Chương 480. Im hơi lặng tiếng
Đám người Long Hạo cẩn thận chờ cơ hội, hết cách rồi, bọn hắn chỉ có thể động thủ vào lúc những Ma Vương này chuẩn bị huyết tế, bằng không động tĩnh quá lớn, sẽ khiến Ma Vương khác chú ý.
Lần nữa bắt được một tôn Ma Vương, mấy người nhanh chóng rời khỏi, ngay cả dừng cũng không dám, bọn họ phải tranh thủ đóng gói Ma tộc đi bán.
"Hai trăm vạn nguyên tệ.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói.
"Giá cả càng ngày càng thấp.
Đám người Cổ Huyền thở dài một tiếng, bỏ hai trăm vạn vào bên trong thẻ hội viên của Cổ Hà.
"Chỉ cần Vương Giả không hạ giá, thì có thể!" Cổ Hà nói.
Phần lớn vẫn là Vương Giả, còn cái khác, chỉ xem như bổ sung, dù chỉ đáng giá một trăm nguyên tệ, thậm chí mười nguyên tệ, bọn hắn cũng sẽ không chút do dự bán đi.
"Cổ Huyền Vương chờ một lát!" Trông thấy Cổ Huyền muốn rời đi, Giang Thái Huyền vội vàng gọi lại.
"Tràng chủ, có gì cần căn dặn sao?
Cổ Huyền vội vàng nói.
"Vương Giả của Thần Ma đạo tràng, ngươi thuê không?
Giang Thái Huyền thấp giọng nói: "Ta báo cho ngươi đầu tiên đó, những người khác vẫn chưa nói, mười vạn nguyên tệ một lần xuất thủ, không lấy hoa hồng."
"Vương Giả của Thần Ma đạo tràng?
Cổ Huyền suy nghĩ sâu xa, cau mày lại.
Trường Sinh của Thần Ma đạo tràng hắn đã từng thấy, nhưng Vương Giả có phải cũng có thể bảo trì uy thế vượt cấp giết địch giống vậy hay không?
"Giết ngươi chỉ cần một ngón tay, muốn thử chút không?
Giang Thái Huyền thấp giọng nói.
"Không.
Cổ Huyền liền vội vàng lắc đầu, nói đùa gì đấy, việc này có thể thử hả?
Bây giờ thực lực của hắn mặc dù danh xưng đệ nhất Hoàng Giả, nhưng hắn biết, so với cường giả của Thần Ma đạo tràng, hắn vẫn kém xa, hắn liếc nhìn tuần san của Thần Ma, đây đều là Thần Ma bị trọng thương, đang trong thời kỳ hồi phục.
"Vị đại nhân này, có thể im hơi lặng tiếng trấn áp Vương Giả?
Cổ Huyền lại nói.
"Hoàn toàn không thành vấn đề.
Giang Thái Huyền tự tin nói.
"Vậy thuê, mời vị kia đến đây đi.
Cổ Huyền cắn răng, lấy mười vạn nguyên tệ ra.
"Vu Văn, đi Thiên Quang Thành, mang truyền tống trận ở đó tới đây, sau đó để người mang truyền tống trận chỗ này qua đó.
Giang Thái Huyền phân phó.
Vu Văn vội vàng truyền tống qua, đổi Thần cấp truyền tống trận qua đây, sắp xếp cẩn thận xong xuôi, Bạch Tố Trinh đã sớm phá quan đi ra, nàng tức khắc truyền tống đến đây.
"Tràng chủ, con lừa trọc đâu?
Bạch Tố Trinh vừa tiến đến đã lạnh lùng nói.
Giang Thái Huyền tức giận nhìn nàng một cái, nói: "Nhiệm vụ của ngươi, giúp Cổ Huyền, im hơi lặng tiếng trấn áp kẻ thù, về phần Pháp Hải, bây giờ y đang làm nhiệm vụ khác."
"Ngoại trừ phó bản trò chơi, kia con lừa trọc cũng biết làm nhiệm vụ hả?
Bạch Tố Trinh kinh ngạc.
"Bây giờ Pháp Hải vô cùng chăm chỉ, hắn làm nhiệm vụ còn chăm chỉ hơn so với các ngươi.
Giang Thái Huyền bĩu môi, sau đó nói: " Được rồi, ngươi đi theo Cổ Huyền làm nhiệm vụ đi."
Chợt, Giang Thái Huyền nhìn về phía Cổ Huyền: "Vị Bạch Tố Trinh này, Long Hạo biết."
"Bạch đại nhân, mời.
Cổ Huyền vui mừng, vội vàng dẫn theo Bạch Tố Trinh rời đi.
"Nhiệm vụ là gì?
Bạch Tố Trinh lạnh giọng hỏi thăm.
"Trấn áp một tôn Ma Vương, lần này là Thạch Ma Vương, phòng ngự vô song, là Vương Giả đỉnh phong, giờ tý nửa đêm sẽ tiến hành huyết tế đại trận, đây chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta.
Cổ Huyền nói.
"Giờ tý nửa đêm?
Bạch Tố Trinh nhíu mày lại, hờ hững nói: "Thạch Ma Vương ở đâu?"
"Bên ngoài cách đây ngàn dặm, trong một mảnh Thạch Lâm… đợi chút, Bạch đại nhân, ngươi làm cái gì vậy?
Cổ Huyền Vương vừa nói ra địa điểm của Thạch Ma Vương, trong nháy mắt Bạch Tố Trinh đã biến mất.
Bạch Tốc Trinh không thèm để ý, Cổ Huyền Vương gấp gáp vội vàng báo cho đám người Cổ Hà, Long Hạo, bảo họ chạy tới lãnh địa của Thạch Ma Vương.
Bạch Tố Trinh hóa thân thành một con rắn dài, lập tức đi tới bên ngoài ngàn dặm - lãnh địa của Thạch Ma Vương.
Bên dưới một mảnh Thạch Lâm, cột đá chọc trời, độ cao trung bình là một mét, duy chỉ có ở giữa một thạch gốc sần sùi, cực kỳ dễ thấy.
"Ma tộc?
Thần sắc của Bạch Tố Trinh băng lãnh, ở trong những cột đá này, nàng cảm nhận được khí tức của Ma tộc, nàng không chút do dự, năng lượng phép tắc chi lực dao động, bên ngoài tràn ngập vô số phù văn thần bí: "Hồng Trần Kiếp Kinh, dẫn độ hồng trần!"
Hồng trần hiển hóa, thế giới hư ảo bao phủ toàn bộ Thạch Lâm, trong nháy mắt liền tiêu tán, thế giới hư ảo thay vào đó, Bạch Tố Trinh vung tay lên, thế giới hư ảo hóa thành một bức tranh thu về trong tay.
"Bạch đại…."
Cổ Huyền vừa vặn chạy đến, trông thấy cảnh tượng này lập tức ngơ ngác.
Có cần kiêu ngạo như thế không? Một chiêu của ngươi đã trấn áp toàn bộ? Không hề có chút cảm giác nào đấy!
"Ngươi muốn im ngươi lặng tiếng.
Bạch Tố Trinh liếc mắt nhìn Cổ Huyền, ném bước tranh cho Cổ Huyền.
Ừng ực!!
Cổ Huyền hung hăng nuốt nước miếng một cái, vụ này, được đấy!
Đúng là im hơi lặng tiếng, những Ma tộc này, bao gồm cả Ma vương toàn bộ đều bị trấn áp.
"Nhiệm vụ hoàn thành, cáo từ."