Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 310: Bão Cát Tiến Đến

Chương 310: Bão Cát Tiến Đến
A Ngốc thu tay phải lại. Dưới sườn dốc là một mảnh hỗn loạn, đám người bị vây khốn ở giữa vẫn chưa kịp phản ứng, cuống quít quan sát bốn phía xung quanh.
Cao Bằng yên tĩnh nhìn thoáng qua bên dưới, sau đó dẫn theo đám A Ngốc quay người rời đi.
- Hình như dốc núi bên kia có người.
Có người thoáng nhìn thấy bóng lưng của Cao Bằng, nhịn không được nói.
- Chắc hẳn vừa rồi là hắn đã giúp chúng ta.
Một người đàn ông trung tuổi trong đội ngũ do dự nói:
- Hay là chúng ta tới đó cám ơn hắn một tiếng.
- Không cần, hỗ trợ xong hắn bỏ đi luôn, chắc hẳn cũng không muốn chúng ta cám ơn.
Một người phụ nữ trong đội nói.
- Cô thì biết cái gì!
Chồng của người phụ nữ này khẽ quát lên:
- Nếu người ta đã giúp chúng ta thì phải nói lời cám ơn với hắn, người khác không muốn cám ơn không có nghĩa là chúng ta cũng không hiểu chuyện. Người khác nghĩ thế nào, tôi mặc kệ, nhưng bản thân chúng ta phải làm việc mình nên làm.
Khi nhóm người này leo lên được cồn cát này thì đã không nhìn thấy bóng dáng Cao Bằng đâu nữa, trong lòng có chút tiếc nuối.

- Nếu có thể có một con ngự thú hệ băng thì tốt.
Cao Bằng tiếc rẻ.
Ngự thú của mình quá ít chủng loại, nếu mỗi loại thuộc tính đều có một con ngự thú mạnh thì chắc hẳn sẽ là một chuyện cực kỳ tốt.
Trước kia chính mình đã từng làm thí nghiệm với Sa Quái, có được rất nhiều số liệu liên quan tới chúng.
Sa Quái có khả năng miễn dịch rất mạnh với đòn tấn công hệ lôi, thậm chí là hoàn toàn miễn dịch. A Ngốc đúng là có thể đánh một trận với Sa Mạc Bạo Quân, nhưng điều kiện tiên quyết là không thể đánh ở hoàn cảnh sa mạc.
Còn lại chính là Tiểu Diễm…
Trong lần kiểm tra trước, đối mặt với nhiệt độ cao Sa Quái có phản ứng hưng phấn rõ ràng, dù là độ linh hoạt hay tốc độ đều tăng lên không nhỏ. Hơn nữa hoả diễm cũng không tạo thành tổn thương rõ ràng cho Sa Quái.
- Nếu quả thật phải chiến đấu, sợ rằng đây sẽ là một trận chiến rất gian nan.
Lần đầu tiên Cao Bằng cảm thấy khó chịu vì thuộc tính bị khắc chế.
Chờ xong chuyện ở đây, nhất định mình phải đi bắt một con ngự thú hệ băng!
Cao Bằng quyết định như vậy.
Hắn tiếp tục ở lại căn cứ ba ngày. Trong ba ngày này, Cao Bằng cũng coi như đã tìm hiểu rõ tình huống nơi đây.
- Chính phủ khu căn cứ Trường An thông báo, tất cả mọi người có mặt ở khu Bắc Hà Khẩu phải hoàn toàn rút lui trước mười giờ sáng ngày mai. Chính phủ khu căn cứ Trường An thông báo, tất cả mọi người có mặt ở khu Bắc Hà Khẩu phải hoàn toàn rút lui trước mười giờ sáng ngày mai. Quá thời điểm trên, người nào chưa rút lui sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Một chiếc xe jeep của quân đội từ phía xa lăn bánh lại gần, trên xe có một cái loa phóng thanh cỡ lớn phát ra thông báo.
Tiếng loa quanh quẩn khắp khu tập trung, mọi người bên trong đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Một số người biến sắc, nghe thông báo xong liền vội vàng trở về nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị hành lý.
Còn có một số người khác tư duy nhanh nhẹn, trong đầu đã nảy sinh một vài chủ ý.
Xe jeep dừng ở bên ngoài khu tập trung khoảng nửa giờ rồi mới rời đi.
Đợi vài ngày như vậy, quân đội đã không nhịn được muốn có hành động lớn.
Cùng lúc đó, trong quân khu Trường An.
- Còn chưa tìm được Cao Bằng sao?
- Báo cáo trưởng quan, theo tin tức nhận được thì Cao Bằng đã hỏi thăm công ty du lịch về đoàn lữ hành tiến vào sa mạc Đại Lệ. Nhưng mà tất cả đoàn lữ hành đều tuân theo thông báo lúc trước của chính phủ, ba tháng gần đây không tiến tới gần khu vực sa mạc Đại lệ, cho nên từ khi Cao Bằng đi ra khỏi đoàn lữ hành thì đã mất tích....
- Đã tìm tất cả những nơi hắn có thể đến chưa?
- Trưởng quan, chúng tôi đã lục soát tất cả khách sạn và ghi chép cư trú ở hộ dân trong thành Trường An, nhưng đều không tìm thấy tung tích của hắn.
Viên trưởng quan mặc bộ quân trang màu xanh sẫm đứng lên khỏi ghế salon, mũi ưng hướng xuống, sắc mặt có chút âm trầm.
- Không đến thì thôi, không có hắn thì quân khu chúng ta không thể đối phó được với hai con quái vật cấp Lĩnh Chủ sao?.
Đó là cấp Lĩnh Chủ… Viên sĩ quan đứng trước mặt hắn hơi thoả dài. Nếu là quái vật khác thì còn có thể, nhưng con Sa Mạc Bạo Quân này là loại nguyên tố hiếm thấy. Hiện nay trên thế giới, chưa từng có ai từng chiến đấu với quái vật cấp Lĩnh Chủ loại nguyên tố cả. Với lại, theo như tính toán của bộ tham mưu trong quân khu thì tỷ lệ chiến thắng cũng không cao lắm.
- Thông báo đi, mười giờ sáng mai lập tức dùng Đạn Vân Bạo bắn vào bên trong sa mạc, ép nó phải ra ngoài cho tôi!
- Trưởng quan, đến mười giờ thì chưa chắc tất cả người trong khu tập trung Bắc Hà đã rút lui hết đâu.
- Tôi không muốn nghe những lời này. Hôm nay đã thông báo rút lui, suốt một đêm cộng thêm thời gian đến mười giờ sáng mai là đủ rồi. Đã không muốn đi, vậy thì tự chịu hậu quả thôi.
Viên thượng quan mũi ưng ngắt lời cấp dưới.
Trầm mặc một lát, người cấp dưới gật đầu:
- Đã hiểu!
Dương Lăng là nhân tài mới nổi nhanh chóng quật khởi sau mấy năm tai biến trong quân khu Trường An, làm việc dũng mãnh quả cảm, thủ đoạn xử lý quái vật cũng cực kỳ cấp tiến bá đạo. Lão thủ trưởng một tay đề bạt hắn lần này đau lòng vì mất đi đứa cháu yêu, hắn nhận lệnh của lão thủ trưởng tới đây phụ trách tác chiến lần này.
Mới đầu hắn phản đối việc mời Cao Bằng đến hỗ trợ, nhưng mà lão thủ trưởng yêu cầu cực kỳ kiên quyết, hắn cũng đành phải nghe theo mời Cao Bằng đến đây.
Nhưng cá nhân hắn vẫn không muốn mời Cao Bằng. Nếu như tru diệt được Sa Mạc Bạo Quân thì công lao này sẽ thuộc về Cao Bằng hay là hắn?
Chỉ là một ngự sử cấp Lĩnh Chủ trẻ tuổi nhất mà thôi, hình như là một bộ khô lâu thì phải.
Hắn cũng không cho rằng một con quái vật loại khô lâu cấp Lĩnh Chủ có thể giúp đỡ được bao nhiêu, kết quả sau cùng cũng chỉ là hy vọng thông qua Cao Bằng dẫn đến Kỷ Hàn Vũ ở phía sau.
Nhưng mà Kỷ Hàn Vũ sẽ dễ dàng để người ta dùng mình như vũ khí sao? Dương Lăng vẫn giữ nguyên ý kiến!

Rầm rầm rầm!
Từng viên đạn đạo Vân Bạo từ trên trời giáng xuống chỗ sâu trong sa mạc Đại Lệ.
Từ sâu trong sa mạc Đại Lệ vọng ra những tiếng nổ rất lớn, dù ở bên ngoài biên giới cũng nghe thấy rất rõ ràng.
- Thật nhiều nấm trắng!
Đại Tử bay trên trời có vẻ khá thèm thuồng.
Cao Bằng im lặng. Thật sự là cái gì cũng muốn ăn, ngay cả đạn đạo Vân Bạo cũng muốn ăn luôn.
Liên tiếp ba đợt đạn đạo oanh kích vào khu vực bên trong sa mạc Đại Lệ, gần như bao trùm diện tích bảy phần mười.
Lực sát thương của đạn đạo Vân Bạo rất phức tạp, ngoài áp lực cực lớn còn có nhiệt độ cực cao, cộng thêm năng lực thiêu đốt bám dính và đốt dưỡng khí.
Khu vực bị đạn Vân Bạo bắn vào sẽ hình thành một môi trường thiếu dưỡng khí, mục tiêu sẽ ngạt thở mà chết.
Nhưng mà Cao Bằng lại không cho rằng nó sẽ đưa đến bao nhiêu lực sát thương đối với Sa Quái và Sa Đà Mạn Thực Nhân Khâu Dẫn.
Sa Quái là quái vật hình thành từ nguyên tố cát, Sa Đà Mạn Thực Nhân Khâu Dẫn có thể trốn xuống lòng đất. Cao Bằng còn nhớ mình đã từng làm thí nghiệm, dường như Sa Quái không cần dưỡng khí để sống.
Nổ lớn qua đi, sa mạc Đại Lệ rơi vào trạng thái chân không trong một thời gian ngắn.
Bầu trời lại khôi phục vẻ yên tĩnh, mặt đất yên tĩnh không có một âm thanh nào, toàn bộ sa mạc Đại Lệ đều chìm trong tịch mịch.
Sâu trong sa mạc, dường như có cuồng phong đang ngưng tụ, sâu trong cuồng phong là tiếng phẫn nộ gào thét cực đoan!
Rào rào. Cuồng phong gào thét.
Hai mắt Cao Bằng ngưng tụ. Hắn nhìn thấy sâu trong sa mạc có bão cát màu vàng che khuất cả bầu trời, dù lúc này là buổi sáng nhưng sắc trời tựa như là hoàng hôn.
Bão cát… Tiến đến.
Cát bụi màu vàng mênh mông che khuất cả bầu trời, ở trong hoàn cảnh sa mạc thì thực lực của Sa Mạc Bạo Quân đạt được tăng phúc rất lớn.
Vô tận cát vàng ngưng tụ thành bão cát, từ đằng xa nhìn lại tựa như một đầu Nộ Long điên cuồng rít gào, hóa thành một đoàn long ảnh màu vàng khủng bố chiếm giữ ở trên bầu trời. Loáng thoáng có thể nhìn thấy ở sâu trong bão cát màu vàng, một đạo thân thể to lớn chậm rãi đi về phía đạn đạo đánh xuống.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất