Chương 355: Chụp Ảnh Chung
- Tốt xấu gì ta cũng là ngự sử của ngươi…
Tiền Ô Lượng nhịn oán khí trong lòng xuống. Hắn biết rõ thủ đoạn năm xưa của mình không quá quang minh chính đại, giậu đổ bìm leo, nhưng những năm này ta cũng không bạc đãi ngươi mà.
- Có người muốn khiêu chiến với ngươi, ngươi còn nhớ con Bạch Long mà ngươi gặp phải một năm trước không? Người này chính là cháu ngoại của ngự sử của con Bạch Long kia đấy.
Cuối cùng Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương đang phơi nắng đã có phản ứng, từ từ mở mắt, mí mắt trượt lên trên. Trong con ngươi hiện ra hai đồng tử màu đen dựng thẳng, lạnh lẽo âm hàn nhìn chằm chằm vào Tiền Ô Lượng.
Giọng nói trầm thấp thông qua huyết khế vang vọng trong đầu Tiền Ô Lượng.
- Là con Bạch Long kia muốn khiêu chiến ta sao?
- Không phải, có thể đó là một bộ khô lâu.
- À.
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương nhắm mắt lại.
- Lần trước con Bạch Long kia tới làm gì? Thi thể của con Bạch Hạc kia nó cũng không mang đi.
Tiền Ô Lượng hỏi ra vấn đề mà mình vẫn giấu trong lòng từ lâu.
- Nó mang đi một con hạc non còn chưa mọc đủ lông.
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc thuận miệng nói.
Chỉ một con hạc non còn chưa mọc đủ lông mà thôi, nó căn bản không đặt trong mắt.
Ngay cả mẹ của nó cũng bị ăn, còn sợ một con non chưa lớn lên sao?
Trong lòng Tiền Ô Lượng nhảy một cái, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó. Hắn nhớ hình như Cao Bằng cũng có một con ngự thú loài hạc.
Tiền Ô Lượng nói tin tức mình biết cho Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương:
- Nếu như có thể, cố gắng đừng giết ngự thú của người kia, đến lúc đó tha cho nó một mạng.
Tiền Ô Lượng vẫn hơi lo lắng. Hắn rất lo Ngạc Vương sẽ không cẩn thận giết chết ngự thú của Cao Bằng.
Nếu như vậy sẽ rất phiền toái.
…
Trước ngày hẹn đấu một ngày, vì có lần nghe thấy Trần Kỳ vô tình nhắc đến Thái Hồ, Cao Bằng nổi hứng muốn tới đó một lần.
Dù sao thì cũng đã tới Giang Nam rồi, không đi dạo một vòng Thái Hồ cũng thấy chuyến này hơi phí.
Thái Hồ sóng biếc lăn tăn, vạn dặm không mây.
Tới căn cứ thành phố Giang Nam một lần, đương nhiên phải tới Thái Hồ xem một chút.
Đây là một nơi thần bí, được trao cho đủ loại chuyện thần thoại xưa và truyền thuyết lịch sử.
Từ xưa đến nay Giang Nam đã rất rộng, nó bao gồm một phiến khu vực rất lớn. Sau tai biến thì Thái Hồ, Cô Tô và mấy toà thành thị lớn gần đó liên hợp xây dựng lên căn cứ thành phố Giang Nam.
Thái Hồ là hồ lớn thứ tư của đại khu Hoa Hạ, cũng là hồ nước ngọt lớn thứ ba.
Nó giáp với căn cứ Giang Nam, sau tai biến thì diện tích mặt nước trở nên lớn hơn, gần như hóa thành một vùng biển, cũng có người gọi nó là Thái Hải. Khu giảm xóc giữa Thái Hồ và căn cứ Giang Nam ở phía tây nam đã trở thành một mảnh đầm lầy, mà đầm lầy Ngạc Linh nằm ở rìa phía tây của mảnh đầm lầy này.
Hiện giờ Cao Bằng đang đứng trên một con đê được xây dựng ở vị trí giữa Thái Hồ và căn cứ Giang Nam.
Mặt đê cao hơn mặt nước ba mươi mét, bên cạnh là một con phố thương nghiệp, thương khách lui tới nối liền không dứt.
- Tại sao lại không bán cá bạc? Tôi nhớ cá bạc là đặc sản của Thái Hồ mà.
Cao Bằng kinh ngạc hỏi.
Đương nhiên, nguyên nhân chính là cá bạc ăn rất ngon.
Từ xưa đến nay, cá bạc nổi tiếng vì nhiều thịt, béo ngậy, nhiều chất dinh dưỡng, không vảy, không xương, không có mùi tanh.
- Ở Thái Hồ cấm đánh bắt cá bạc… Hơn nữa cũng nghiêm cấm săn giết chúng.
Hướng dẫn viên du lịch ở bên cạnh giải thích.
- Vậy thì thật sự đáng tiếc….
- Bởi vì trong hồ xuất hiện một vị Ngân Long Thái Tử, toàn bộ quái vật lợi hại trong Thái Hồ đều bị nó chấn nhiếp không cho tấn công vào căn cứ Giang Nam. Chúng ta có thể đi săn tất cả các loại quái vật trong Thái Hồ trừ cá bạc.
Cao Bằng suy tư gật đầu. Chiêu mượn đao giết người của vị Ngân Long Thái Tử này thật không tệ, mượn tay nhân loại diệt trừ các loại quái vật khác trong hồ, cho cá bạc một không gian trưởng thành tương đối rộng rãi.
Mặt hồ đột nhiên nổi lên gợn sóng, một con cá màu trắng mập mạp to lớn dài hơn bốn mét nổi lên mặt nước, không ngừng phun bong bóng về phía Cao Bằng ở trên bờ.
Người hướng dẫn viên du lịch bên cạnh lấy thức ăn cho cá từ trong ngực ra, rải vào trong nước. Con cá lớn màu trắng tham lam mở miệng ăn đồ ăn trên mặt nước, đồng thời không ngừng xoay người làm từng đám từng đám bọt nước, tựa như một con giòi trắng lăn lộn trên mặt nước.
Nhìn con cá to lớn màu trắng này, Cao Bằng sửng sốt mấy giây mới chần chừ hỏi:
- Đây… đây là cá bạc sao?
- Đúng thế, đây là cá bạc Thái Hồ. Có thể vì biết chúng ta sẽ không làm tổn thương chúng, rất nhiều cá bạc trong Thái Hồ rất thích đến gần bờ hết ăn lại uống.
Hướng dẫn viên du lịch vừa cười vừa nói.
Cao Bằng im lặng.
Không phải cá bạc Thái Hồ được xưng là nhỏ như mì sợi sao? Vậy cái thứ đang bơi quanh trong nước này là cái gì?
Dù Cao Bằng có thể nhìn thấy được thuộc tính qua khung số liệu, nhưng khi tận mắt nhìn cái thứ đang bơi vòng tròn trong nước kia vẫn cảm thấy hai mắt cay xè.
Đột nhiên hắn thấy Tiểu Diễm thật thon thả…
- Cá bạc Thái hồ đều mập như vậy sao?
Hắn chỉ vào con cá bạc rồi hỏi.
- Cũng không phải. Con cá này… các hướng dẫn viên du lịch và người địa phương đều nhận ra nó.
Hướng dẫn viên du lịch ngượng ngùng cười cười:
- Những con cá bạc khác chỉ thi thoảng đến gần bờ ăn nhờ thôi, chỉ có nó là gần như một ngày hai mươi bốn giờ đều lân la đến gần bờ hết ăn lại uống. Chỉ cần thấy chúng tôi tới, hoặc là nhìn thấy du khách cầm thức ăn cho cá... nó sẽ vội vàng tới xin ăn.
Thức ăn rải trong hồ đã bị ăn sạch sẽ, cá bạc béo lại nổi lên nhìn Cao Bằng đầy trông mong. Đầu cá còn to hơn eo cá, thân thể thô ngắn như một cái thùng nước, cái đuôi chỉ bằng bàn tay, nhìn qua có vẻ hơi ngốc.
【 Tên quái vật 】: Cá Bạc Thái Hồ (cực kỳ mập mạp)
【 Cấp độ quái vật 】: Cấp 11
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Băng
【 Trạng thái quái vật 】: Hơi khoẻ mạnh (khát vọng)
【 Lộ tuyến tiến hoá 】: 1. Tiến hoá hệ Băng (Thái Hồ Ngân Ngư Vương), 2. Tiến hoá hệ Hoả (Băng Hoả Song Tiều Ngư), 3. Tiến hoá Long Huyết (Ngân Ngư Long Thú)...
Đây là thuộc tính của cá bạc Thái Hồ, xem qua thì không có gì lạ, thậm chí mô tả thuộc tính còn có thể nói là rất kém cỏi. Cao Bằng không đoán ra được con cá bạc to nhất có thể chấn nhiếp cả Thái Hồ có thuộc tính như thế nào.
Đi dạo thêm một lát ở ven hồ, Cao Bằng lấy điện thoại di động ra đưa cho hướng dẫn viên du lịch, nhờ anh ta chụp cho mình mấy tấm ảnh cùng với đám ngự thú.
Tiểu Hoàng vỗ vỗ vai hướng dẫn viên du lịch, kiên định gật đầu với anh ta.
Hướng dẫn viên du lịch giơ ngón cái lên:
- Hiểu rồi, nhất định sẽ chụp cho ngươi thật đẹp trai!
Tiểu Hoàng nhếch miệng cười, lại vỗ mông hướng dẫn viên du lịch một cái.
- ???
Lúc chụp ảnh tập thể, Cao Bằng đứng đầu, A Xuẩn phụng phịu nằm trên vai hắn.
A Ngốc đứng sau lưng Cao Bằng, hai tay khoanh lại, áo choàng màu đen che phủ toàn thân, mặt không biểu tình nhìn ống kính, trên đầu là một cây bồ công anh đu đưa trong gió.
Tiểu Hoàng nhón chân khoác lên bờ vai A Ngốc. Đại Tử nghịch ngợm quấn quanh vai A Ngốc và Tiểu Hoàng.
Sau cùng là Tiểu Diễm, thân thể hơi nghiêng bốn mươi lăm độ so với ống kính, cái cổ giương cao, khuôn mặt tràn đầy vẻ khinh thường.
Tách!
Hình ảnh tạm dừng.
Bức ảnh này sẽ được lưu giữ trong album ảnh.
...
Trong nháy mắt đã đến ngày ước chiến.
Cao Bằng đồng ý để cho Tiền Ô Lượng lựa chọn địa điểm tác chiến, hắn hiểu được mục đích mà Tiền Ô Lượng lựa chọn, đơn giản chỉ là lựa chọn một địa điểm chiến đấu có lợi cho ngự thú của hắn.
Đương nhiên thì cá sấu sẽ am hiểu chiến đấu trong các khu vực nước cạn như bãi nước cạn, đầm lầy hoặc có lẽ cũng có thể chiến đấu ở trong dòng sông hoặc ở biển sâu.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top