Thần Y Trọng Sinh

Chương 884

Ngọc bội hình rồng này đen như mực, điêu khắc trông rất sống động, thoạt nhìn giống như còn sống, từ đầu đến thân rồng đều bị tỏa liên khóa chặt.  

Theo hào quang trên ngọc bội sáng tối, có thể nghe thấy tiếng “rầm rầm” do long ngâm và tỏa liên va chạm.  

- Đây là cái gì?  

Mạc Phàm nhướn mày hỏi.  

- Đây là pháp khí theo dõi Long Vương U Châu trong Tỏa Liên Tỉnh, không hay rồi, lại có người động vào trận pháp trong Tỏa Long Tỉnh, Long Vương U Châu sắp ra rồi.  

Trên khuôn mặt tinh xảo của Long Nhược Tuyết tràn đầy kích động, nói.  

Vì phòng ngừa Long Vương U Châu chạy ra, Diêu Nghiễm Hiếu đặc biệt luyện chế pháp khí này, để ở Long Tổ.  

Lúc trước bọn họ phát hiện ra khác thường ở Tỏa Long Tỉnh, là thông qua pháp khí này.  

Trên pháp khí xuất hiện hồng quang, đại biểu trận pháp trong Tỏa Long Tỉnh gần phá xong, Long Vương U Châu sắp ra rồi.  

Mạc Phàm nhíu mày, lấy ngọc bội hình rồng trong tay Long Nhược Tuyết.  

Hai mắt hắn nhắm chặt, thần thức theo cánh tay rót vào trong ngọc bội hình rồng này, một hình ảnh lập tức xuất hiện trước mắt hắn.  

Chỉ thấy trong một hầm ngầm rất sâu, một con cự long toàn thân đen xì dài mấy trăm mét, kích thước như cái lu nước, đầu giống đầu lạc đà, sừng giống như sừng hươu, mắt như mắt thỏ, tai giống tai trâu, thân như thân rắn, bụng như con trai, vảy giống vảy cá chép, móng như móng chim ưng, chân giống như chân hổ, giống hệt như bức tranh rồng ở Hoa Hạ, nhưng hung dữ, hung ác hơn nhiều.  

Hai mắt hắc long này đỏ bừng, thân thể cao lớn bay lên, giống như một con rắn dài, không vùng vẫy thoát khỏi tỏa liên, mà hít thật sâu, cơ thể to hơn gấp vô số lần, chiếm hết cả cái hang, vì thân thể bành trướng nên những tỏa liên đứt đoạn.  

Vừa nhỏ vừa to, tỏa liên trên người nó càng ngày càng ít, khí tức cũng càng ngày càng mạnh.  

Mạc Phàm nhìn hắc long này, bỗng nhiên hắc long cũng dừng động tác, giống như cảm ứng được nhìn về phía Mạc Phàm.  

- Tiểu tử, ngươi là Diêu Nghiễm Hiếu tên lừa gạt kia chuyển thế sao?  

Trong mắt hắc long tràn đầy lửa giận, nghiến răng nghiến lợi hỏi.  

Mạc Phàm không bất ngờ khi thấy Long Vương U Châu phát hiện ra, chỉ cười nhạt.  

- Diêu Nghiễm Hiếu chuyển kiếp, người của Long Hoa Hội nói với ngươi như vậy sao?  

- Bổn vương không cần người nào nói cho ta biết, ngươi chỉ cần nói cho bổn vương đúng hay không?  

Hắc long tức giận nói, giọng nói như sấm.  

- Phải thì sao, mà không phải thì sao?  

Mạc Phàm cười hỏi.  

- Phải, ngươi phải chết, không phải, ta cũng phải giết ngươi.  

Long Vương U Châu quát.  

Nó đường đường là Long Vương U Châu, nắm giữ vùng biển U Châu, lại bị một nhân loại khóa trong giếng hơn 600 năm.  

Cho dù Mạc Phàm không phải là Diêu Nghiễm Hiếu chuyển thế, Mạc Phàm cầm pháp khí của Diêu Nghiễm Hiếu thì nhất định phải chết.  

Mạc Phàm cười khẽ, trong mắt chớp lóe lam quang.  

Một lạc ấn giống như đúc trên người đám Long Nhược Tuyết, xuất hiện ở chỗ trán Long Vương U Châu.  

- Ta tên là Mạc Phàm, không có quan hệ gì với Diêu Nghiễm Hiếu, nhưng là Long Vương của tiểu đội Thanh Long Long Tổ, ngươi sắp ra rồi, gặp ở Yến Sơn thủ đô đi.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

- Nhưng ta khuyên ngươi nên ở yên trong giếng, hay quay về U Châu đi, nếu không ngươi không có cơ hội ở trong giếng nữa đâu.  

Mạc Phàm nói tiếp.  

Mạc Phàm vừa nói những lời này, Long Vương U Châu nhíu mày, đôi mắt màu đỏ như đèn lồng dán sát vào Mạc Phàm.  

Cho dù năm đó Diêu Nghiễm Hiếu dùng địa mạch chi lực thủ đô, cũng khó khăn lắm mới giam được nó vào trong Tỏa Long Tỉnh.  

Một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, vậy mà bảo nó còn không có cơ hội ở trong Tỏa Long Tỉnh, khẩu khí lớn thật.  

- Tiểu tử, quả thật ngươi không phải Diêu Nghiễm Hiếu chuyển thế, Diêu Nghiễm Hiếu không có lá gan lớn như ngươi, vậy mà dám nói chuyện với bổn vương như vậy.  

Long Vương U Châu trầm giọng nói.  

Ở trong mắt Long Tộc, nhân loại chỉ là một con sâu nhỏ đáng chết mà thôi, một con sâu nhân loại lại dám nói chuyện với nó như thế.  

Mạc Phàm lắc đầu, cười khinh thường.  

Ở trước mặt Long Tộc, nhân loại là côn trùng là con kiến, ở trong mắt hắn, sao Long Vương U Châu khổng lồ này lại không phải.  

- Chúng ta gặp ở Yến Sơn đi, ngươi biết tìm ta thế nào chưa.  

Mạc Phàm cười nhạt nói, trong đáy mắt lóe lên ánh sáng lạnh.  

Trước khi chưa thấy Long Vương U Châu, hắn vẫn chưa xác định.  

Bây giờ hắn có thể chắc chắn, Long Vương U Long được thả ra là nhờ Long Hoa Hội giúp.  

Biết những chuyện này là đủ, nếu Long Hoa Hội dám thả con rồng này ra, vậy hắn sẽ để bọn họ xem hắn thu phục con rồng này thế nào.  

Con rồng này muốn ra thì ra đi.Long Vương U Châu cũng không tức giận, trongmắt lóe lên khinh thường.  

- Tiểu tử, ở Yến Sơn đợi ta.  

Long Vương U Châu nói xong, ngửa đầu lên rống.  

Tiếng rống này vừa vang lên xong, thân thể nó lại biến to, tiếng tỏa liên đứt lại vang lên.  

Cả Tỏa Long Tỉnh như ngọn núi lửa lắc lư dữ dội, nước giếng màu đen phun trào thông qua miệng giếng, như suối phun vĩ đại bắn thẳng lên bầu trời.  

Cũng may lúc này là buổi tối, nếu không chắc chắn sẽ khiến tạo ra chấn động.  

Nhưng cột nước màu đen này vừa phóng lên bầu trời.  

Vừa rồi trời đêm còn sáng sủa, bỗng nhiên có một cơn gió xuất hiện, trong chớp mắt xoay tròn mây đen che khuất tất cả bầu trời.  

“Bùm bùm…” Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên, mưa lớn theo tiếng sấm rơi xuống không có dấu hiệu báo trước.  

Chỉ trong thời gian ngắn, trời giống như nổi giận, lôi vũ cùng đến.  

Tiếng rồng kêu vang lên, sắc mặt không ít người ở thủ đô thay đổi, nhao nhao xuất hiện trong màn mưa, nhanh chóng nhìn về phía Tỏa Long Tỉnh.  

- Sao lại thế này, chẳng lẽ con rồng kia đi ra ngoài rồi?  

Có người hỏi.  

Tỏa Long Tỉnh chỉ là truyền thuyết thần thoại đối với người bình thường, nhưng không là bí mật gì đối với bọn họ.  

Long ngâm, lôi vũ còn uy áp cường đại như vậy, chắc chắn là con rồng kia ra khỏi đó rồi.  

- Chắc là vậy, thủ đô chỉ trấn áp rồng, chỉ có nó là còn sống, lần này sắp xảy ra chuyện lớn rồi.  

Một người sắc mặt rất khó coi nói.  

Con rồng này muốn làm thủ đô ngập nước, mới bị phong ấn.  

Bây giờ bị nhốt trong giếng lâu như vậy, nếu nó không hủy diệt thủ đô thì không phải là rồng rồi.  

- Con rồng này bị phong ấn rất tốt, sao bỗng nhiên lại xảy ra chuyện?  

Hơn 600 năm qua Tỏa Long Tỉnh không xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên lúc này Long Vương lại phá được phong ấn, chắc chắn trong đó có gì mờ ám.  

- Ông đã quên, gần đây thủ đô có ai đến sao?  

- Ý của ông là Long Vương do Long Hoa Hội thả ra đối phó Mạc Phàm sao?  

Một người khác suy nghĩ một lát, hiểu ra nói.  

Mạc Phàm náo loạn ở Tử Nguyệt Trai một lát, chuyện Long Hoa Hội bị Mạc Phàm đánh bại đã giấy không thể gói được lửa, Long Vương U Châu bên này được thả ra, chắc chắn Long Hoa Hội không thoát khỏi liên quan.  

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?  

- Yên tâm đi, Long Hoa Hội cũng ở thủ đô, chắc chắn con rồng này sẽ không náo loạn ở thủ đô.  

- Haizz, tiên nhân đánh nhau, phàm nhân gặp tai ương, Long Hoa Hội cũng quá độc ác rồi.  

Lúc này vẻ lo lắng trên mặt người kia mới giảm bớt, nhưng vẫn thở dài nói.  

- Như vậy thì thế nào, ai bảo bọn họ là Long Hoa Hội.  

Một người khác lắc đầu, vô cùng bất đắc dĩ nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất