Chương 06: Minh cưới, Hồng Y lệ quỷ
Lúc này, thang máy thông báo cũng vang lên.
【Leng keng! Sắp đến tầng dưới, xin chú ý.】
Cảm giác quen thuộc truyền đến, lát sau, Lâm Phong nhấn nút mở cửa.
Hồng Y lệ quỷ à.
Ta ngược lại muốn xem dung mạo của cô ta có đẹp hay không.
Đối với quỷ quái, Lâm Phong thật không sợ chút nào, cũng không phải hắn có tuyệt kỹ gì, thuần túy là do gan hắn lớn, mà hệ thống cũng nói Hồng Y lệ quỷ sẽ không trực tiếp giết người tiến vào tầng lầu này.
Vậy chắc là phải thỏa mãn điều kiện gì đó?
Con lệ quỷ này cũng thật phiền phức, đã là lệ quỷ rồi mà còn cần thỏa mãn điều kiện mới giết người được.
Cửa thang máy chậm rãi mở ra, trước mặt Lâm Phong là một phòng cưới, khắp nơi đều là chữ hỉ, chỉ là chữ hỉ này sao lại màu trắng thế này.
Mà Hồng Y lệ quỷ kia mặc đồ trông giống tân nương.
Chẳng lẽ là kịch bản minh hôn?
Lâm Phong vừa nghĩ vừa bước vào tầng lầu. Khi hắn đi vào, Hồng Y lệ quỷ trùm khăn đỏ không nói gì, Lâm Phong cũng không phản ứng, đầu tiên là quan sát xung quanh phòng cưới.
Nhìn lối kiến trúc thì hẳn là cổ đại.
Nhưng cửa sổ vẫn không thấy được bên ngoài, Lâm Phong đi một vòng quanh phòng, không tìm được gì hữu dụng, liền đến bên giường cúi xuống nhìn gầm giường.
Dưới giường tối đen như mực, không nhìn thấy gì, nhưng hệ thống đã bảo dưới đó có bảo rương, vậy thì chắc chắn là có. Thế là Lâm Phong không nói hai lời liền thò tay xuống.
Hành động này khiến Hồng Y lệ quỷ ngồi trên giường ngơ ngác.
Đây là kiểu gì vậy?
Vừa vào đã sờ gầm giường là sao?
"Ừm? Cái gì đây, mát lạnh?"
Lâm Phong nhíu mày, cẩn thận sờ soạng vật kia.
"Má ơi! Dưới giường sao lại có người!!"
Lâm Phong vội rụt tay lại. Vừa rồi hắn vừa nắm tay mười ngón đan xen với người dưới gầm giường!
Mà nhiệt độ cơ thể và độ cứng nhắc đó, chắc chắn là một cái xác chết!
Chẳng lẽ đó là xác của Hồng Y lệ quỷ đang ngồi trên giường?
Lúc này, Lâm Phong đột nhiên cảm thấy sau lưng như có vật gì đó nhìn chằm chằm, hô hấp trở nên nặng nề.
Trong lòng có tiếng nói bảo hắn quay đầu lại, quay đầu lại ngay đi.
Nhưng lông tơ dựng đứng trên người mách bảo hắn không được quay đầu. Lâm Phong luôn tin vào giác quan thứ sáu của mình.
Hắn tin rằng nếu giờ quay đầu lại, hắn sẽ đến gần cái chết, rất có thể lệ quỷ đang nhìn chằm chằm hắn, chỉ cần hắn nhìn vào mắt ả, ả sẽ ra tay.
Lâm Phong đoán không sai, lúc này Hồng Y lệ quỷ đang lơ lửng giữa không trung, gần như dán sát vào lưng Lâm Phong. Chỉ cần hắn quay đầu, chắc chắn sẽ giật mình, mà điều kiện giết người của Hồng Y lệ quỷ là dọa đối phương thành công một lần.
"Không quay đầu, không quay đầu..."
Lâm Phong lẩm bẩm trong lòng, đồng thời lại thò tay xuống gầm giường lục lọi.
Bảo rương ngay cạnh đầu cái xác nữ kia.
"Ừm, vóc dáng khá đấy."
Lâm Phong khen một câu rồi im lặng kéo bảo rương ra.
Nghe Lâm Phong nói, Hồng Y lệ quỷ đang cố làm vẻ mặt kinh dị bỗng sụp đổ.
Con người đáng ghét!
Hồng Y lệ quỷ không thể nhịn được nữa. Ngay khi Lâm Phong lôi bảo rương ra và ngẩng đầu lên, ả lập tức xuất hiện trước mặt hắn, đồng thời làm ra vẻ mặt mà ả cho là đáng sợ nhất.
Hai mắt trắng dã, gân xanh nổi đầy, thất khiếu đổ máu.
Lâm Phong thì mặt không đổi sắc nhìn Hồng Y lệ quỷ.
Chỉ thế này thôi á?
Mấy con quỷ trong phim kinh dị 3D tao xem còn đáng sợ hơn mày nhiều!
Thấy Lâm Phong không biểu cảm, Hồng Y lệ quỷ kinh ngạc, tên này gan lớn vậy sao!
Rồi ả đổi biểu cảm khác, đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết.
"Mẹ mày im mồm cho ông! Ồn ào quá!"
Lâm Phong nói rồi vung tay tát một phát.
Hả? Con Hồng Y lệ quỷ này vẫn là thực thể?
Nhìn Hồng Y lệ quỷ bị mình tát ngã xuống đất, Lâm Phong gãi đầu.
Thôi thì cứ mở bảo rương trước đã.
Lâm Phong nhặt khu quỷ phù trong bảo rương lên rồi nhìn Hồng Y lệ quỷ.
Khu quỷ phù, khu quỷ phù, dĩ nhiên là dùng để đuổi quỷ rồi!
Lúc này, Hồng Y lệ quỷ vừa hoàn hồn sau cái tát, mình lại bị con người tát vào mồm?
"Ngươi ăn hiếp quỷ!"
"???"
Lâm Phong ngơ ngác nhìn Hồng Y lệ quỷ.
Đây là trò gì?
Lâm Phong không phản ứng ả, dù sao thời gian của mình quý giá.
Giơ cao khu quỷ phù trong tay, hắn hỏi: "Có biết đây là gì không?"
Nhìn Hồng Y lệ quỷ trước mặt có tướng mạo không tệ, Lâm Phong cười hỏi.
"Không biết."
Hồng Y lệ quỷ lắc đầu, ả thật ra là quỷ mới, vừa biến thành quỷ không lâu, có thể thành lệ quỷ là do bị ép minh hôn, oán khí quá nặng sau khi chết biến thành.
"Ha ha, vậy ta sẽ cho ngươi biết ngay."
Lâm Phong cười ha ha, rồi ném thẳng khu quỷ phù ra.
"Ừm? Sao không có phản ứng?"
Lâm Phong che mắt nhìn khu quỷ phù rơi xuống đất, má ơi, trong phim chẳng phải cứ ném ra là được sao?
"Tích, mời túc chủ dùng máu đầu ngón tay kích hoạt phù chú, sau đó hô 'Cấp cấp như luật lệnh' rồi ném ra."
"Không nói sớm."
Lâm Phong ngượng ngùng nhặt phù chú lên, rồi tàn nhẫn cắn rách đầu ngón tay, bôi máu lên bùa khu quỷ.
Khi khu quỷ phù được kích hoạt, Hồng Y lệ quỷ cũng cảm nhận được uy hiếp của nó, vội vàng xin tha: "Cầu tiên gia tha cho con đường sống, nô tỳ cũng không muốn biến thành lệ quỷ hại người!"
"Cấp cấp như luật lệnh!"
Lâm Phong mặc kệ, mặt mũi ngươi đẹp đến đâu, dáng dấp ngươi đẹp đến đâu thì có cho ta kiện thể đan dược không?
Ha, nữ nhân, chỉ làm ảnh hưởng tốc độ rút đao của bản tôn!
Theo khẩu lệnh của Lâm Phong, khu quỷ phù tự động khóa chặt Hồng Y lệ quỷ và bay đi.
"Oanh!"
Một tiếng nổ lớn vang lên, kèm theo tiếng kêu thảm thiết, Hồng Y lệ quỷ biến mất không thấy.
"Tích! Túc chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, đang tiến hành trao thưởng..."
"Trao thưởng hoàn thành, chúc mừng túc chủ nhận được một viên kiện thể đan dược."
【Kiện thể đan dược: Sau khi dùng có thể tăng cường thể chất.】
Nhận thưởng xong, Lâm Phong lại khiêng cái rương sắt về thang máy.
Phải nói cái rương này nặng thật, ít nhất cũng phải hai ba chục cân.
Độ dày thế này, chắc chắn cản được vài viên đạn.
Khiêng rương về xong, Lâm Phong lại để ý đến cái giường.
Đây là giường đấy, trên còn có đệm, gối và chăn mềm mại, không biết có khiêng đi được không?
Lâm Phong nhìn kích thước thang máy rồi lại nhìn cái giường.
"Má nó, thang máy hình như hơi nhỏ."
Lâm Phong tiếc nuối thở dài, rồi chỉ có thể ôm đệm, gối và ga giường đi, hoàn toàn không kiêng kỵ gì chuyện chúng là đồ dùng minh hôn.