Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 123: Công pháp chi mê

Chương 123: Công pháp chi mê
“Theo lời tổ tiên “Quỷ Thủy chân kinh” tổng cộng có mười lăm tầng, nhưng trên tay chúng ta chỉ có phương pháp tu luyện đến tầng chín, có thể tu luyện đến Kim Đan tầng chín. Bởi vì nguyên nhân nào đó, tổ tiên đem công pháp sửa lại thành “Vân Vũ Quyết”, cũng dặn dò hậu nhân không được để lộ tên công pháp thật. Nếu hậu nhân may mắn có thể trước khi tới Nam Hải, cố gắng không sử dụng công pháp này đối địch. Để tránh người ngoài nhìn ra được manh mối, đem phiền toái đến cho gia tộc. Công pháp này là pháp thể song tu, nhưng có một chỗ thiếu hụt chí mạng, tu luyện tầng càng cao, thần thức càng cường đại. Nếu thần thức không đủ cường đại, sẽ nổ tan xác mà chết.”
“Năm đó Tam bá công chính là tu luyện “Quỳ Thủy chân kinh”, bởi vì thần thức không đủ cường đại, lại mạnh mẽ tu luyện tiếp. Kết quả nổ tan xác mà chết, làm cho gia tộc thiếu chút nữa đứt đoạn. Cũng may Nhị bá may mắn Trúc cơ, gia tộc lúc này mới không ngập đầu trong tai ương. Thần thức của ngươi so với tu sĩ cùng cấp mạnh hơn, tốt nhất nên chọn tu luyện “Quỳ Thủy chân kinh”.”
Vương Trường Sinh cau mày, do dự một lát rồi hỏi: “Phụ thân, nếu thần thức của con mạnh hơn so với tu sĩ cùng cấp, cũng là truyền nhân tốt nhất để tu luyện “Quỳ Thủy chân kinh”. Vì sao cha còn muốn phái con đi đến huyện Bình An đảm nhiệm chức Thiên sư?”
“Ta cho con đi huyện Bình An đảm nhiệm thiên sư, thứ nhất là để tu luyện tâm tính con, để con không giẫm vào vết xe đổ của Tam bá công. Thứ hai là vì không có đủ linh thạch để cho con mua phụ trợ linh vật. Con cũng biết Tam bá công tu luyện từ Luyện khí kỳ đến Trúc cơ tầng sáu, hao phí bao nhiêu tài nguyên không?”
‘Bao nhiêu?”
“Sáu vạn linh thạch, này vẫn là còn ít. Năm đó gia tộc đói kém, ở đâu mà lấy ra sáu vạn linh thạch cho con mua linh vật tu luyện. Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất, cũng là tư chất con quá kém, tư chất của những tộc nhân khác tốt hơn nhiều. “Quỳ Thủy chân kinh” tốc độ tu luyện vốn chậm. Tài nguyên dùng để mua linh vật cho con, có thể mua một viên Trúc cơ đan. Đành phải tạm thời để con chịu tủi thân ấm ức. Phái con đi huyện Bình An là để rèn luyện tâm tính của con trước.”
Vương Minh Viễn nói đến đây, trong mắt lộ ra vài phần áy náy.
Hắn đưa Vương Trường Sinh đến huyện Bình An đảm nhiệm Thiên sư. Tộc nhân đều khen hắn chí công vô tư, Liễu Thanh Nhi thầm oán trách hắn không để ý đến tương lai con mình. Ai có thể hiểu được khổ tâm của hắn.
Vương Trường Sinh khiếp sợ không thôi, năm đó phụ thân hắn phái hắn đi huyện Bình An đảm nhiệm Thiên sư. Trong lòng hắn quả thật có oán khí, không nghĩ tới Vương Minh Viễn là vì để hắn tu luyện tâm tính. Tránh cho hắn đi vào vết xe đổ của Tam bá công.
“Việc này không trách Minh Viễn. Trường Sinh, “Quỳ Thủy chân kinh” tuy là bản thiếu, nhưng ít nhất là Địa phẩm tam giai công pháp. Nếu để thế lực khác biết chúng ta có một môn Địa phẩm tam giai công pháp trên tay, Vương gia chúng ta sẽ gặp tai ương diệt tộc. Sự tồn tại của “Quỳ Thủy chân kinh” chỉ có gia chủ và Trúc cơ tu sĩ biết. Ngay cả Tứ đệ và mẹ ngươi cũng không biết.”
“Từ lúc phát hiện thần thức của ngươi cường đại hơn so với tu sĩ cũng giai. Lão phu bảo cha ngươi phái người sưu tầm Trúc cơ linh vật. Vốn là chuẩn bị chờ Trường Phong thành Trúc cơ, sau đó sẽ trợ ngươi Trúc cơ. Không nghĩ tới ngươi sẽ đi vượt Trường Phong. Ngươi thật sự quyết định dùng Địa sát khí để Trúc cơ sao? Tuy nói tổ tiên lợi dụng Địa sát khí Trúc cơ thành công, nhưng vẫn là có nguy hiểm lớn.”
Nói tới đây, vẻ mặt Vương Diệu Tông mười phần nghiêm túc.
Vương Trường Sinh gật đầu, thành thật nói: “Tôn nhi đã rõ rồi ạ. Quỳ nguyên chân sát có thể chậm rãi cải thiện thể chất tôn nhi, tốc độ tu luyện nhanh hơn. Chỉ dựa vào điểm này, tôn nhi cũng muốn thử một lần. Còn nữa, tôn nhi còn mua một lọ Uẩn mạch đan, xác xuất thành công là rất lớn.”
Vương Diệu Tông âm thầm gật đầu, dặn dò nói: “Minh Viễn, mấy năm trước đi đấu giá hội ở Vân Châu. Lão phu có mua được một tấm Nhị giai trung phẩm Thông nguyên phù. Phù này có thể phụ trợ Trúc cơ, hiệu quả tuy có kém hơn Tử ngọc linh thủy, nhưng ít ra Trường Sinh có thể dùng. Mặt khác, triệu hồi Minh Bách đến, để hắn bố trí một bộ Nhất giai thượng phẩm trận pháp thuộc tính thủy. Nói một cách khác, dùng lực toàn tộc, giúp Trường Sinh thành Trúc cơ.”
“Vâng. Nhị bá.”
Vương Minh Viễn đáp ứng, thần sắc có chút kích động.
“Trường Sinh, ngươi đến chỗ ta ở lại đi. Nơi này của ta linh khí có dư thừa, chờ Minh Viễn sắp xếp thoả đáng, ngươi lại đánh sâu vào Trúc cơ cũng không muộn. Trước đó, ngươi xem nhiều một chút tâm đắc tổ tiên để lại, ta sẽ giảng cho ngươi một chút quá trình Trúc cơ.”
Vương Trường Sinh mười phần cảm động, gật đầu nói: “Vâng, tôn nhi đa tạ Nhị bá công.”
“Đa tạ? Người trong nhà không cần nói lời này. Đúng rồi sự tồn tại của “Quỳ Thủy chân kinh”, ngươi phải tuyệt đối giữ bí mật, không được nói cho bất cứ kẻ nào. Bao gồm mẹ ngươi, Trường Nguyệt, thậm chí song tu đạo lữ tương lai, rõ chưa?”
Vương Diệu Tông trịnh trọng dặn dò.
Vương Trường Sinh biết tính nghiêm trọng của vấn đề, gật đầu đáp ứng.
Ngày thứ hai, Vương Trường Sinh liền dời vào chỗ ở của Vương Diệu Tông. Tạm thời ngừng dạy tộc nhân luyện chế Khôi lỗi thú.
Vương Diệu Tông giảng giải cho Vương Trường Sinh quá trình Trúc cơ và cảm ngộ của mình. Hy vọng có thể giúp được Vương Trường Sinh.
Thời gian nửa năm rất nhanh liền trôi qua.
Một gian mật thất, Vương Trường Sinh xếp bằng trên một tấm bồ đoàn xanh, hai mắt khép hờ.
Bốn phía trên thạch bích khắc một ít Lam sắc trận văn. Hắn ngồi ở dưới, từ hơn trăm khối Lam sắc linh ngọc trải thành. Trong mật thất linh khí thuộc tính thuỷ mười phần dư thừa.
Ở trước người hắn, bày ra một cái Hoàng sắc mộc hạp, một cái Thanh sắc từ bình cũng một Lam sắc hồ lô.
Cách đó không xa có một cái Thanh sắc tiểu đỉnh tinh mỹ, trong đỉnh cắm một cây nhiên đàn hương, khó nhẹ nhàng từ trong đó bay ra.
Một lát sau, Vương Trường Sinh mở hai mắt, trong mắt bắn ra một chút tinh quang.
Hắn đã điều chỉnh trạng thái tốt nhất để có thể tiến sâu vào Trúc cơ kỳ.
Hắn cầm lấy Lam sắc hồ lô, ném lên giữa không trung, dùng mấy đạo pháp đánh vào mặt trên.
Lam sắc hồ lô xoay chuyển tròn, từng mảng lớn Lam sắc tinh quang lóe lên, từ trong đó bay ra khôn ngừng, nhiệt độ thạch thất hạ dần xuống.
Vương Trường Sinh bấm mười ngón tay niệm thần chú không ngừng, trong miệng lẩm bẩm
Không bao lâu, chú ngữ trong miệng hắn dừng lại, bên ngoài sáng lên một trận lam sắc quang điểm chói mắt, lam sắc tinh quang giống như được chỉ dẫn vậy, đều ùa đến hắn, theo mũi miệng hắn ùa vào trong có thể.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất