Đặc biệt là Vương Kiến là người trong hệ thống chính phủ muốn tiêu trừ lạc ấn của bọn họ trong thời gian ngắn thì càng thêm khó khăn. Nếu không thì bọn họ đối với bí thư huyện ủy không có tác dụng như Hoàng Duy An này thì tại sao cho sinh hoạt cao hơn người khác chứ?
Nghe Nhạc Trọng noi vậy thì Vương Kiến lập tức lâm vào do dự. Dựa theo bổn ý của hắn thì tự nhiên là sẽ nghe theo lệnh chính phủ trong căn cứ SY. Nhưng mà bây giờ là bảo trụ mạng sống của trăm người đấy.
Nhạc Trọng nhìn qua Vương Kiến đang lâm vào do dự, không hề buộc hắn:
- Tính toán là tôi chỉ cần anh đáp ứng một yêu cầu. Trong căn cứ SY nếu có thế lực nào bảo anh đối phó hay gây bất lợi cho tôi, thỉnh anh cự tuyệt, hơn nữa mang theo đồng bạn của anh rời khỏi thế lực đó. Như vậy được chứ? nguồn TruyệnFULL.com
Vương Kiến buông lỏng một hơi nói:
- Có thể!
Nhạc Trọng trầm giọng nói:
- Tốt! Chuẩn bị một chút, chờ thêm một chút chung ta sẽ tấn công Thanh Phong Trại, tiêu diệt Thanh Phong Trại.
Hùng Chính nhịn không được nghẹn ngào hỏi:
- Nhạc lão đại, Thanh Phong Trại có hơn ba trăm người đang đóng giữ, chúng ta thật sự tấn công Thanh Phong Trại vào buổi tối sao?"
Lần này Thanh Phong Trại chỉ phái hơn sáu mươi người đi cướp đoàn xe này. Ở trong Thanh Phong Trại còn có hơn ba trăm tên thủ hộ. Thế lực trước mắt của Nhạc Trọng cộng thêm năm tên cảnh sát cũng chỉ có hai mươi người mà thôi, muốn giết chết hàng rào hơn ba trăm người thì Hùng Chính do dự.
Nhạc Trọng trầm giọng nói:
- Đúng vậy! Đi chuẩn bị sẵn sàng chúng ta tấn công Thanh Phong Trại trong đêm nay.
Đêm tối đối với Nhạc Trọng có chức nghiệp ám kỵ sĩ chính là yểm hộ tốt nhất, trong đêm tối hắn có tầm mắt cực xa, mà địch nhân dù có ánh mắt sắc bén mười phần cũng chỉ nhìn được một hai phần. Nếu như là ban ngày tấn công thế lực hơn ba trăm người thì Nhạc Trọng không có chút nắm chắc chiến thắng. Nhưng mà vào ban đêm và cộng thêm bạch cốt trợ giúp, hắn có bảy thành nắm chắc thông qua đánh lén tiêu diệt Thanh Phong Trại và hơn ba trăm phần tử vũ trang.
Dưới kiên trì cường thế của Nhạc Trọng thì các bộ hạ vừa mới hợp nhất lập tức chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Nhạc Trọng cũng không có cho bọn người Vương Kiến cùng đi tham gia tiêu diệt Thanh Phong Trại. Mà là lưu bọn họ lại giữ ổn định cho đám người sống sót.
Rất nhanh được bóng tối yểm hộ, Nhạc Trọng mang theo mười lăm phần tử vũ trang vừa thu, Lưu Nhị Hắc, Trác Nhã Đồng bốn nữa và bạch cốt ngồi trên một chiếc xe bus chạy về hướng Thanh Phong Trại bên kia.
Tuy Vương Kiến đáp ứng đầu nhập vào Nhạc Trọng, thế nhưng mà Nhạc Trọng cũng không thập phần tín nhiệm hắn, bởi vậy cũng không dám đem bốn nữ Trác Nhã Đồng lưu lại trong đám người sống sót. Dù sao nhân tâm khó dò, nói không chừng đám người sống sót vì bảo toàn mình mà bắt Trác Nhã Đồng các nàng đi áp chế hắn.
Xe buýt chạy không lâu thì dừng lại, Nhạc Trọng được Hùng Chính dẫn dắt cẩn thận từng li từng tí đi về hướng Thanh Phong Trại bên này.
Không lâu một đoàn người đi tới cách Thanh Phong Trại hơn năm mươi mét đầy cỏ dại.
Ở trong Thanh Phong Trại có một tiểu trấn, tuy Liệt Thiên Dương nhân phẩm không được tốt lắm, nhưng mà hắn có được thực lực rất mạnh. Sau khi tận thế thì hắn bằng vào lực lượng của mình và bộ hạ một mình một ngựa tự phong đại đương gia, cưỡng ép đánh hạ trấn nhỏ này. Đương nhiên hắn cũng trả giá là ba trăm thủ hạ biến thành tang thi.
Sau khi đánh hạ trấn nhỏ này, Liệt Thiên Dương khắp nơi săn bắn người sống sót, trái chinh hữu phạt, đem các tiểu thế lực chung quanh thanh lý không còn, lúc này mới lập nên Thanh Phong Trại.
Nhạc Trọng tiềm hành tới gần Thanh Phong Trại và cẩn thận quan sát địa hình chung quanh. Chỉ thấy ở chung quanh Thanh Phong Trại khắp nơi đều có một hàng gỗ cao, chỉ chừa một cánh cửa ra vào mà thôi.
Trước cánh cửa có bốn phần tử vũ trang thủ hộ. Đồng thời ở gần cửa trại còn thành lập hai tòa tháp súng máy cao tám mét.
Từ trên tháp súng máy nhìn xuống là một cảnh quang khoáng đãng, hơn nữa có hai tên súng máy nhìn chằm chằm vào phía dưới.
Ở gần cửa ra vào trại có một binh doanh với hơn bốn mươi tên phần tử vũ trang, nếu như cửa trại có âm thanh kỳ lạ thì người trong binh doanh sẽ lao ra cứu viện.
Sau binh doanh này là nơi của người sống sót. Ở khu trung tâm chính là khu biệt thự của người giàu ngày trước. Trong biệt thự chính là nơi ở của Liệt Thiên Dương, đóng quân chung quanh binh doanh chính là chiến sĩ tâm phúc của Liệt Thiên Dương, cũng là hai trăm bộ hạ mạnh nhất của Thanh Phong Trại, tên là Thanh Lang Kỵ.
Mỗi tên Thang Lang Kỵ đi theo Liệt Thiên Dương khắp nơi giết người phóng hỏa, cướp bóc vật tư. Đãi ngộ của bọn họ trong đám người là tốt nhất, chơi gái tôt nhất, uống rượu mạnh nhất, ăn đồ tốt nhất. Bọn họ cũng là chiến sĩ trung thành với Liệt Thiên Dương nhất, sức chiến đấu cực kỳ cường hoành.
Hùng Chính là tiểu đầu mục cũng từng là người trong Thanh Lang Kỵ này, nhưng chỉ có điều hắn không đem tính mạng của mình bán cho Liệt Thiên Dương giống như đám người khác.
Nhạc Trọng nhìn qua tám tên phần tử vũ trang ở cửa ra vào, nhìn qua bọn người Hùng Chính ra lệnh:
- Dẫn tôi đi qua, tôi có thể trong nháy mắt tiêu diệt bọn chúng.
- Các cô ở lại nơi này chờ!
Nhạc Trọng nhìn qua bốn nữ Trác Nhã Đồng nói ra. Tiến công Thanh Phong Trại hắn phải dùng toàn lực, không cách nào lưu bạch cốt lại bảo hộ các nàng.
Hùng Chính và mấy tên đội viên nhìn qua Nhạc Trọng, cắn răng một cái mang theo Nhạc Trọng đi qua hướng cửa trại.
Một tên phần tử vũ trang ở cửa Thanh Phong Trại nhận ra Hùng Chính thì trong mắt hiếu kỳ hỏi:
- Hùng Chính, chuyện gì xảy ra? Tại sao chỉ có đám người tụi mày quay về, những người khác đâu?
- Con mẹ nó, bị phục kích cho nên chỉ bắt được đám người này, các huynh đệ khác đều chết rồi. Tôi muốn lập tức đi báo cáo với đại đương gia. Mở cửa nhanh lên.
Hùng Chính đứng ở cửa trại rống lớn lên.
Đám nhân viên vũ trang còn lại vẻ mặt kinh hoàng, trong lòng run sợ. Nếu hai súng máy ở cửa trại bắn xuống thì bọn họ không cách nào sống nổi.
Nghe Hùng Chính nói như vậy tên phần tử vũ trang ở cửa trại nhìn qua Hùng Chính vài lần, xác định thân phận của Hùng Chính thì buông cửa trại xuống, lại cho bọn người Hùng Chính áp giải Nhạc Trọng cùng bạch cốt đi vào.
Nhạc Trọng vừa đi vào trong hàng rào thì ánh mắt chớp động, nhìn qua chung quanh một cái, phát hiện có hai trạm gác ngầm canh gác rất khá..
Sau một khắc Nhạc Trọng lập tức phát động Khủng Cụ Thuật, uy áp tinh thần khổng lồ từ trong người của hắn phóng ra ngoài, đem đám phần tử vũ trang ở cổng trại chế trụ.
Dưới tinh thần uy áp khổng lồ của Nhạc Trọng thì toàn bộ đám nhân viên vũ trang ngất đi.
Cơ hồ là cùng một thời gian, bạch cốt bắn ra gai xương bén nhọn, giông như mũi tên nhọn xuyên thủng đầu lâu của hai tên súng máy.
Vô thanh vô tức cánh cửa Thanh Phong Trại bị Nhạc Trọng cướp lấy, không làm cho kẻ nào trong Thanh Phong Trại phát hiện.
Bạch cốt lợi dụng gai xương kéo dài nhảy lên chiếm cứ hai tòa tháp súng máy, hơn nữa canh giữ súng máy hạng nặng.