Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 491. Vì thiên hạ bách tính

Chương 491. Vì thiên hạ bách tính
"Bọn Ma tộc và Dị tộc này bị ngốc rồi sao? Chúng ta đang khiêu khích tới tận cửa như vậy mà bọn chúng không thèm ra sao?
Một đám Vương Giả và Hoàng Giả hoang mang.
Ta vội vàng đánh vào hang ổ của ngươi. Vậy mà ngươi cũng không thèm có chút phản ứng. Thế thì ta còn biết làm cái gì nữa?
Dị tộc và Ma tộc không thèm để ý đến bọn hắn nên bọn hắn càng thêm quá đáng. Nhiều lần suýt nữa định xông vào bắt giữ Vương giả. Nếu không phải có Hoàng Giả như Cổ Huyền kịp thời xuất hiện thì thật sự hai tộc đã đạt được mục đích rồi.
"Bọn Nhân tộc và Yêu tộc ghê tởm, bọn ta đã nhìn thấu mánh khoé của các ngươi. Các ngươi không diễn trò được bao lâu nữa đâu. Bọn ta sẽ khiến các ngươi hối hận!" Vừa đánh lui hai tộc, một vị Hoàng Giả tức giận quát một tiếng rồi quay người trở về động phủ.
"Hả? Nhìn thấu mánh khoé của chúng ta ư? Chẳng lẽ bọn hắn đã biết về Cấm Võ Trận sao?
Các Vương giả liếc nhìn nhau, không khỏi có chút chột dạ.
Thanh Nguyệt thành.
Bên trong dược điền, khói tím xen lẫn thanh quang, từ mỏng manh biến thành nồng đậm, rồi lại từ nồng đậm biến mỏng manh, một làn uy áp tràn ngập xung quanh. Tây Môn mập mạp sớm đã không chịu được nên tiến vào trong đạo tràng.
Ánh sáng tím, xanh đan xen lấp lánh, cây Thần Ma chập chờn, Giang Thái Huyền không phát giác được gì, hắn vẫn đang luyện hóa linh khí Tiên Thiên, nâng cao thực lực.
Vách ngăn Trường Sinh đã bị phá vỡ, Giang Thái Huyền vẫn đang luyện hóa, tăng tu vi của mình lên.
Lần này không giống với trước kia. Nếu là trước kia, hắn có thể lập tức vượt qua mấy tiểu cảnh giới và đại cảnh giới. Nhưng lần này hắn đã tu luyện trước một chút, cho nên đột phá càng nhanh hơn, thời gian còn lại chỉ cần luyện hoá thể chất, rèn luyện huyết mạch, nâng cao nguyên lực.
Từng sợi nguyên lực đã được luyện hóa, nhưng nguyên lực trong cơ thể lại càng ngày càng rộng lớn. Mỗi lần tinh tiến đều cần không ít nguyên khí.
Chớp mắt, thời gian đã trôi qua ba ngày.
Ánh sáng tím, xanh biến mất, Giang Thái Huyền thở dài một tiếng, từ từ tỉnh lại, cảm thụ được thực lực, hắn gật gù nói: "Bây giờ cũng chỉ mới là Trường Sinh sơ kỳ. Đan điền này lại có thừa nguyên lực thâm hậu gấp mấy lần."
Giang Thái Huyền cảm thấy chỉ căn cứ vào nguyên lực của bản thân thì dựa vào số lượng hay phẩm chất đều có thể nghiền ép Trường Sinh hậu kỳ. Nếu phối hợp với võ học Thần cấp thì Trường Sinh đỉnh phong cũng chưa hẳn là đối thủ của mình.
Nhờ có mấy chục viên Thần Ma đan, Thần Huyết đan, đan điền của hắn được mở rộng thêm rất nhiều. Cộng thêm thể chất hay huyết mạch của hắn đều có biến hóa. Điều này khiến cho đan điền càng rộng lớn.
"Hệ thống, quét hình của chính ta đi.
Giang Thái Huyền nói.
"Ting, ký chủ, phàm thể, phàm huyết. Tạm biệt!"
"..."
Mẹ nó, ngươi đang đùa ta sao? Thái độ của ngươi chỉ mang tính chất chống đối thế sao?
Giang Thái Huyền đảo mắt trắng dã: "Ta ăn nhiều Thần Ma đan, Thần Huyết đan như vậy, không nói đến huyết mạch Đỉnh cấp thì ít nhất cũng nên có huyết mạch Cao cấp chứ?"
"Ting, đạo tràng ký chủ không vào Thần cấp. Tất cả đều là phàm huyết.
