Chương 379: Vừa Rồi Các Ngươi Đánh Sướng Rồi Chứ?
- Ài, chết tiệt! Ngươi đừng có mà giả vờ ngớ ngẩn, núi xanh còn đó lo gì thiếu củi đốt, chúng ta cũng chỉ vì bảo tồn thực lực lớn nhất. . .
- Ngậm miệng.
Cao Bằng cốc đầu nó một cái.
Hàn Sương Tịch Sư thất tha thất thểu rút lui hai bước rồi đặt mông ngồi trên đất, chóng mặt lắc lắc đầu.
- Bộ trưởng Từ, anh hãy đưa cái con sư tử này rời đi trước.
Cao Bằng nói với Từ Hà Đề bên cạnh.
- Còn cậu thì sao?
- Tôi? Tôi ở lại đoạn hậu cho mọi người.
Cao Bằng vừa cười vừa nói.
- Đừng như thế, chúng ta vừa mới ký huyết khế mà ngươi đã muốn đi chịu chết. Không phải ngươi có một con ngự thú Vương cấp sao, đừng nói là ngươi không mang theo nó đấy nhé?
Hàn Sương Tịch Sư gấp đến độ sứt đầu mẻ trán, tựa như kiến bò trên chảo nóng.
Tính sai rồi, tính sai rồi! Nhân tộc trong thế giới hắc vụ có đặc trưng rất rõ ràng, cho nên nó mới có thể đoán được Cao Bằng là nhân loại đến từ thế giới khác. Hơn nữa nó còn ngửi thấy hương vị ngự thú Vương cấp trên người Cao Bằng, một ngự thú Vương cấp là có thể nhẹ nhõm giải quyết đám tiểu quái bên ngoài kia.
Điều quan trọng nhất chính là nó có thể đi cùng với nhân loại trước mắt rời khỏi mảnh thế giới này đến thế giới khác chậm rãi khôi phục thực lực. Hơn nữa tầm hai mươi tuổi đã nắm giữ một ngự thú Vương cấp, thiên phú này cũng tạm được.
Tóm lại bởi vì nguyên nhân trên nó mới cam lòng ký kết huyết khế với Cao Bằng, nếu không đổi một người khác thì có chết nó cũng sẽ không đồng ý.
Ngự Sử lựa chọn ngự thú, ngự thú cũng sẽ lựa chọn chủ nhân.
Chết tiệt, ta còn tưởng rằng tiểu tử này bảo chạy trốn chỉ là nói đùa, kết quả tiểu tử này thật sự không muốn chạy trốn.
Hàn Sương Tịch Sư nhìn Cao Bằng vén tay áo ngốc nghếch xông lên, không còn gì để nói.
Cho dù cơ thể Ngự Sử có được sức mạnh do ngự thú phản hồi thì làm được gì, một con ngự thú Vương cấp có thể phản hồi cho ngươi bao nhiêu. . . Hả.
Nó nhìn thấy Cao Bằng đá lên mắt cá chân của một con Mê Cung Giám Sát Giả, ngay tại chỗ đạp cho cái con Mê Cung Giám Sát Giả kia phải lảo đảo một phen.
Sức mạnh này cũng khá khủng bố, chỉ sợ không hề thua kém những con quái vật cấp Lĩnh Chủ am hiểu lực lượng chút nào.
Chỉ một phần trăm sức mạnh mà có thể đạt được trình độ như thế sao.
Ếch ngồi đáy giếng, chắc hẳn con ngự thú Vương cấp đó thuộc loại có sức mạnh rất khủng bố.
Chắc chắn nếu ở trong mê cung thì một bàn tay là có thể đập bẹp mấy tên tóc đỏ này thành bánh hết rồi.
Haiz, thật là đáng tiếc. Vì sao hắn lại có cái thói quen không mang theo ngự thú bên người như vậy chứ. Một bên suy tư, một bên Hàn Sương Tịch Sư tuân theo bản năng của thân thể lùi về phía sau, giống như một con sâu róm.
Tiểu Hoàng có được kháng tính rất lớn với tổn thương do nguyên tố gây ra, nhưng thủ đoạn chống cự đối với tổn thương vật lý thì lại khá nghèo nàn, chỉ có thể đơn thuần dựa vào một thân cơ bắp của nó để phòng ngự.
- Lôi âm!
Đại Tử giống như một tia chớp xoay quanh ở trên đỉnh đầu Mê Cung Giám Sát Giả, đôi cánh chấn động cực nhanh. Cánh của nó có thể chuyển động nhanh chóng như vậy là do kết cấu đặc thù tỏa ra một cỗ tần suất đặc thù, tạp âm chói tai khiến cho đám Mê Cung Giám Sát Giả phía dưới rất bực bội, tốc độ máu chảy cũng gia tăng.
A Ngốc nhân cơ hội sử dụng Huyết Ma Tâm, một con Mê Cung Giám Sát Giả trong đó đột nhiên che ngực, trái tim quặn đau giống như bị hai sợi dây thừng xoắn lại rồi kéo ra ngoài. Động tác của nó nhất thời trở nên chậm chạp cứng ngắc, nếu như động tác quá lớn thì sẽ chỉ càng lúc càng đau thêm.
Nhìn thấy động tác của đám Mê Cung Giám Sát Giả kia chậm chạp hơn rất nhiều, Tiểu Hoàng cũng có cơ hội thở một hơi, khắp người từ trên xuống dưới không biết đã bị chém ra bao nhiêu vết thương.
Những vết thương lít nha lít nhít rải rác khắp cơ thể Tiểu Hoàng, nhìn có vẻ rất dữ tợn đáng sợ.
Tiểu Hoàng lui về phía sau hai bước, hiện tại chiều cao của Tiểu Hoàng đã tăng đến tận mười mét, điều này cũng chứng minh vừa nãy Tiểu Hoàng đã phải chịu đựng bao nhiêu công kích.
- Chém đi, có phải chưa ăn cơm hay không, tại sao lại mềm nhũn như cô vợ nhỏ thế!
Tiểu Hoàng sờ sờ vết thương của mình rồi phách lối quát.
Nhìn từ phía ngoài, đúng là không thấy mấy con Mê Cung Giám Sát Giả đứng trước mặt nó có bất cứ vết thương nào, bởi vì thủ đoạn công kích của Tiểu Hoàng chính là quyền quyền thấu thịt, cho dù có bị thương thì cũng là nội thương.
Một con Huyết Y - Mê Cung Giám Sát Giả ở bên trái xiết chặt nắm đấm, sương mù màu đen nồng đậm bao trùm toàn bộ cánh tay nó, giống như một đoàn mực nước vậy.
Một quyền tung ra!
m ảnh chi lực khổng lồ bao trùm trên nắm tay. m ảnh chi lực có đặc tính ăn mòn cực mạnh, nếu như bị m ảnh chi lực làm tổn thương thì sẽ phải chịu thống khổ trong thời gian dài do bị ăn mòn, nó sẽ một mực tiếp tục đến khi bị khu trừ hết mới thôi.
Nhưng khi m ảnh chi lực bao trùm trên nắm đấm rơi vào cơ ngực cường tráng của Tiểu Hoàng thì lại giống như băng tuyết hòa tan dưới ánh mặt trời, tản ra bốn phía.
Tiểu Hoàng thừa cơ duỗi quyền đánh xuống đùi con Huyết Y - Mê Cung Giám Sát Giả này, sau đó chợt bật người nhảy lên đấm móc một quyền vào hàm dưới của Mê Cung Giám Sát Giả.
Ầm!
Mê Cung Giám Sát Giả ngửa đầu ra sau, Tiểu Hoàng thừa thế nắm lấy ngực nó kéo xuống phía dưới, hai luồng lực lượng hoàn toàn tương phản khiến cho cổ nó phát ra một tiếng rắc rắc giòn vang, lộ ra phần cổ nhược điểm.
Vèo — —
Một cái bóng đen lóe lên rồi biến mất.
A Ngốc bùng nổ ra tốc độ cuồng bạo, hóa thành một cái bóng đen, cốt kiếm trong tay chém ra!
Phốc xoẹt.
Đâm vào yết hầu một cách hung tàn bá đạo, cốt kiếm dài hơn ba mét cơ hồ đã xuyên thủng yết hầu.
Cốt kiếm rút ra, máu phun như suối.
Mê Cung Giám Sát Giả máu nhuộm đầy áo bịch một tiếng ngã xuống đất, bụm yết hầu phát ra tiếng kêu rên khàn khàn.
Dù có là Mê Cung Giám Sát Giả cấp 49, việc bị đâm xuyên yết hầu cũng là một thương thế cực kì nghiêm trọng.
Cùng với việc Huyết Y Mê Cung Giám Sát Giả bị thương ngã xuống, chiến phủ trong tay nó cũng keng một tiếng nện xuống nền đất, còn quay hai vòng lăn đến dưới chân Tiểu Hoàng.
Bầu không khí trong nháy mắt đọng lại, Tiểu Hoàng cúi đầu nhìn cây chiến phủ này.
Tiểu Hoàng yên lặng cúi người cầm chiến phủ lên.
Tiểu Hoàng nhìn chiến phủ trong tay, trong lòng đám Huyết Y - Mê Cung Giám Sát Giả bốn phía thầm dâng lên một tia không ổn.
Chiến phủ đối với Mê Cung Giám Sát Giả có vẻ hơi nhỏ nhưng đặt ở trong tay Tiểu Hoàng lại rất vừa vặn.
Cũng không cần đến chiêu thức, không cần quá nhiều động tác đẹp đẽ.
Tiểu Hoàng gầm nhẹ một tiếng, dẫn đầu xông thẳng về phía Mê Cung Giám Sát Giả.
Mặc dù Tiểu Hoàng không có thiên phú Cuồng chiến sĩ, cũng không có loại thị huyết bị động, nhưng nó có Khuê Lực… càng bị thương thì thể tích sẽ càng lớn.
Mỗi một lần chồng chất đều là một đơn vị cơ sở tố chất thân thể của Tiểu Hoàng.
Cũng có thể gọi tắt là lực lượng một vịt.
Lực lượng một vịt này sẽ lấy thực lực hiện tại của Tiểu Hoàng làm cơ sở. Nói cách khác dưới trạng thái cơ sở thực lực Tiểu Hoàng càng mạnh, bị động chồng chất lên sẽ càng khủng bố.
Hiện tại Tiểu Hoàng đã danh chính ngôn thuận là một con vịt cấp 44 có phẩm chất Truyền Thuyết.
Cho dù có chênh lệch về đẳng cấp, trước khi Tiểu Hoàng chưa phát động năng lực bị động thì lực lượng nhục thân cũng ở mức một con quái vật cấp Lĩnh Chủ hệ cận chiến nên có.
Bởi vì chênh lệch đẳng cấp, ngay từ đầu đám Mê Cung Giám Sát Giả này còn chiếm thượng phong về mặt sức mạnh, nhưng theo thời gian trôi qua, bọn chúng mới cảm thấy có chỗ không thích hợp.
Mỗi một búa hạ xuống đều phải dùng sức lực càng to lớn hơn mới có thể thấy máu. Một con Mê Cung Giám Sát Giả trong đó hình như dùng sức hơi nhỏ nên một búa hạ xuống chỉ chém sượt qua, để lại một vết ngấn màu trắng nhàn nhạt ở trên da vịt.
Tại sao con vịt này lại càng lúc càng lớn!?
Bọn chúng đột nhiên giật mình, không biết từ lúc nào mà chiều cao của Tiểu Hoàng đã giống y hệt như chúng rồi. Hình xăm màu lam phủ kín toàn thân, đôi mắt âm trầm nhìn thẳng vào Mê Cung Giám Sát Giả trước mặt.
Một phát bắt được đầu của Mê Cung Giám Sát Giả sau đó hung hăng đè nó xuống đất rồi dùng sức ma sát.
- Vừa rồi các ngươi đánh sướng rồi chứ? Bây giờ đến lượt ta!
-------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top