Chương 360: Long Tiên Ngọc
Phản ứng đầu tiên của Cao Bằng là con rùa đen này thấy mình ưu tú nên tìm tới xin nương tựa.
Đây là phản ứng đầu tiên theo bản năng của hắn. Con rùa đen này đúng là rất có mắt nhìn người.
Sau đó, hắn bắt đầu đắn đo xem mình có nên thu nó hay không. Đây là con ngự thú hệ Thần Bí thứ hai mà hắn gặp được.
Con ngự thú hệ Thần Bí đầu tiên là Văn Bảo Thử.
A… đột nhiên hắn sực nhớ ra mình đã bỏ sót cái gì đó!
Văn Bảo Thử bị hắn bỏ rơi ở trong phòng thí nghiệm quên mang theo, hình như con chuột này vẫn bị nhốt trong văn phòng.
Vỗ đầu một cái, hắn vội rút điện thoại di động ra.
Trong phòng thí nghiệm lúc này, Từ Thanh Chỉ mặc áo khoác màu trắng bưng một đống lương khô bỏ vào trong bát, trước mặt nàng là một con chuột màu vàng kim lớn bằng con mèo nhỏ đang nằm sấp.
- Thật là… Sao ông chủ lại bỏ quên ngươi trong phòng thí nghiệm chứ. Nếu không phải ta tới quét dọn văn phòng cho anh ta, có khi ngươi sẽ bị bỏ đói mấy hôm mất.
Từ Thanh Chỉ bất lực cằn nhằn về bệnh hay quên của ông chủ, không biết đã là lần thứ mấy xảy ra chuyện như vậy rồi.
- Reng reng
Chuông điện thoại của Từ Thanh Chỉ vang lên.
Lấy điện thoại từ trong túi quần ra, trên màn hình hiện lên một tin nhắn: “Chị Từ, tưới nước cho bồn hoa ở văn phòng giúp tôi nhé. Thanks! (? ω? )? .”
Từ Thanh Chỉ suy tư…
Nàng quay sang nhìn bồn hoa đặt trên bàn trong văn phòng – một chậu xương rồng cảnh.
…
Lúc con Huyền Quy này đến gần bờ liền men theo bờ đê bò lên, mai rùa sau lưng khi hiện ra trong không khí không dính lấy một giọt nước. Mai rùa bóng loáng tinh khiết tỏa sáng lấp lánh, tựa như một khối thủy tinh trong suốt, lấp lánh mỹ lệ dưới ánh mặt trời.
Kính Bốc Huyền Quy tới gần, không khí cũng có vẻ ướt át hơn, hai con mắt màu xanh lam nhìn chằm chằm vào Cao Bằng.
- Ong…..
Cái miệng thông qua rung động đặc thù tạo ra âm thanh, âm thanh trầm thấp uyển chuyển tựa như còi xe lửa.
Nhìn Cao Bằng mấy giây, Kính Bặc Huyền Quy rút cổ vào mai, chỉ để lại một động khẩu đen kịt.
Mấy giây sau nó lại vươn cổ ra, trong miệng ngậm một miếng tàn ngọc trong sáng tĩnh lặng.
Kính Bốc Huyền Quy đặt miếng tàn ngọc xuống trước mặt Cao Bằng, sau đó quay người bò xuống hồ dần dần đi xa.
- Oa, linh quy chúc phúc.
Hướng dẫn viên du lịch phát ra một tiếng sợ hãi thán phục.
Anh ta hâm mộ nhìn Cao Bằng:
- Vận khí của ngài thật là tốt. Tôi làm việc ở đây mấy năm rồi, chỉ mới nghe nói linh quy từng tặng lễ vật cho một người mà thôi.
- Ồ? Là ai vậy?
Cao Bằng vẫn ngơ ngác, không hiểu tại sao con Huyền Quy này lại đột nhiên bỏ đi, khi nghe thấy hướng dẫn viên kia nói liền vô thức hỏi lại.
- Trước đây có một cô gái, cha cô bé bị ung thư máu cần tiền để chữa bệnh nên nàng thường xuyên tới hồ sen để hái ngó sen bán kiếm tiền. Sau đó, linh quy tới cho cô bé một viên Mộc Thủy Thạch, bán được hơn một trăm vạn.
- Sau đó cha cô bé ấy có khỏi bệnh không?
Cao Bằng tò mò hỏi đoạn kết. Câu chuyện này nghe thật cảm động, thiếu nữ, linh quy, tặng vật, chữa bệnh, nghe qua thì là một câu chuyện thật đẹp.
- Sau đó nàng mang theo tiền chạy trốn, đi tới căn cứ khác.
Hướng dẫn viên du lịch nhún nhún vai, giọng nói có chút phức tạp:
- Ba tháng sau cha cô ta chết ở nhà, sau mấy ngày thi thể thối rữa hàng xóm mới phát hiện ra.
- …
- Vậy tại sao linh quy lại cho cô ta một viên Mộc Thủy Thạch? Làm vậy không phải hại cô ta rồi sao?
Cao Bằng nhíu mày. Mộc Thủy Thạch là một tài liệu cao cấp, giá cả đắt đỏ, tùy vào độ lớn mà có giá trị từ mấy chục vạn đến mấy trăm vạn.
- Có thể linh quy cũng không tính ra được lòng người đi.
Hướng dẫn viên du lịch cười hì hì.
Tiền tại động nhân tâm. Tâm động, tâm sẽ lệch.
Cao Bằng nhặt mảnh tàn ngọc màu trắng dưới đất lên, sờ lên thấy bóng loáng mịn màng, vẫn còn cảm giác ấm nóng.
【Tên tài liệu】: Long Tiên Ngọc
【Công dụng của tài liệu】: Là một loại tài liệu do Long chủng quái vật ngưng tụ ra, có thể chứa đựng ngôn ngữ của Long chủng quái vật.
Đưa cái tàn ngọc này cho mình làm gì? Cao Bằng không hiểu…
Cúi đầu nhìn mảnh tàn ngọc trong lòng bàn tay, hắn trầm tư.
Hắn còn tưởng linh quy nhận ra mình bất phàm nên chủ động tới đầu nhập. Kết quả, người ta chỉ cho hắn một mảnh tàn ngọc rồi xoay lưng bỏ đi.
Cao Bằng cũng không nói rõ được hiện giờ hắn cảm thấy thế nào.
Đột nhiên Cao Bằng nghĩ tới Bạch Long, còn cả Ngân Long Thái Tử trong Thái Hồ. Có lẽ nào con Huyền Quy này được Ngân Long Thái Tử phái tới chăng?
Cao Bằng ở lại bên Thái Hồ một đoạn thời gian. Trong thời gian này, mỗi ngày vào đúng giờ đó Kính Bốc Huyền Quy sẽ lên bờ, đôi khi mang bảo vật cho Cao Bằng, đôi khi cho hắn một vài xác quái vật kỳ lạ quý hiếm.
Hắn cũng từng hỏi thăm Kính Bốc Huyền Quy có đồng ý trở thành ngự thú của mình hay không. Cao Bằng cam đoan, chỉ cần nó đồng ý làm ngự thú của hắn thì đảm bảo ngày nào cũng ăn no uống say.
Kính Bốc Huyền Quy nhìn hắn hai giây, sau đó lắc đầu, hai mắt híp lại thành hai khe hở rồi quay đầu bỏ đi.
Cao Bằng hơi tiếc nuối. Cấp độ của con Kính Bốc Huyền Quy này không thấp, dù có dùng sức mạnh cũng không chắc thu được nó vào tay... Không dễ dàng giống như Văn Bảo Thử.
Ba ngày sau, Cao Bằng lên máy bay rời khỏi căn cứ thành phố Giang Nam quay lại Du Châu.
Vừa quay lại Du Châu, hắn chợt cảm giác được bầu không khí ở đây trở nên nghiêm túc khác thường. Trên đường phố, bước chân của người đi đường cũng vội vàng hơn.
Đi qua năm con phố, gặp phải ba đội cảnh vệ tuần tra, hai chướng ngại vật trên đường.
Tất cả những điều này đều nói rõ tình hình không hề đơn giản.
Trước kia, cảnh vệ Du Châu chưa từng tuần tra tấp nập như vậy, mà cho dù sắp bị đàn quái vật tấn công cũng không khẩn trương như thế.
Xem ra khi mình rời Du Châu đã có chuyện gì đó xảy ra. Có phải vì ông ngoại không muốn quấy rầy đến mình nên mới không nói gì đến.
Hắn lấy điện thoại ra tìm kiếm từ khóa “Du Châu” nhưng vẫn không có tin tức gì, xem ra bị phong tỏa cả rồi.
Cao Bằng nhíu mày, có một chút dự cảm xấu.
Thông thường nếu chuyện xảy ra trong phạm vi có thể xử lý thì chính phủ nhất định sẽ công bố tin tức để trấn an dân chúng. Nhưng lúc này tin tức bị phong tỏa thì có nghĩa là sự tình nghiêm trọng khẩn cấp rồi.
Quay lại Nam Thiên. Tập đoàn Nam Thiên vẫn làm việc như bình thường, xung quanh cũng không cảm thấy bầu không khí khẩn trương lo lắng. Nhân viên tập đoàn Nam Thiên tựa như một đám người không lo không nghĩ nhất trên thế giới.
Nhưng ông ngoại không có trong tập đoàn, chắc hẳn lúc này đang ở bên ngoài.
Tuy nhiên Bạch Long vẫn còn ở lại Nam Thiên, chuyện này làm cho Cao Bằng thấy nhẹ nhõm hơn. Vậy nghĩa là chuyện này vẫn trong phạm vi có thể xử lý, tình hình thực tế cũng không tính là khẩn cấp, nếu không thì Bạch Long sẽ không ở lại trong tập đoàn.
- Bạch Long.
Cao Bằng tới bên hồ hét lớn.
Nước hồ bốc lên cuồn cuộn. Mấy giây sau, một cái đầu rồng to lớn từ trong nước nhô ra, bình tĩnh nhìn chằm chằm Cao Bằng.
- Có người đưa cho ta thứ này.
Cao Bằng lấy Long Tiên Ngọc từ trong ngực ra.
Dường như ngửi được mùi hương từ Long Tiên Ngọc, trong ánh mắt đầy nhân tính hóa của Bạch Long hiện ra vẻ nghi hoặc:
- Ngang!
Cao Bằng ném Long Tiên Ngọc cho nó. Bạch Long ngậm lấy mảnh ngọc, hai mắt nhắm lại.
Một lát sau, Bạch Long đột nhiên mở mắt, trong cổ họng phát ra những tiếng kêu khó hiểu, tựa hồ có chút khẩn trương.
Sau đó quay đầu chui vào trong hồ, mặc cho Cao Bằng gọi thế nào cũng không chịu ra.
- Bạch Long? Bạch Long?
Cao Bằng đứng ở bên hồ la lớn.
- Con Ngân Long Thái Tử kia đã nói gì với ngươi vậy, đó có phải con của ngươi hay không?
Cao Bằng hiếu kỳ hỏi.
- Không thể nào, ngươi còn trẻ như thế đã có con, thế mẹ của đứa trẻ đó là ai?
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top