Giết người tăng cấp, nếu có bản lĩnh này thì đáng sợ rồi.
Ở trong mắt Mạc Phàm, bọn họ sẽ thành con mồi.
Hơn nữa con mồi không nhanh, sẽ thành đan dược giúp Mạc Phàm tăng tu vi.
Trên mặt không ít người tái mét, nhất là một số người lúc trước bất kính với Mạc Phàm.
Mạc Phàm cầm công pháp đáng sợ như vậy, vậy mà bọn họ đắc tội Mạc gia.
Trán không ít người ứa mồ hôi lạnh, không quan tâm chuyện gì nữa cẩn thận lùi về sau.
Mạc Phàm có thể sống sót dưới tay đám Phượng Hoàng hay không bọn họ không biết, nhưng nếu Mạc Phàm còn sống, bọn họ sẽ thành nguyên liệu để Mạc Phàm tăng tu vi.
Mặc kệ cuộc chiến này thắng hay thua, không nên mạo hiểm thì hơn.
Bên trong đài chiến đấu bạch ngọc, sắc mặt đám Hải Thần và lão tổ Thanh Bang cùng với Chúc Thiên Cực ở Hải Ngoại Hải xanh đỏ bất định, trên mặt Chúc Thiên Cực vừa xuất hiện tươi cười trong chớp mắt biến mất không thấy, cuối cùng không cười nổi.
Chúc Thiên Cực thân là Thần Sứ, kiến thức cao hơn mọi người rất nhiều, cũng chính vì chuyện này mà sắc mặt anh ta khó coi nhất.
- Huyết thúc, ở Tu Chân giới có công pháp giết người tăng cấp không?
Chúc Thiên Cực nuốt nước bọt, chậm rãi quay đầu hỏi.
- Có, nổi tiếng nhất là Sát Sinh Đại Thuật trong Cửu Đại Thánh Thuật của Thánh Đế nhất đế vạn cổ của Yêu Tộc, nhưng thuật này đã biến mất trong mộ Thanh Đế, không lưu truyền ra.
Huyết Nô nhìn chằm chằm Mạc Phàm ở giữa đài chiến đấu bạch ngọc, giống như đã dùng hết tất cả sức lực, vô cùng gian nan nói.
- Thanh Đế nhất đế vạn cổ của Yêu Tộc sao?
Thân thể Chúc Thiên Cực run lên, giống như bị sét đánh.
Phàm là có chữ đế, ngay cả giày anh ta cũng không thể chạm tới, càng không nói tới nhất đế vạn cổ.
- Chuyện này… Tôi cũng không biết rồi.
Huyết Nô hữu khí vô lực nói.
Kim Đan xung quanh Mạc Phàm tăng tới 54 mới dừng lại.
Linh khí dao động trên người hắn gần như thực chất, giống như hỏa diễm đang vũ động vờn quanh Mạc Phàm, cho dù là người bình thường cũng có thể nhìn thấy được.
Giữa ngọn lửa linh khí, Mạc Phàm nhìn hai tay hắn, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.
Chẳng trách thánh thuật này có thể khiến Thanh Đế cường đại như vậy, lúc cường thịnh gần như không người có thể địch.
Chẳng trách vì thánh thuật này, đã dẫn tới bách tộc phân tranh, thánh thuật đáng sợ như vậy cũng đáng tạo ra quy mô tranh chấp như thế.
Hắn tốn nhiều sức lực như vậy chỉ ngưng tụ được 27 viên Kim Đan, sau khi tu luyện thánh thuật này mới giết ba người, số lượng Kim Đan đã tăng lên gấp đôi.
Trong số công pháp và thánh thuật hắn biết, không có một loại có thể so được với thánh thuật này.
- Không tệ.
Hắn cười hài lòng, lúc này mới nhìn về phía bầu trời.
Phượng Hoàng hỏa diễm vĩ đại đã đến đỉnh đầu cách hắn ba thước, giống như lưu hỏa trời giáng.
Đến chỗ nào đều là thế giới hỏa diễm, khí tức hỏa diễm chôn vùi toàn bộ như muốn đốt tất cả.
Tuy còn chưa hạ xuống, nhưng bình phong xung quanh đài chiến đấu bạch ngọc đã sớm bị nghiền nát, đài chiến đấu bạch ngọc cũng che kín vết nứt như mạng nhện, miễn cưỡng tỏa ra bạch quang.
Hắn nhìn thoáng qua Phượng Hoàng hỏa diễm, môi son khẽ mở.
- Phượng Hoàng, bà là dị năng ngũ cấp thuộc tính hỏa đúng không, không lâu trước tôi mới bổ sung toàn bộ chân hỏa của mình, vậy tôi sẽ dùng chân hỏa này chơi hỏa với bà.
Hắn vươn một tay ra, không có pháp thuật khác, một đóa liên hoa lam văn kim sắc xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Rõ ràng là hỏa diễm nhưng giống như do ngọc lưu ly tạo ra, không ngừng xoay tròn trong tay hắn.
- Đi!
Hắn ném liên hoa lam văn kim sắc lên không trung, liên hoa yểu điệu bay về phía Phượng Hoàng hỏa diễm ở trong không trung.
Liên hoa này vừa bay đi, không ít người nheo mắt lại, nhìn chằm chằm giống như khi mở thưởng sổ xố, sợ bỏ lỡ thời khắc này.
Chỉ trong chớp mắt Phượng Hoàng và liên hoa chạm nhau.
Liên hoa cỡ bàn tay như một con kiến nhỏ bé, ở trước mặt Phượng Hoàng hỏa diễm vĩ đại che lấp mặt trời.
Lúc Phượng Hoàng hỏa diễm đốt cháy không gian như đốt giấy bao phủ liên hoa lam văn kim sắc, liên hoa nở rộ, kim quang vạn trượng xoay tròn xuất hiện trong liên hoa.
“Chiêm chiếp” Phượng Hoàng hỏa diễm phát ra tiếng kêu gấp gáp, Phượng Hoàng vĩ đại không chỉ không bao phủ được liên hoa lam văn kim sắc, trái lại từ phần đầu hướng lên trên nhanh chóng biến thành hỏa diễm lam văn kim sắc.
Theo liên hoa lam văn kim sắc chuyển động, Phượng Hoàng hỏa diễm biến sang lam văn kim sắc nhanh chóng bị liên hoa hấp thu, thể tích của liên hoa tăng nhanh.
Chỉ trong phút chốc liên hoa từ to bằng lòng bàn tay, biến thành to như một căn nhà ba phòng, một nửa Phượng Hoàng vĩ đại biến thành màu như liên hoa.
Trên mặt đất, tâm tình không ít người chìm vào đáy cốc.
Một kích của Phượng Hoàng đáng sợ như vậy, không kém vũ khí tiên tiến.
Ở dưới liên hoa nhỏ bé của Mạc Phàm, không chỉ không thể làm gì được Mạc Phàm, còn thành chất dinh dưỡng của liên hoa, bị liên hoa của Mạc Phàm hấp thu.
- Chuyện này…
Mắt không ít người đảo liên tục, không còn bất luận do dự gì nữa, xoay người rời đi.
Tuy trong tám người mạnh, còn bốn người hoàn hảo không tổn hao gì.
Nhưng trận chiến này đã không còn gì phải hồi hộp, mỗi cường giả đều bị Mạc Phàm giết, Mạc Phàm có thể mạnh hơn nhiều.
Nếu Phượng Hoàng chết, Lâm Thiên Nam và ba người còn lại bị giết chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Không chỉ bọn họ, trên mặt Phượng Hoàng trong Phượng Hoàng hỏa diễm cũng hiện lên vẻ kính sợ và không cam lòng.
Chỉ chưa tới một phút đồng hồ, vậy mà khí tức của Mạc Phàm cường đại nhiều như vậy.
Còn cả hỏa diễm của Mạc Phàm nữa, hỏa diễm của bà ta ở dưới hỏa diễm của Mạc Phàm, thật sự giống như dê con gặp sư tử, chỉ có thể bị ăn không có đường phản kháng.
Cho dù là dê trưởng thành gặp phải tình huống này, cũng không có biện pháp.
Bà ta gần như không do dự, ba chữ tràn ngập phẫn nộ truyền từ miệng bà ta ra.
- Bạo cho tôi!
Cứ tiếp tục như vậy Phượng Hoàng mà bà ta không dễ ngưng tụ sẽ thành nguồn năng lượng của Mạc Phàm, cho dù từ bỏ một kích này cũng không thể khiến Mạc Phàm thực hiện được.
“Bùm!” Phượng Hoàng hỏa diễm còn lại không đợi bị liên hoa của Mạc Phàm cắn nuốt, bùng nổ ra như pháo hoa, một khe hở hỏa diễm nhanh chóng lan tràn ra xung quanh, diệt sạch ngọn núi tương đối cao ở gần đó.
Dưới âm thanh rất to, bầu trời bị nổ ra một đại động, hỏa diễm rơi xuống như mưa, đài chiến đấu bạch ngọc tứ phân ngũ liệt, biến thành vô số mảnh nhỏ.
Cả Hoa Sơn đều lay động dữ dội theo nổ mạnh, mãi mà không dừng lại, trong chớp mắt có không ít ngọn núi sụp đổ, cự thạch rơi xuống cuồn cuộn.
May mà vì Mạc Phàm xây đài chiến đấu bạch ngọc ở Hoa Sơn, Hoa Sơn đã được phong bế tạm thời, nếu không không biết có bao nhiêu người chết trong nổ mạnh này.
Dưới nổ mạnh này, đóa liên hoa lam văn kim sắc của Mạc Phàm cũng xuất hiện vết nứt.
Nhưng liên hoa lam văn kim sắc chỉ chuyển động vài vòng thì khôi phục như thường.
Đóa liên hoa tiếp tục hấp thu hỏa vũ tán loạn trong không khí, thể tích gần bằng với đài chiến đấu bạch ngọc.
Trong hỏa vũ, Phượng Hoàng nắm chặt tay, đôi mắt nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ, hai thanh hỏa đao xuất hiện trong tay bà ta. Mạc Phàm liếc mắt nhìn Phượng Hoàng một cái, thì không để ý bà ta nữa, trái lại hắn dời mắt nhìn lão tổ Thanh Bang đứng một bên.