Hệ thống trả lời.
Giang Thái Huyền bĩu môi, không thèm tranh luận với hệ thống. Hắn đi đến dược điền. Lôi đình hiển hóa phía chân trời. Lôi kiếp giáng lâm. Sau đó, hắn dùng một bàn tay lập tức đập tan rồi bước vào truyền tống trận một cách bình tĩnh trước ánh mắt kinh ngạc của Tây Môn mập mạp.
"Chúc mừng tràng chủ xuất quan.
Quý Giang cung kính nói.
"Gần đây có xảy ra chuyện lớn gì không?
Giang Thái Huyền hỏi.
Nhiệm vụ chưa hoàn thành trong tháng này không còn thừa nhiều lắm.
"Trùng hợp có chuyện lớn phát sinh, Long Hạo thuê Bạch đại nhân. Nhân tộc, Yêu tộc luyện chế ra Cấm Võ Trận Vương phẩm. Họ đã tấn công Dị tộc và Ma tộc.
Quý Giang giải thích nửa chừng thì dừng một chút, rồi lại nói: "Pháp Hải đại nhân đã trở lại tầng Vương Giả."
"Pháp Hải rốt cục cũng trở về được rồi sao?
Giang Thái Huyền khẽ cười một tiếng rồi truyền tống đến tầng Vương Giả. Pháp Hải đang ngồi xếp bằng tụng kinh ở đạo tràng.
"Pháp Hải, nhiệm vụ như thế nào rồi?
Giang Thái Huyền lấy ra bốn phần linh thực đưa cho Pháp Hải.
"Tràng chủ, lúc bần tăng chạy đến thì Ma Đế Lệnh đã biến thành môn hộ, nhưng Ma Vương đã trốn đi xa. Ta chỉ kịp hủy đi Ma Đế Lệnh của vị Ma Vương kia và thăm dò chỗ Thánh Hoàng của Ma tộc.
Pháp Hải nói.
"Ồ? Chỗ Thánh Hoàng của Ma tộc ở đâu?
Giang Thái Huyền hỏi với vẻ hứng thú.
"Thánh Hoàng của Ma tộc bị phong vây ở khu vực giữa Thiên Duyên quốc và Thiên La quốc. Nơi đó chỉ có một vài tông môn và gia tộc ẩn thế, cách Đại Vân quốc là gần nhất.
Pháp Hải nói.
Hai mắt Giang Thái Huyền nhíu lại: "Là chỗ nào thế?"
Đây không phải là chỗ mà lúc trước Lý Quảng diệt Nguyên Linh Tông sao? Vào ngày Dương gia đăng cơ ở Đại Vân quốc, những vị Thần Thông kia còn mời hắn tới. Nhưng có điều không có truyền tống trận nên hắn không đi.
Không ngờ rằng nơi trấn áp Thánh Hoàng của Ma tộc lại ở một khu vực như vậy.
"Tràng chủ, chúng ta nhanh đi trấn áp vị Thánh Hoàng này đi.
Pháp Hải nói: "Như thế mới có thể tiêu trừ sức mạnh của yêu ma."
Giang Thái Huyền nhìn Pháp Hải, ngươi mà thực hiện mối làm ăn như vậy thì sẽ thua thiệt đến chảy cả máu đó có biết không hả?
"Ngươi đánh thắng được Thánh Hoàng sao?
Giang Thái Huyền thản nhiên hỏi.
Pháp Hải trầm mặc một chút, nói: "Chuyện này có hơi khó khăn."
"Vậy ngươi nói xem, ngươi đánh không lại, ta cũng đánh không lại thì đi đánh bằng cách nào?
Giang Thái Huyền nhìn Pháp Hải, thở dài nói: "Pháp Hải, ngươi đã hiểu rõ chưa? Ngươi có biết ta nhất định để ngươi làm nhiệm vụ là vì cái gì chưa?"
"Kiếm tiền.
Pháp Hải liếc mắt nhìn Giang Thái Huyền, nói với giọng khẳng định.
Mẹ nó, đầu óc ngươi hoạt động tốt như vậy từ lúc nào thế? Giang Thái Huyền hơi khựng lại. Quả nhiên, không đề cập tới hàng yêu trừ ma thì Pháp Hải vẫn rất bình thường.
"Kỳ thật, bản tràng chủ đây là vì ngươi, vì thiên hạ bách tính.
Giang Thái Huyền khẽ thở dài.
Vì thiên hạ bách tính ư? Vu Văn đứng ở một bên bĩu môi. Bản thân ngươi có tin lời này không?
Pháp Hải cũng không tin.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất