì bí cảnh Thiên Vũ đã có phép tắc của riêng nó.
Việc này cũng giống như việc thu mua Thần Huyết. Đạo tràng đã có rồi thì giá cả sẽ không cao, sẽ thấp đến mức làm cho người khác rớt nước mắt.
"Grao! Nhân tộc kia, còn không mau thả bản vương ra!" Linh Mộc Vương vẫn đang gầm thét cho dù hai người kia căn bản không thèm để ý đến hắn.