Chương 684
Sau khi chiếc xe đi xa, Ngô Bình cũng chưa về nhà.
Hôm nay, Đào Như Tuyết không đến, nhà cửa trống không, anh vừa hay có thời gian để tu luyện Nhĩ thức.
Nhĩ thức có thể nghe thấy âm thanh từ phía xa, vì có Ý thức và Nhãn thức rồi nên lần tu luyện này của anh rất suôn sẻ, khi trời sáng thì anh đã luyện thành.
Có Nhĩ thức rồi, Ngô Bình có thể nghe xa mười mất mét, dù là tiếng động rất nhỏ. Thính lực của người bình thường chi có thể nghe được âm thanh có tần số nhất định, còn anh thì khác, anh có thể nghe được mọi tần số.
Đương nhiên, việc này cũng khá phiền, vì thế anh không thể tuỳ tiện khởi động Nhĩ thức, không thì sẽ không thể chịu nổi nhiều tiếng ồn.
Luyện thành Nhĩ thức xong, Ngô Bình thấy khá vui. Anh ăn sáng xong thì chờ Nhậm San San đã tới đón. Nhưng anh chờ mãi mà không thấy cô ấy đâu.
Bực mình, Ngô Bình lái xe đến công trường.
Lâu rồi không tới, ngôi biệt thự của Ngô Bình ở vịnh Bạch Long đã xây xong, đang tiến hành nốt những bước cuối cùng. Xung quanh cũng đã xây xong vài căn nhà rồi, hình dạng vốn có của dự án cũng dần hiện ra.
Anh đi vào biệt thự để Tiểu Thần hút linh khí ở đó, còn mình thì tu luyện cách hít thở.
Vèo cái đã ba tiếng trôi qua, Ngô Bình đang thấy đói thì Lý Kim Tượng gọi tới.
“Phó đường chủ Ngô, Lệ Cửu U đã nhận tội rồi, cậu lập công lớn rồi đấy”.
Ngô Bình: “Sao Lệ Cửu U muốn bày bố trận Quỷ mẹ con ở đấy?”
Lý Kim Tượng: “Lão ta định mượn trận pháp đó để luyện chế đèn Quỷ mẹ con, đó là một món tà khí rất đáng sợ. Ai dè lại bị cậu phá hỏng kế hoạch, mất toi luôn bao năm tâm huyết của lão”.
“Hừ, Lệ Cửu U này bị vậy cũng đáng đời”, Ngô Bình cười lạnh.
Lý Kim Tượng: “À, Lệ Cửu U ngày xưa đã giết nhiều người nên những người hận lão ta kể không hết. Sau khi biết lão ta bị xử tử hình, không ít người rất mừng, họ còn muốn gặp cậu”.
Ngô Bình: “Gặp tôi làm gì, nhớ thưởng cho tôi là được rồi”.
Tiền thưởng cho người bắt được các tội phạm truy nã cấp S rất cao, nhiều người còn giàu lên nhờ làm công việc này.
Lý Kim Tượng: “Cậu yên tâm, tiền thưởng của cậu cả mấy chục triệu đấy, người dân cũng góp tiền thưởng cho cậu cả trăm triệu kìa, phen này giàu to rồi”.
Ngô Bình kinh ngạc: “Nhiều thế cơ ạ?”
Lý Kim Tượng: “Ừm, rất nhiều muốn Lệ Cửu U chết, nhưng để bảo vệ cậu nên bọn tôi không công khai thân phận của cậu đâu”.
Ngô Bình gật đầu, thấy như vậy là tốt nhất rồi nói: “Nhiều tiền thế là ổn rồi”.
Lý Kim Tượng: “Phó đường chủ Ngô, còn một chuyện này nữa, cậu phải về huyện Minh Dương ngay”.
Ngô Bình: “Ở đó có chuyện gì thế?”
Lý Kim Tượng: “Hôm nay, có rất nhiều cao thủ tập trung về huyện Minh Dương, các cao thủ tà đạo lợi dụng cơ hội đó để làm loạn, không ít người dân bỏ mạng rồi”.