Chương 317: Bạo Quân Tận Thế
Kim Thần bay lượn trên khung trung cúi đầu xuống, bên trong mắt ưng tràn đầy sự sắc bén. Nó chưa từng bị những quái vật khác đè xuống đất khi nhục như thế này.
Lửa giận ở trong lòng đã không thể kìm nén nổi nữa, hai cánh vung ra, ánh sáng màu vàng kim ngưng tụ, tựa như thiên đao chém ngang bầu trời.
Kim tuyến từ trên trời giáng xuống!
Trời đất bị chia làm hai!
Trong nháy mắt khi rơi xuống liền uốn lượn thành đường cong, tựa như một cây bút lông vẽ một đạo hình quyết trong trời đất. Hạch Năng Bạo Quân quay người muốn tránh đi, nhưng lại bị một con quái vật khổng lồ lấy thế lôi đình vạn quân bức nó trở về.
Dù Hạch Năng Bạo Quân đụng bay con quái vật này, nhưng thân thể nó cũng lảo đảo một chút.
Đúng trong lúc này, cánh của Kim Thần đã chém mạnh xuống.
Hạch Năng Bạo Quân gào thét, nâng cánh tay phải lên ngăn chặn.
Cánh của Kim Thần tựa như một thanh đao chém thẳng vào bên trong cánh tay, một đao suýt chút nữa đã chặt đứt cánh tay nó.
Hạch Năng Bạo Quân phẫn nộ giơ tay trái, đấm mạnh ra một quyền!
Lông vũ trên cánh Kim Thần bị đánh đến mức rung động kịch liệt, vặn vẹo ra phía ngoài.
Thu cánh lại, Kim Thần vừa mới chuẩn bị cất cánh bay lên thì bị Hạch Năng Bạo Quân đánh cho một quyền.
Ầm!
Bên trái, Tổ Vương Ngô Công Khô Lâu xông về phía Hạch Năng Bạo Quân, chiếc kìm lớn kẹp vào bàn chân nó, lăn mình một cái, thân thể dài ba mươi mét tạo thành tử vong long quyển.
Dù có là Hạch Năng Bạo Quân cũng bị lảo đảo suýt chút nữa ngã lăn xuống đất.
- Rống!
Hạch Năng Bạo Quân càng thêm phẫn nộ. Mỗi lần nó muốn dùng lực thì huyết dịch lưu chuyển trong cơ thể đều phải chịu lực cản cực lớn, khiến cho nó có sức mà không thể thi triển được.
Bắt được Tổ Vương Ngô Công Khô Lâu, huyết dịch màu bạc tựa như thủy ngân trong cơ thể Hạch Năng Bạo Quân điên cuồng lưu chuyển, Hạch Năng Chi Tâm khởi động!
Bên trong Hạch Năng Chi Tâm tuôn ra một lượng lớn khí vụ màu trắng bạc, từ những lỗ thoát khí bên ngoài cơ thể thì phun ra rất nhiều sương mù màu trắng.
Huyết dịch giống như thủy ngân trong cơ thể mới đầu có chút trì hoãn đột nhiên gia tăng đủ mã lực, điên cuồng lưu chuyển tựa như sông lớn cuồn cuộn.
Hai tay Hạch Năng Bạo Quân bắt chặt lấy hai kìm của Tổ Vương Khô Lâu, từng chút từng chút xé rách.
Ầm!
Một đôi kìm miệng bị bẻ gãy, tiếp đó là một trọng quyền vào đầu Tổ Vương Ngô Công.
Nện đến mức xương đầu nó vỡ nát, lộ ra linh hồn hỏa diễm yếu ớt bên trong.
- Oanh!
Một đoàn hỏa long nóng bỏng từ trên trời giáng xuống, ngọn lửa cuồng bạo hoàn toàn bao trùm Hạch Năng Bạo Quân, biến nó thành một bó đuốc khổng lồ.
