Chương 442. Mạo danh?
"Tiểu thư Ngọc Linh Lung, đừng kháng cự, sư phụ ta là Ngọc Linh Tuyền.
Vân Vũ thì thào nói.
"Cô?
Ngọc Linh Lung kinh ngạc: "Cô về rồi ư? Cô ở đâu?"
"Ta đưa ngươi đi gặp sư phụ, nhưng mà đợi Tô muội trở về đã.
Vân Vũ nói.
Không bao lâu, Tô Thanh Thanh đến: "Một chưởng vừa rồi có động tĩnh quá lớn, sợ là đã kinh động các cường giả khác, chúng ta phải rời đi càng sớm càng tốt."
Cả hai đưa Ngọc Linh Lung bay ở độ cao thấp, dùng hết sức lao đến Thiên tháp.
Mà Thần Ma đạo tràng, Giang Thái Huyền cầm Ngọc Thiên Lệnh, khẽ cau mày: "Đi tới Ngọc Thiên tông xem, Tô nha đầu này cũng không biết có chuyện gì, sau khi xong việc thì đưa nàng đến trông đạo tràng."
Trong tầng Trường Sinh ở Thiên tháp, một hoà thượng chậm rãi đi, từng bước đi khắp tầng Trường Sinh, gặp yêu ma thì phất tay trấn áp nhốt vào trong tháp, sau đó tiếp tục lên đường.
"Nhiều yêu ma như vậy, bần tăng cần phải tuân theo ý Phập, trấn áp tất cả những yêu ma này, chỉ tiếc tràng chủ hạn chế, bần tăng chỉ có thể trấn áp một phần thôi."
Hoà thượng đi hết tầng này đến tầng khác, trấn áp hết Dị tộc, Ma tộc, chỉ cần gặp được thì tuyệt đối sẽ không buông tha.
"Dị tộc Trường Sinh ở tầng Trường Sinh đâu, sao hôm nay bọn chúng không xuất hiện?
Mã Cửu Sơn bắt đầu một ngày đại nghiệp vơ vét, nhưng lần này buộc phải hẹn với một nhóm bạn, tìm nửa ngày cũng không gặp được một Dị tộc Trường Sinh nào.
"Chẳng lẽ là đang trốn?
Một Trường Sinh nghi hoặc nói.
"Không biết, tìm tiếp đi, nếu không tìm được, thì trở về."
"Ai nhắn cho ta vậy?
Mã Cửu Sơn khó hiểu lấy ngọc bài truyền âm ra, vừa mới rót nguyên lực vào, đã có một tiếng mắng chửi: "Mã Cửu Sơn, cường giả Yêu tộc tầng Trường Sinh có phải là ngươi bắt không?"
"Cường giả Yêu tộc tầng Trường Sinh gì?
Mã Cửu Sơn mờ mịt.
"Đừng giả bộ hồ đồ với ta, ngươi luôn muốn bán Vương Giả, còn giả vờ? Tối hôm qua cường giả Yêu tộc tầng Trường Sinh trong một đêm bị người khác bắt hơn phân nửa, nói đi, có phải ngươi làm không?"
"Không phải ta.
Mã Cửu Sơn giật mình, vội vàng nói: "Ngươi nên hỏi Ngự Thiên Thu, ta chỉ muốn bán Vương Giả, Ngự Thiên Thu mới thật sự bán."
"Thật sự không phải ngươi?"
"Thực sự không phải ta, đêm qua ta ở nơi cư trú, rất nhiều người đều biết.
Mã Cửu Sơn gần như khóc, không phải ta sao ta lại phải chịu tội chứ, làm sao cứ xảy ra chuyện lại hoài nghi ta vậy?
"Vậy ta đến hỏi Ngự Thiên Thu."
Mã Cửu Sơn thở phào nhẹ nhõm, trong lòng hung hăng chửi bới: "Ngự Thiên Thu chết tiệt, ngay cả đồng minh cũng xuống tay."
Trong Thiên tháp, Nhân tộc và Yêu tộc chính là đồng minh của nhau, bây giờ cường giả Yêu tộc Trường Sinh đều mất tích, Ngự Thiên Thu này cũng quá tàn nhẫn, không bắt được Dị tộc liền xuống tay với người của chính mình?
Vừa dứt lời mắng, ngọc bài truyền âm lại vang lên, Mã Cửu Sơn rất không vui mà rót nguyên lực vào: "Tầng Thần Thông có phải ngươi làm không?"
Mã Cửu Sơn: "…"
Ngự Thiên Thu chết tiệt, ngươi còn xuống tay với cả tầng Thần Thông?
Pháp Hải trấn áp từng tầng, yêu ma trong Lôi Phong tháp lên đến hơn trăm ngàn con.
"A Di Đà Phật, đợi bần tăng bắt đầy bảo tháp thì sẽ tụng kinh siêu độ cho các ngươi.
Pháp Hải nhìn Dị tộc, Yêu tộc, Ma tộc trong Lôi Phong tháp, liền A Di Đà Phật một tiếng.
Bọn yêu ma Dị tộc này cực kì hoang mang, ta mẹ nó đang ở trong ổ ngủ ngon lành, mắc mớ gì lại bị bắt đi rồi còn bị nhốt ở đây chứ?
Pháp Hải tiếp tục trên con đường hàng phục yêu ma, trong khi Giang Thái Huyền lại đến tầng Đạo Quả ở khu Nhân tộc, tìm thấy trụ sở của Ngọc Thiên Tông, hắn lấy Ngọc Thiên Lệnh ra: "Giang Thái Huyền, đến đây gặp bạn cũ."
"Ngọc Thiên Lệnh, bạn cũ của ngươi là ai?
Đệ tử Ngọc Thiên tông cảnh giác nhìn hắn.
"Tô Thanh Thanh.
Giang Thái Huyền nói.
"Đây là lệnh bài của Tô muội?
Đệ tử Ngọc Thiên tông hỏi.
"Đúng thế.
Giang Thái Huyền gật đầu, trên lệnh bài này còn có một chữ Thanh.
Đệ tử của Ngọc Thiên tông nhận lệnh bài, nhìn thoáng qua gật đầu nói: "Đúng là lệnh bài của Tô muội."
"Có thể cho ta vào rồi chứ?
Giang Thái Huyền nói.
"Trước tiên đợi chút.
Đệ tử Ngọc Thiên tông ngăn hắn lại, lấy ra thẻ ngọc truyền âm: "Một người tới mang theo lệnh bài của Tô muội, nói là bạn cũ."
"Ừ.
Một tiếng đáp lại truyền đến.
Giang Thái Huyền nhíu mày: "Chỉ là gặp bạn cũ thôi mà, sao lại phiền phức như vậy chứ?"
Đệ tử của Ngọc Thiên Tông im lặng, không lâu sau từng bóng người lao đến, vây quanh Giang Thái Huyền.
"Các ngươi có ý gì đây?
Vẻ mặt của Giang Thái Huyền trầm xuống.
"Bắt lấy!" Ngọc Linh Tuyền lạnh lùng nhìn Giang Thái Huyền: "Sống chết mặc kệ!"
"Các ngươi thật sự là Ngọc Thiên Tông? Bảo Tô nha đầu ra đây, nếu không đừng trách ta đắc tội.
Giang Thái Huyền lạnh lùng nói.
"Ngươi là cường giả Thần Thông?
Ngọc Linh Tuyền nhíu mày, bộ dáng giống như điện, trên cơ thể sáng lên ánh sáng ngọc bích, bàn tay ngọc bích trong vắt đánh ra, không gian tầng Đạo Quả rung động.
"Trường sinh?
Giang Thái Huyền nhướng mày, hai người áp chế thực lực, cả hai cùng đánh một chưởng, đồng thời lui về phía sau.
"Nói tung tích của Tô Thanh Thanh, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Ngọc Linh Tuyền lạnh lùng nói.
"Hả? Thanh Thanh còn chưa trở lại sao? Nàng bảo sư tôn có việc gấp triệu hồi mà?
Vẻ mặt Giang Thái Huyền trầm xuống: "Ngươi chính là sư tôn của Thanh Thanh?"
"Ngươi là ai?
Ngọc Linh Tuyền dùng một chưởng bức lui Giang Thái Huyền, lạnh lùng nói, chẳng lẽ người này không phải là do Thiên La quốc phái tới giết huynh trưởng sao?
"Thần Ma đạo tràng, Giang Thái Huyền.
Giang Thái Huyền lui về phía sau, hờ hững nói: "Bạn thời thơ ấu của Tô Thanh Thanh, hôm qua gặp nàng ở Thiên tháp, nàng đưa cho ta lệnh bài, lúc đó còn có Vân sư tỷ của nàng nữa."
"Giang Thái Huyền? Ngươi không phải phế vật sao? Làm sao có thể có sức mạnh như vậy?
Ngọc Linh Tuyền lạnh lùng: "Hay là, ngươi vốn dĩ là kẻ mạo danh?"