Yến Tuyết một thân xiêm y xinh đẹp, đi đến Sương vện, trên mặt mang ý cười: "Nô tỳ Yến Tuyết tham kiến đại tiểu thư, đại tiểu thư mạnh khỏe!"
"Ngươi tới Thiên Sương Viện có việc gì không?"
Qúy Như Yên hỏi thẳng
Kỳ phu nhân trước nay chưa bao giờ phái người đến Thiên Sương viện, đột nhiên bây giờ lại có nha hoàn thân tín đến đây, tuyệt đối là chồn đến nhà gà chúc tết không có hảo tâm tốt đẹp gì!
Yến Tuyết mỉm cười: "Đại tiểu thư, Thiên Sương phu nhân đã qua đời, mà hôm nay chủ tử của ta lại lên làm chính thế. Hồng việc cùng tang lễ chạm vào nhau, các người ở Thiên Sương viện tựa hồ có chút không ổn. Hiện tại chủ tử thông cảm các người, an bài các người đi ra bên ngoài thôn trang ở một thời gian, mong rằng đại tiểu thư đừng cự tuyệt mới tốt".
A!
Tới nhanh thật, nhanh như vậy muốn nàng phải rời nơi này sao?
Qúy Như Yên ra vẻ khờ dại hỏi: "Kìa Kỳ di nương muốn chúng ta đi nơi nào?"
"Mân Thanh trấn. Thiên Sương phu nhân lúc trước nhập Qúy phủ, trong tay vẫn là có mấy hiệu thuốc bắc, chính là những năm gần đây lỗ lã rất nhiều. Đại tiểu thư đi hiệu thuốc bắc kia tiếp quản , ít nhất cũng không cho người cùng nhị tiểu thư đói bụng đâu".
Yến Tuyết trong lời nói, ám chỉ nếu không mau chóng rời đi Mân Thanh trấn, nhị tiểu thư vẫn sẽ bị đói.
Qúy Như Yên nắm tay nắm chặt. Cự nhiên muốn lấy muội muội uy hiếp nàng!.
Nàng bây giờ đúng là không có cách nào cấp muội muội ấm no, nếu ở lại Thiên Sương viện cũng không có cách nào giải quyết. Ở trong này chịu khổ, chẳng thà đi Mân Thanh trấn , có lẽ còn có một đường sinh cơ!
Mẫu thân cũng đã từng nói qua, nếu thực sự chịu không nổi, phải đến Mân Thanh trấn tìm cữu cữu Phượng Thiên Hữu.
Chính là cữu cữu sẽ giúp nàng cùng muội muội sao?
Ở thời đại này, nữ nhân đi ra ngoài lấy chồng, cũng như bát nước đã hất đi.
Cho dù khổ nạn, hoặc là chết đều cùng không dây dưa quan hệ.
Qúy Như Yên gật đầu: "Kỳ di nương đối đãi ta cùng muội muội thật tốt, không biết Kỳ di nương khi nào thì an bài chúng ta đi Mân Thanh trấn?"
"Nếu đại tiểu thư chuẩn bị xong, ngay bên ngoài đã có sẵn kiệu chờ ở ngoài phủ"
Yến Tuyết vốn còn tưởng rằng đại tiểu thư nhất định sẽ nháo, không đáp ứng, lại thật không ngờ nàng cự nhiên như vậy mà sảng khoái đồng ý!
Thanh Vị nghe thấy lời nói, cả kinh: "Chúng ta còn phải thu dọn đồ đặc, lập tức rời đi bây giờ vậy không có thu thập được a"
Yến Tuyết nghe vậy thu lại gương mặt đang cười: "Ta đây cho các người nửa canh giờ thu dọn đồ đạc, xe ngựa đã ở ngoài cửa . Đừng có muốn kéo dài thời gian nữa!".
"Được!"
Thanh Vị vội gật đầu, tiến đi thu dọn đồ đạc.
May mắn hiện tại đang là mùa hè, quần áo mang theo cũng không nhiều, Qúy Như Yên thừa dịp mọi người không chú ý, liền lấy đi mấy tấm chi phiếu của mẫu thân, còn có khế đất mấy cửa hàng, lặng lẽ đặt ở trong ngực mình.
Ngân phiếu kia mỗi tờ ít nhất đều là một trăm lượng.
Khế đất cửa hàng kia, về sau sẽ cùng mình và muội muội nương tựa, không thể cho người khác phát hiện được.
Nàng trước nay không có giám sử dụng ngân phiếu, đó là bởi vì không muốn cho nữ đầu bếp trong trù phòng biết mình có tiền, không làm cho mấy nữ nhân đó cứ nhìn thấy nàng sẽ như quỷ hút máu quấn quýt lấy. Mẫu thân được gả vào Qúy phủ của hồi môn có giá trị, đã sớm bị Qúy Đông Minh tiếp nhận chưởng quản,
Muốn từ nam nhân keo kiệt đó đào ra, chỉ sợ là không có khả năng.
Hiện giờ rời khỏi Thiên Sương viện, đi đến Mân Thanh trấn, nếu như trên người không có tiền, chỉ sợ cái gì cũng làm không được.
Rời đi Qúy phủ lúc xế chiều, Kỳ phu nhân nghe được Yến Tuyết báo tin, lòng tràn đầy vui mừng, xiêm y xinh đẹp đi ra ngoài cửa phủ, giả bộ mẫu thân thân thiết vô cùng từ biệt bọn họ, cốt chỉ làm cho hạ nhân trong phủ xem.
Đưa cho Qúy Như Yên cùng tiểu muội muội hai cái lì xì, còn giả bộ che mặt rơi lệ, chúc các nàng thuận buồm xuôi gió.
Dưới sự thúc dục của Kỳ phu nhân sai phu cũng không giám trậm trễ, quất roi vào mông ngựa, nhanh nhanh đưa nhị vị tiểu thư đến Mân Thanh trấn, hoàn thành nhiệm vụ của mình,
Xe ngựa đi nhanh kinh thành cũng từ từ ở sau lưng nàng ly khai càng xa