Tổ Vương Ngô Công thừa cơ lùi lại, móng vuốt đưa ra bắt lấy mảnh vỡ xương đầu gần đó rồi gắn lên đầu mình. m thanh ken két giòn tan, rất nhanh chúng đã dung hợp với nhau, một lần nữa trở thành một cái xương sọ hoàn chỉnh.
Nó xoay quanh rồi nằm rạp xuống bên ngoài, âm tàn nhìn chằm chằm Hạch Năng Bạo Quân, không mạo muội xông lên nữa.
Tiểu Diễm mở rộng hai cánh bay lượn trên trời, hỏa diễm quấn quanh người nó tựa như tinh linh trong lửa.
Dù kháng tính có tăng cường, nhưng Hạch Năng Bạo Quân bị một con ngự thú hệ hỏa cấp Lĩnh Chủ tấn công trúng cũng không chịu nổi.
Ý niệm hơi động, một luồng trọng lực khổng lồ giáng xuống lưng Tiểu Diễm. Tiểu Diễm hơi trầm xuống, dường như có một ngọn núi đè nặng xuống lưng nó.
- Ầm!
A Ngốc hoá thành một đoàn bóng đen cuồng bạo, nhảy lên nện một đòn cực mạnh vào gáy Hạch Năng Bạo Quân. Hạch Năng Bạo Quân tựa như bị búa tạ đập trúng, thất điên bát đảo, trực tiếp bị một quyền này đánh mộng, trọng lực nó thi triển lên Tiểu Diễm cũng tiêu tán theo.
Kim Thần thừa cơ liên tiếp phun ra kim kiếm đánh trúng đầu gối của Hạch Nhân Bạo Quân, điểm rơi của chúng đều tập trung vào một bộ vị trên đó. Nước chảy đá mòn, đầu gối của Bạo Quân cong xuống, khiến cho động tác tiếp theo của nó hơi khựng lại một chút.
Đợi lúc nó xoay người thì Kim Thần đã bay lên không trung tránh thoát.
Trong chớp mắt đó, Huyết Ma Tâm trong lồng ngực A Ngốc điên cuồng nhảy lên, áo bào đen bị cuồng phong xé rách, một ngọn lửa màu đỏ sậm vờn quanh nắm tay. Một quyền này hóa thành tàn ảnh đỏ sậm đánh trúng xương sống của Hạch Năng Bạo Quân.
Ầm!
Cả người Hạch Năng Bạo Quân chấn động mạnh, bị một quyền này đánh bay xa mấy chục mét.
Từ giữa xương sống, một vết nứt lan dài xuống dưới.
Hạch Năng Bạo Quân nằm rạp xuống đất, trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Cộng thêm Tổ Vương Ngô Công mới sống dậy thì có bốn con ngự thú cấp Lĩnh Chủ toàn diện vây công nó. Cho dù hiện giờ lực phòng ngự của nó thực sự rất kinh người, lực công kích cũng tăng lên rất nhiều, nhưng sức khôi phục mà nó vẫn lấy làm kiêu ngạo đã biến mất.
Giữ được núi xanh, lo gì không có củi đốt.
Dù đang phẫn nộ nhưng Hạch Năng Bạo Quân không ngốc, nó kìm nén lửa giận trong lòng, xoay người bỏ chạy.
Chạy trốn không hề do dự, nói đi là đi.
- Hạch Năng Bạo Quân bị đánh chạy rồi!
Một tên tiểu tử có tướng mạo cực kỳ phổ thông đến mức khó có thể nhớ tên hưng phấn nói.
Hoàng Quyền ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, dù hắn vẫn luôn kiêu ngạo vì cha của mình, nhưng cũng không phải không có đầu óc. Nhưng mà, so với danh tiếng mà người ta khoác lác thì hắn tin vào những gì mình nhìn thấy hơn. Trước kia, trong nhận thức của hắn thì cha mình là mạnh nhất, hắn tin tưởng chắc chắn cha mình là ngự sử lợi hại nhất nên vẫn luôn kiêu ngạo vì điều này.
Nhưng lúc này, hắn chợt phát hiện ra mình đã có một chút nghi ngờ, điều này khiến cho hắn hơi mê mang.
Hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ.
Trên trời, dù Tiểu Diễm không phóng thích quầng sáng Lĩnh Chủ, nhưng khí thế cường đại này không thể làm giả được.
Làm sao có thể? Hắn lại có được hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ, chẳng lẽ hắn không phân tâm sao? Người bình thường bồi dưỡng một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ đã phải mất rất nhiều tinh lực, dù là tăng phẩm chất hay cấp độ của ngự thú cũng rất hao tốn tinh lực.
Khi Hoàng Quyền còn đang ngẩn người, Kim Thần và mấy ngự thú khác đã đuổi theo.
Hạch Năng Bạo Quân chạy dưới đất bằng hai chân làm sao đấu lại với một đám bay trên trời.
Kim Thần và Tiểu Diễm hoá thành hai cái máy bay ném bom vừa chạy vừa oanh tạc, đánh cho Hạch Tâm Bạo Quân khổ không thể tả.
- Đi!
Cao Bằng nhảy lên lưng Đại Tử, vỗ nhẹ vào đầu nó:
- Chúng ta theo sau.
Đại Tử hoá thành một tia chớp màu tím lao khỏi tường thành.
Trên tường thành, những người khác đều có vẻ quái dị nhìn nhau, sau đó cùng nhảy lên ngự thú phi hành của mình đi theo sau.
- Đi thôi, một con quái vật cấp Lĩnh Chủ vẫn lạc là điều rất hiếm thấy đó.
Một người bạn của Hoàng Quyền vỗ vỗ vai hắn an ủi.
Đuổi theo nhau ròng rã suốt nửa giờ, Tiểu Diễm bắt đầu tố khổ trong huyết khế với Cao Bằng:
- Cao Bằng, ta buồn nôn quá, ta mệt!
- Kiên trì thêm chút nữa đi, nếu khát ở đây có nước trái cây này, ngươi uống hai ngụm nước trái cây cho trơn cổ nhé.
Cao Bằng an ủi nó.
A Xuẩn không vui, túm mạnh tóc của Cao Bằng:
- Đây là quả kỷ của ta, chỉ cho mập Diễm uống ba… hai ly!
Tiểu Diễm trừng mắt một cái, nó cũng lười nhác tranh nước trái cây với A Xuẩn. Nếu không, chỉ một bình nước trái cây, nó có thể nhắc tới cả tháng.
Hạch Năng Bạo Quân phía dưới đã chồng chất vết thương, bên ngoài thân thể tràn đầy vết thương thon dài của lưỡi dao và vết cháy do bị hỏa diễm thiêu đốt.
Thân thể giống như tinh thể bắt đầu tan dần, có nhiều chỗ xuất hiện màu khô vàng.
Cuối cùng, Hạch Năng Bạo Quân dừng bước lại, nhìn chằm chằm hai con ngự thú trên đầu, sau đó lại nhìn A Ngốc và Tổ Vương Ngô Công đang không nhanh không chậm đuổi theo sau lưng. Hạch Tâm Bạo Quân nắm chặt nắm đấm, ngửa mặt lên trời rít lên một tiếng rồi điên cuồng phóng tới A Ngốc.
Hoả diễm chập chờn trong hai mắt A Ngốc, vì Cao Bằng liên tục hạ lệnh, nó phải kiềm chế chiến ý ở trong lòng lùi lại phía sau.
Ầm ầm ầm.
Hoả diễm và lông vàng bao trùm cả một vùng.
Đến khi hỏa diễm chầm chậm tan đi, bụi mù lắng xuống, chỉ thấy Hạch Năng Bạo Quân vô lực nửa quỳ dưới đất, đầu rũ xuống, trái tim nhảy lên kịch liệt rồi chậm dần chậm dần, cuối cùng dừng hẳn...
Hạch Năng Bạo Quân, vẫn lạc.
-------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top