Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 270: Tung Tích

Chương 270: Tung Tích
Cao Bằng nheo mắt lại, nhảy từ trên sân thượng tầng hai xuống, vỗ vỗ bụi ở góc áo rồi nói về phía xa xa:
- A Ngốc, A Ban, Tiểu Diễm, Tiểu Hoàng nhanh tới đây.
Tiểu Diễm là viễn trình pháo tháp, A Ngốc là ngự thú mạnh nhất mà hắn có, A Ban được sung làm tọa kỵ và khiên thịt. Còn Tiểu Hoàng, mặc dù năng lực còn bị hạn chế tương đối lớn, nhưng chỉ cần sử dụng tốt cũng có thể phát huy ra hiệu quả đặc biệt.
Còn Đại Tử…
Thấy Cao Bằng gọi hết ngự thú đi chỉ có mình và A Xuẩn bị bỏ lại, bỏ lại!
Đại Tử không chịu, làm nũng ngăn cản trước mặt Cao Bằng:
- Ngươi bất công, ngươi bất công!
Cao Bằng ngồi xổm xuống, đè Đại Tử đang nhảy nhót lại rồi hỏi:
- Ngươi có mạnh bằng A Ngốc không?
Đại Tử sửng sốt một chút, tội nghiệp lắc đầu.
- Vậy ngươi có bay nhanh như Tiểu Diễm không?
Đại Tử vẫn lắc đầu.
- Vậy ngươi có chịu đòn được như A Ban không?
Đại Tử sắp khóc rồi.
- Ài, một yêu cầu cuối cùng, nếu ngươi có thể đánh thắng Tiểu Hoàng thì ta sẽ dẫn ngươi đi!
Nhìn Tiểu Hoàng đã sắp tiến hoá thành một con vịt ma quỷ đầy cơ bắp, Đại Tử lại tiếc nuối cúi đầu xuống.
Cao Bằng thở dài, trấn an Đại Tử:
- Cho nên mới nói, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn ở nhà huấn luyện đi…
Nhìn theo bóng lưng Đại Tử, Cao Bằng lặng lẽ bổ sung thêm nửa câu sau: Lần này quá nguy hiểm!

Nửa giờ sau, Cao Bằng tới cửa phía bắc của thành phố Du Châu.
Đi thẳng ra khỏi thành Du Châu, vẫn là đường lớn bằng phẳng. Con đường này không dẫn lên núi, chỉ dài không đến hai cây số thì đột nhiên đứt gãy, một khe nứt sâu không đáy chặn ngang con đường này.
Khe nứt rộng chừng mấy chục mét, trên đó có xây mấy cái cầu treo cực lớn, nhưng có rất ít người đi đường này, phần lớn mọi người đều đi men theo con đường nhỏ phía bắc để vào trong núi.
Từ trên cao nhìn ra xa xa dưới chân, nơi này giống như một gốc đại thụ bị chặt đổ xuống, vô số cành lá xòe ra bốn phía, hợp Bách Vạn Đại Sơn thành một khối chỉnh thể.
Ngoài cửa phía bắc, một con cự thú khổng lồ đứng sừng sững lẳng lặng chờ ở đó, khiến cho ai đi qua cũng phải liếc nhìn.
Uy áp mạnh mẽ tản ra từ Khủng Bố Ngược Sát Mẫu Chu doạ cho những ngự thú đi qua đều run lẩy bẩy, hành động cứng ngắc chậm chạp.
- Khá lắm, đây là ngự thú cấp Lĩnh Chủ sao.
Một binh sĩ do quân đội cắt cử tới canh gác ở cửa phía bắc tấm tắc khen. Là binh sĩ thường xuyên canh gác ở nơi này, hắn cũng đã chứng kiến không ít ngự thú, dù là ngự thú cấp Lĩnh Chủ cũng không phải lần đầu tiên thấy.
Nhưng dù cho lần thứ mấy nhìn thấy ngự thú cấp Lĩnh Chủ thì hắn đều cực kỳ hâm mộ.
Mặc dù Khủng Bố Ngược Sát Mẫu Chu không phóng thích quầng sáng Lĩnh Chủ, nhưng thể tích và khí tức kinh khủng của nó vẫn khiến cho hắn không nhịn được suy đoán, con nhện có thể tích khủng bố như thế, chắc chắn trăm phần trăm là ngự thú cấp Lĩnh Chủ.
Tuy rằng không phải tất cả ngự thú cấp Lĩnh Chủ đều có thân thể to lớn, nhưng khi thể tích quái vật đạt đến một cấp độ nào đó, trên cơ bản đều là quái vật cấp Lĩnh Chủ.
Vì khi nó lớn đến mức đó, bản thân nó sẽ chứa một sức mạnh cực kỳ kinh khủng, chính thân thể nó là một thứ vũ khí cực kỳ lợi hại!
- Cao thiếu, ngài tới rồi!
Hoàng Á ngồi trên lưng Khủng Bố Ngược Sát Mẫu Chu thấy Cao Bằng từ cửa phía bắc đi ra liền đứng dậy đón.
Mẫu chu phun ra một đống tơ dính xuống đường, tơ nhện trắng như tuyết ướt sền sệt nhanh chóng khô lại.
Hoàng Á linh hoạt nhảy lên tơ nhện trượt xuống.
Khi Hoàng Á đã nhảy xuống, mẫu chu liền hút số tơ kia lại như hút mì.
- Đi thôi, chúng ta đi tìm một người bạn trước!
Cao Bằng nói xong liền cưỡi lên A Ban. Hoàng Á cũng nhảy lên lưng mẫu chu, hai người một trước một sau cưỡi hai con nhện một to một nhỏ xông vào trong rừng núi.
- Con nhện nhỏ kia có vẻ giống con của nhện to nhỉ?
- Hình như vậy.
- Nhưng một con màu bạc, một con màu đen mà.
- Có khi nào là đột biến gen không?
Ở sau lưng, từng tiếng bàn luận đứt quãng truyền tới.
Sắc mặt Cao Bằng tối sầm.
Đường núi rất dốc, nhưng may mà họ cưỡi trên hai con nhện. Loài này đi lại trong vùng rừng núi khá thuận tiện, chân nhện thon dài đâm xuyên qua cây cối, tốc độ của Khủng Bố Ngược Sát Mẫu Chu trong vùng núi này cũng không bị ảnh hưởng nhiều.
Ngược lại A Ban có thân hình không lớn không nhỏ lại bị ảnh hưởng phần nào, chậm hơn đi trong vùng đồi núi một chút.
Đi qua một dòng sông, phía trước có tiếng suối chảy róc rách.
Cảnh sắc bốn phía biến hoá nhanh chóng, một dòng suối quanh co khúc khuỷu chảy qua khe núi. Con suối nhỏ này có vẻ khá quen thuộc… Không chờ Cao Bằng nghĩ nhiều, đột nhiên có một con đỉa to lớn từ lòng suối bò lên!
Dưới lòng suối thân thể của con đỉa hơi nhàn nhạt, nhưng lên bờ thì toàn thân nó lộ ra màu đen nhánh.
Xoẹt một cái, một chân nhện màu bạc vung qua, giống như một con dao giải phẫu chém con đỉa thành hai nửa.
Con đỉa đen bị chém thành hai nửa rơi tõm xuống nước.
Cao Bằng sực nhớ ra mình đã từng đi qua con suối nhỏ này rồi. Trong suối có một loài quái vật đỉa, có thể tàng hình trong nước.
Dường như bị khí tức của Khủng Bố Ngược Sát Mẫu Chu chấn nhiếp, ngoài con đỉa nho nhỏ vừa rồi, đám quái vật đỉa còn lại đều ngoan ngoãn thành thật trốn trong nước, lẳng lặng nhìn đám Cao Bằng đi qua.
Tới khi mấy người Cao Bằng đi qua thì chúng mới từ đáy nước hiện lên, tham lam hít thở không khí.
Đi tiếp khoảng hai giờ nữa, Cao Bằng mới dừng lại.
- Ở quanh nơi này, con Sơn Linh này sống gần đây.
Nơi này cũng xem như chỗ sâu trong Bách Vạn Đại Sơn, rừng núi rậm rạp, thân cây to lớn, tán cây giống như mây đen che khuất trên đỉnh đầu, chỉ để lọt xuống vài tia sáng.
Tìm một chỗ cao nhìn ra xa xa bốn phía, thân thể to lớn của Sơn Linh rất dễ bị phát hiện, chỉ cần ở trong phạm vi nhất định thì có thể dễ dàng tìm thấy bọn chúng.
Nhưng Cao Bằng tìm khắp hơn mười dặm xung quanh vẫn không thấy Sơn Linh, chỉ thấy chút dấu vết trên mặt đất.
Từng mảng bùn đất bị lật lên, còn có một số mảnh rễ cây cắm sâu trong đất cũng bị lộ ra.
Đêm qua có một trận mưa to ở đây, không ít hố vẫn còn đọng đầy nước mưa, vài cái lá rụng nổi trên mặt nước đục ngầu lặng lẽ xoay tròn.
Cao Bằng nhíu mày, không biết vì sao hắn đột nhiên nghĩ tới Bạch Kim Chi Thủ.
Tính cách của Sơn Linh tương đối lười biếng, chắc hẳn sẽ không tuỳ tiện di chuyển.
Mà gần đây Bạch Kim Chi Thủ lại vừa tới khu rừng rậm này, thời gian trùng hợp như thế chẳng lẽ lại không có liên quan gì?
- Đuổi theo!
Cao Bằng nói, sau đó dừng một chút, dặn dò Tiểu Diễm:
- Tiểu Diễm, ngươi bay lên trên đi, chỉ cần phát hiện ra tung tích Sơn Linh hoặc nhân loại khác thì lập tức báo cho chúng ta biết.
- Lão Hoàng, chúng ta tận lực không đi ra những nơi rộng rãi, đi đường nhỏ thôi.
-------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất