Chương 352: Căn Cứ Thành Phố Giang Nam
Chỉ cần ngự thú đã từng đạt tới phẩm chất nào đó, dù cho sau khi đột phá bị giảm xuống một phẩm chất, muốn khôi phục lại sẽ tương đối dễ dàng — — Chỉ cần sử dụng lượng lớn thiên tài địa bảo cùng thuộc tính là được.
Phẩm chất của Lôi Công lúc ở cấp Thủ Lĩnh là Sử Thi, sau khi đột phá thành Lĩnh Chủ thì rơi xuống phẩm chất Hoàn Mỹ. Trong mấy tháng này Lôi Công nuốt một lượng lớn thiên tài địa bảo hệ Lôi khiến phẩm chất khôi phục lại Sử Thi, lần này sau khi sử dụng Lôi Thần Thạch nhất cử đột phá đến phẩm chất Truyền Thuyết.
- Sau khi ông trở về dùng tài liệu kiểm tra một chút thì phát hiện phẩm chất Lôi Công đã là Truyền Thuyết.
Sau khi bưng đồ ăn lên bàn, Kỷ Hàn Vũ nói với Cao Bằng.
Dứt lời Kỷ Hàn Vũ chợt thở dài, vui mừng nhìn cháu ngoại. Muốn nói cái gì nhưng há miệng định nói rồi lại ngậm lại, muốn nói lại thôi.
Cuối cùng vỗ vỗ vai Cao Bằng,
- Cố lên, ông ngoại tin tưởng cháu nhất định có thể đi được càng hơn.
Nói thật, Cao Bằng thật sự đã mang đến niềm vui bất ngờ cho hắn, thậm chí bảo là kinh hãi cũng không quá đáng.
Theo hắn biết thì ngự thú dưới tay đứa cháu ngoại này của mình đã được bồi dưỡng đến phẩm chất Truyền Thuyết, hiện tại còn làm cho Lôi Công của mình cũng tăng lên Truyền Thuyết.
Chứng minh nó có thể bồi dưỡng ra ngự thú phẩm chất Truyền Thuyết, dù cho xác suất thành công không đạt được trăm phần trăm nhưng cũng là một việc hết sức khoa trương.
Kỷ Hàn Vũ hiểu rõ ràng chỗ kinh khủng trong đó.
Có điều hắn cũng không hề hỏi thăm cháu ngoại rốt cuộc làm sao làm được.
Mỗi người đều có bí mật của chính mình, không cần cái gì cũng phải truy hỏi đến ngọn nguồn.
- Ông ngoại, ông có còn nhớ trước đó cháu từng nói với ông về Bạch Kim Chi Thủ không?
Cao Bằng hỏi ông ngoại.
- Sao vậy. . . Bọn họ lại gây phiền phức cho cháu à?
Hai mắt Kỷ Hàn Vũ dần dần híp thành một đường nhỏ.
- Lúc ở Dương Thành bọn họ có tới tìm cháu.
Cao Bằng vừa cười vừa đáp,
- Có người còn dùng Barrett ngắm thẳng vào trán cháu bắn một phát nữa, rất lâu rồi cháu chưa từng bị đau như vậy.
Barrett? Còn bắn một phát vào trán cháu ngoại bảo bối của mình sao?!
Kỷ Hàn Vũ đột nhiên dừng động tác, nheo mắt lại thật lâu không nói lời nào.
- Người kia đâu?
- Tiễn hắn đi gặp Diêm Vương rồi.
- Tiện nghi hắn. Cháu đi ngủ trước đi, hôm nay hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, đừng quản mấy việc lặt vặt này nữa.
- Vậy thì không thể được, Bạch Kim Chi Thủ tốn nhiều công phu như vậy tới tìm cháu, đương nhiên cháu không thể phụ ý tốt của bọn họ rồi.
Cao Bằng lắc đầu.
- Ừm.
Kỷ Hàn Vũ chỉ là gật đầu, trầm ngâm một lát,
- Cháu đi nghỉ ngơi đi.
- Hôm nay cháu đi bồi bạn với A Ban nên sẽ không ngủ ở trong nhà.
Cao Bằng lấy ra một cái lều vải từ trong phòng chứa đồ, cười hì hì vẫy tay với ông ngoại.
Nghe thấy âm thanh cửa phòng đóng lại, Kỷ Hàn Vũ cầm lấy khăn ướt trên bàn ăn lên lau ngón tay, sau đó ngồi trên ghế sô pha cạnh cửa sổ nhìn bầu trời đêm bên ngoài.
Sâu trong mắt nổi lên một vệt sát ý.
Buổi tối, Cao Bằng đi trên con đường núi nhỏ dọc theo cửa sau biệt thự, một mực leo đến đỉnh núi liền nhìn thấy một tòa sơn phong khác hơi thấp rồi dựng một cái lều vải.
Mặt đất dưới chân bắt đầu run rẩy, ngọn núi nhỏ phía sau ngọn núi này không ngừng run lên, sau đó từ từ cất cao, một tòa sơn phong nằm sấp trên mặt đất đột ngột ngoi lên.
A Ban ngạc nhiên nhìn Cao Bằng, cố gắng đến gần.
- Cao Bằng Cao Bằng, ngươi đến thăm ta sao.
Cao Bằng thấy bởi vì nguyên nhân kích thước cơ thể và hành động bất tiện mà phải để A Ban ở nhà, trong lòng nhịn không được dâng lên cảm xúc phức tạp khó hiểu.
- Đúng vậy, ta lại đến thăm ngươi. Tối hôm nay ta sẽ ở trên núi ngủ với ngươi.
Cao Bằng cười nói với A Ban.
- Vậy thì thật tốt quá!
A Ban vô cùng cao hứng, lâu lắm rồi chưa được vui như vậy.
Thế là A Ban nằm sấp trên đất không nhúc nhích nhìn Cao Bằng, nhìn chằm chằm mãi cho đến khi Cao Bằng ngủ.
Một mực chờ đợi đến sáng sớm, ánh bình minh chiếu sáng đỉnh núi.
- Ngươi còn nhớ Tây Du Ký không?
- Ừm ừm, còn nhớ.
A Ban mở to con mắt màu đỏ, ngây thơ hồn nhiên.
- Yêu quái trong Tây Du Ký có thể trở nên rất lớn, cũng có thể thu nhỏ. Chỉ cần ngươi tiếp tục tiến hóa, có lẽ có một ngày ngươi sẽ thu nhỏ lại, đến lúc đó là có thể đi cùng một chỗ với ta rồi.
Cao Bằng nói với A Ban.
Ánh mắt A Ban sáng lên.
Chờ Cao Bằng đi rồi A Ban quét sạch dáng vẻ cá muối, từng cái xúc tu màu vàng đất từ dưới chân đại sơn kéo dài vào sâu trong lòng đất, điên cuồng hấp thu năng lượng ở đó.
A Ban ta nhất định phải cố gắng tiến hóa! Như vậy là có thể đi ra ngoài chơi đùa với Cao Bằng mỗi ngày rồi!
A Ban âm thầm thề trong lòng.
. . .
Máy bay tư nhân bay từ Du Châu đến Giang Nam đáp xuống sân bay.
Khoang sau máy bay mở ra, A Ngốc khom lưng cúi đầu chạy từ bên trong ra, theo sát phía sau là Tiểu Hoàng đeo phật châu, Tiểu Diễm và Đại Tử. . .
Vừa xuống máy bay Cao Bằng lập tức phát hiện phong cách sân bay căn cứ Giang Nam hoàn toàn khác phong cách ở Du Châu.
Cho dù là kiến trúc sân bay cũng cho người ta một loại cảm giác tinh xảo trang nhã.
Đi ra khỏi sân bay, trước tiên Cao Bằng mang theo đám Đại Tử đi tới phân bộ Nam Thiên ở bên này. . .
Trên cơ bản các căn cứ lớn trọng yếu ở phương nam đều có phân bộ của tập đoàn Nam Thiên, ở căn cứ Giang Nam cũng có.
Sau khi đi qua thì nghỉ ngơi một chút, tiện thể thông qua mạng lưới quan hệ bên này nghe ngóng tình huống đầm lầy phía tây căn cứ Giang Nam.
Tiêu tốn thời gian hai ngày, rất nhiều tài liệu sau khi được chỉnh lý quy nạp lại rồi nộp lên cho Cao Bằng.
Tên đầy đủ của thị trưởng căn cứ Giang Nam là Hạ Vĩ, có thể coi là trẻ tuổi trong những thị trưởng ở các căn cứ thành phố. Hắn còn chưa đầy bốn mươi tuổi, đang ở vào độ tuổi trẻ trung khỏe mạnh, dã tâm bừng bừng.
Hiện nay ở bề ngoài căn cứ Giang Nam có chừng mười hai Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ. Chính phủ chiếm ba người, quân khu chiếm hai người, bốn gia tộc Triệu Tiền Tôn Lý tổng cộng có năm người, hai người còn lại là tán tu dân gian.
Số lượng Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ ở căn cứ Giang Nam cũng đứng hàng đầu trong toàn bộ khu Hoa Hạ, chỉ có hai căn cứ thành phố lớn là Đế Đô và Ma Đô mới có thể đè ép một đầu.
Tất cả là vì căn cứ thành phố Giang Nam nằm trong địa khu Giang Nam, trước khi xảy ra tai biến nó đã sớm trở thành trung tâm kinh tế của Hoa Hạ, phát triển cực kì phồn hoa, đồng thời nhân khẩu đông đảo, vùng đất ngập nước và rừng rậm nơi dã ngoại cơ hồ đều bị nhân loại đặt chân tới.
Hơn nữa bởi vì địa khu Giang Nam ấm áp ướt át, cho nên các loài động thực vật phong phú, thủy lục không đều có. Cộng thêm sau khi xảy ra tai biến nơi đây bị thiệt hại tương đối nhỏ, điều này cũng tạo thành một bầu không khí phát triển tường hòa cho căn cứ Giang Nam.
Ba Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ của chính phủ theo thứ tự là thị trưởng Hạ Vĩ, cục trưởng cục tài chính Bách Lưu Quang và cục trưởng cục thuế vụ Lý Sưởng Mẫn.
Điều này làm cho các công ty nhỏ ở căn cứ Giang Nam rất khó chịu. . .
Bên trong bốn gia tộc Triệu Tiền Tôn Lý thì Tiền gia độc chiếm hai tên Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ, cho nên bốn gia tộc này cũng mơ hồ lấy Tiền gia cầm đầu.
Mà tại một năm trước, một trong hai Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ tán tu dân gian đã gia nhập Liên minh Ngự Sử, một người khác thành lập một nhà đồng minh hội, nó là một tổ chức đoàn kết hỗ trợ nhau của Ngự Sử dân gian.
Tóm lại, toàn bộ Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ của căn cứ Giang Nam không có bất kỳ ai là thực sự "lẻ loi hiu quạnh" cả, hoặc nhiều hoặc ít trên cơ bản đều có thế lực của mình. Dù ngay từ đầu không có thì sau đó cũng sẽ xây dựng thế lực, dựa vào một thế lực để phát triển sẽ nhanh hơn nhiều so với một người phát triển.
Tài liệu trong tay chủ yếu tập trung vào ba trọng điểm là quái vật loại hạc, quái vật loại cá sấu và đầm lầy phía tây.
Quái vật loại Hạc thì lại có một ít, nhưng có một phần chỉ cần xem ảnh chụp là biết đây nhất định không phải đồng tộc của Tiểu Diễm. Còn có một vài ảnh chụp Cao Bằng để Tiểu Diễm đến "nhận thân", kết quả toàn bộ cũng không phải là đồng tộc của Tiểu Diễm.
Có lẽ lần tập sát một năm trước đã khiến đồng tộc của Tiểu Diễm toàn quân bị diệt?
Cao Bằng nhíu mày, không mấy tin tưởng chuyện này.
Dù sao một bên biết bay, một bên không biết bay, toàn diệt được một chủng tộc thì quá khoa trương.
---------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top