Thang Máy Cầu Sinh, Ta Có Thể Dự Báo Tầng Lầu Tin Tức!

Chương 31: Giao lưu giữa những thế giới khác biệt

Chương 31: Giao lưu giữa những thế giới khác biệt
Sau lần phát sóng trước, Vương Lỗi đã suy nghĩ rất kỹ và cho rằng cái người được xem là "trứng màu" trong mắt công chúng kia không hề đơn giản.
Ánh mắt của người đó không hề ngốc trệ như những nhân vật trò chơi khác, mà ngược lại tràn ngập trí tuệ.
Điểm này, dù cho kỹ thuật trò chơi hiện tại cũng không thể cải biến được.
Cho nên trong lòng hắn có một phỏng đoán táo bạo, rằng cái nhân vật "trứng màu" này có phải chăng là một người bị mắc kẹt trong game!
Trên đường chạy đến doanh địa dã nhân, Vương Lỗi vẫn hèn mọn trốn trong bụi cỏ để quan sát.
"Các huynh đệ, chúng ta vote xem, trực tiếp ra ngoài hay là đợi cái NPC này giết hết dã nhân rồi mới đi ra?"
[Streamer, trực tiếp bỏ phiếu xem có nên giết cái NPC này không, tôi đề nghị giết, trang bị của nó xịn quá đi.]
[Mấy ông trên lầu bớt chơi game đi! Đây là đội cứu viện viên mà chính thức cho "trứng màu" đó, giết nó cũng không rớt vũ khí đâu.]
[Thế này mà cũng xưng là trò chơi chân thật nhất? Dựa vào bảo vệ!]
...
Chẳng bao lâu, khung chat trực tiếp đã tràn ngập những lời lẽ khinh bỉ.
Vương Lỗi nhìn thấy những dòng bình luận cãi nhau thì cũng đành chịu, liên lạc lại với quản lý để "kick" những người cầm đầu ra.
Về phần việc giết cái NPC kia, Vương Lỗi không làm được. Từ sâu thẳm trong lòng, hắn cảm thấy đây không phải là NPC thật sự.
Lần trước gặp, người kia dường như còn muốn nói chuyện với mình, đáng tiếc lúc ấy hắn lại dùng PC, không có chức năng nói chuyện. Game giả lập thì có chức năng giọng nói, nhưng "thùng rỗng kêu to", vì dù sao dã nhân trong trò chơi cũng chỉ là chương trình, có hiểu được anh đang "ép bức" cái gì đâu.
Rất nhanh, dưới kỹ thuật bắn chính xác của Lâm Phong, toàn bộ dã nhân trong doanh địa đều bị tiêu diệt.
Lâm Phong đặc biệt đếm khi bắn hạ dã nhân và phát hiện không chỉ có 25 con như hệ thống nói. Có lẽ còn có dã nhân bị tiếng súng thu hút đến đây?
Lâm Phong cũng tìm thấy tộc trưởng dã nhân. Hắn ta đeo một chuỗi làm từ xương người và vũ khí trong tay cũng là một cái đầu lâu. Hơn nữa, hắn ta còn có ba chân và bốn tay. Phải nói là con hàng này trâu bò thật, Lâm Phong phải bắn đến năm sáu phát mới hạ được hắn.
Tiếc là trên người hắn không có gì hữu dụng. Toàn bộ bộ lạc dã nhân, thứ hữu dụng nhất chắc là cái rương vàng kia thôi.
Độ khó của tầng này, như lời quảng bá nói, đã tăng lên rất nhiều. Nếu như Lâm Phong không có súng tự động, có lẽ cũng không thể ngông cuồng như vậy, đừng nói đến những người chỉ có cung tên. Một khi bị dã nhân bao vây, chỉ có nước chờ chết.
"Đi tìm cái rương trước đã."
Lâm Phong liếc nhìn thời gian đóng cửa thang máy và thấy vẫn còn kịp, liền bắt đầu chăm chú tìm kiếm cái rương vàng. Mấy căn nhà tranh trước đó đều không có rương.
Bây giờ chỉ còn lại một chỗ, đó là cái hang mà dã nhân bò ra.
Nhìn cái hang chật hẹp, ẩm ướt, Lâm Phong toàn thân nổi da gà.
Thật sự phải xuống đó sao?
Đến ông đây còn muốn tái phát chứng sợ giam cầm à!
Đúng lúc này, Vương Lỗi, dưới sự giật dây của khán giả đang xem trực tiếp, chậm rãi đi ra từ trong bụi cỏ.
Để tránh bị cái NPC kia bắn cho thành cái sàng, Vương Lỗi lên tiếng chào hỏi trước.
[Streamer ngốc nghếch, còn cần chào hỏi à? Nó chỉ là NPC thôi, chắc chắn chính thức thiết lập nó là NPC thân thiện rồi, mặc kệ anh làm gì nó cũng không đánh đâu.]
[Có lý, nhưng streamer có lẽ đang đắm chìm trong cảnh giả lập rồi.]
[Nói thật, tôi chơi game giả lập đôi khi cũng coi NPC là người thật.]
[Haha, coi là người thật thì mới chân thực chứ. Giống như tôi chơi game đạo đức và pháp trị 10, còn không dám giết người nữa kìa.]
...
Lúc này, Vương Lỗi không để ý đến những bình luận kia, mà luôn sẵn sàng tắt stream. Bởi vì anh sắp hỏi một câu hơi "yếu não", sợ ngày mai bị các trang mạng bêu riếu là streamer chơi game mà hành xử điên rồ.
Không biết là streamer của thế giới giả tưởng hay thế giới thực tại nữa.
"Các huynh đệ, tôi vừa nhận được thông báo là khoảng 5 phút nữa sẽ cúp điện, nên nếu lát nữa đột ngột tắt stream thì đừng hỏi vì sao nhé. Có điện là tôi phát tiếp."
[Cúp điện á? Chậc! Streamer định trốn việc hả?]
[Tôi không tin là thời đại này còn cúp điện nữa. Streamer chắc chắn kiếm cớ để nghỉ một ngày thôi.]
[Tôi tặng một cái hỏa tiễn, đừng cúp điện nha.]
[Hahaha...]
...
Lâm Phong nhìn người chơi đang chậm rãi tiến lại gần mình thì hơi nghi hoặc. Con hàng này không lo chơi game của nó, tìm mình làm gì nhỉ?
Khoan đã!
Chẳng lẽ nó coi mình là NPC trong game?
Dựa theo cái kiểu "tính cách" của người chơi thì khả năng đó rất cao.
"Chào bạn."
Vương Lỗi thận trọng lên tiếng.
"Chào anh."
[Tôi lạy hồn! Streamer tương tác với NPC kìa!]
[Có khi nào đây là nội dung kiểm tra mà chính thức đưa ra không? Khéo sau này người chơi game có thể tán gẫu với NPC qua chức năng nói chuyện trong game á!]
[Có lý, dù sao đã có chức năng nói chuyện thì chắc chắn phải có tác dụng. Streamer mau tiếp tục đối thoại đi, xem có mở khóa được cái gì không.]
Cạch!
[Streamer đã tắt stream rồi, nhớ follow để không bị lạc đường nha ~]
Đối mặt với việc stream bị tắt đột ngột, những người xem stream lại càng thảo luận sôi nổi hơn. Mặc dù Vương Lỗi vừa đưa ra lý do là sắp cúp điện, nhưng trong thời đại khoa học kỹ thuật phát triển như hiện nay, lý do đó có vẻ hơi vô lý.
Cho nên không ai tin lý do đó cả, mà lại đang bàn tán rằng streamer đã tiếp xúc được chức năng ẩn bên trong game và bị chính thức liên hệ để tắt stream.
Tuy nhiên, những điều đó không liên quan đến Vương Lỗi. Anh bây giờ đã hoàn toàn xác định người trước mặt không phải là NPC trong game, mà là một con người sống.
Bởi vì theo những gì anh biết, nhà đầu tư game "Rừng rậm" không hề làm chức năng tương tác với NPC. Chức năng nói chuyện trong game chỉ dùng để chơi online thôi.
"Chào anh, anh là con người sao?"
Câu hỏi của Vương Lỗi khiến Lâm Phong cạn lời.
Chẳng lẽ tướng mạo của mình khác với con người nhiều lắm à?
Hay là con hàng này không hề coi mình là NPC?
"Đương nhiên, tôi là con người."
"Ý tôi là, anh có phải là con người bị mắc kẹt trong game không? Khu rừng này trong mắt tôi là một trò chơi."
"Có lẽ cũng không hẳn là bị mắc kẹt trong trò chơi này. Khoảng nửa tiếng nữa là tôi rời khỏi thế giới này rồi."
Nghe được lời của Lâm Phong, Vương Lỗi mừng đến mức muốn bay lên.
Không ngờ anh thật sự tiếp xúc được với tình huống khó hiểu như vậy.
"Vậy anh là?"
"Tôi... Có lẽ nên coi là kẻ đáng thương xuyên qua các thế giới."
Lâm Phong nghĩ ngợi rồi nói. Tình huống hiện tại của anh đúng là như vậy. Mỗi ngày đều là một tầng khác nhau, mỗi tầng lại là một thế giới khác.
Bây giờ, anh lại bị một người chơi phát hiện trong một thế giới game.
Rất nhanh, hai người đến từ những thế giới và nền văn minh khác nhau bắt đầu trò chuyện.
...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất