Chương 92: Huyền thủy ngọc bội
Triệu Ngọc Đường sắc mặt lộ vẻ vui mừng, khách khí nói: “Vậy phiền ngươi rồi, chúng ta hiện tại sẽ ở Phi tiên khách điếm, ngươi có thể đến Phi tiên khách điếm nói cho ta.”
“Được, một lời đã định. Có khách đang ở đây, ta bận trước. Trường Sinh, ngươi cùng Ngũ cửu công đi dạo cho thoải mái.”
“Không cần. Khách điếm bận như vậy, Trường Sinh ở lại hỗ trợ đi. Chúng ta tự mình trở về.”
Tiễn bước Triệu Ngọc Đường cùng Triệu Ngưng Hương xong, Vương Trường Sinh đi lên lầu hai.
Trở lại phòng, hắn ngồi xếp bằng trên giường, mặc niệm “Vân Vũ Quyết” khẩu quyết tầng thứ hai, bắt đầu tu luyện.
Từ đầu hắn tu luyện là “Thu Thủy Quyết”, nhưng phụ thân lại bắt hắn đổi sang tu luyện “Vân Vũ Quyết”.
Nói thật, hắn càng có khuynh hướng thiên về tu luyện “Thu Thủy Quyết” hơn. Tu sĩ Vương gia có chủ linh căn là thủy linh căn, đều tu luyện “Thu Thủy Quyết”.
“Thu Thủy Quyết” là hoàng phẩm nhất giai công pháp, khó khăn tu luyện thấp, tốc độ tu luyện tương đối nhanh. Đồng bộ là hoàng phẩm nhất giai công pháp, “Vân Vũ Quyết” tốc độ tu luyện tuy chậm, nhưng thắng ở chỗ ổn định. Theo Vương Trường Sinh biết, hoàng phẩm nhất giai công pháp độ khó tu luyện tương đối thấp, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn một chút.
Hắn đã hỏi qua tộc nhân khác, tốc độ bọn họ tu luyện tuy không nhanh, nhưng cũng không phải quá chậm. Chỉ có hắn tu luyện “Vân Vũ Quyết”, tốc độ tu luyện từ từ, giống như rùa bò vậy.
“Vân Vũ Quyết” là công pháp tu luyện Vương Minh Viễn bảo Vương Trường Sinh đổi. Hổ dữ không ăn thịt con, Vương Trường Sinh nghĩ rằng phụ thân không có lí do làm hại mình, vốn cũng không nghĩ nhiều.
Sớm biết “Vân Vũ Quyết” tu luyện chậm như vậy, hắn đã không sửa công pháp tu luyện.
Công pháp tu luyện của tu tiên giới, dựa vào ưu khuyết điểm chia làm bốn phẩm giai, bao gồm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Từng phẩm giai lại được phân từ nhất giai đến cửu giai. Trong đó Thiên phẩm công pháp là cao nhất, Hoàng phẩm công pháp là thấp nhất.
Phẩm giai một bộ công pháp phân chia thành bốn điểm để quyết định, gồm khi vừa mới tiến vào luyện công pháp gọi là thần thông, độ khó tu luyện, bình cảnh và tốc độ tu luyện.
Mới tiến vào tu luyện thần thông càng cao, độ khó tu luyện càng thấp, tốc độ tu luyện càng nhanh, phẩm giai công pháp lại càng cao. Về phần từ nhất giai đến cửu giai, tương ứng với cảnh giới.
Hoàng phẩm nhất giai công pháp chỉ có thể tu luyện đến công pháp của Luyện khí tầng chín. Hoàng phẩm công pháp số người tu luyện rất nhiều, độ khó tu luyện không cao, tốc đọ tu luyện tuy không tính là chậm nhưng chỉ tương đối, thần thông tương đối nhỏ, bình cảnh tương đối lớn.
Phẩm giai công pháp càng cao, tu luyện càng khó khăn hơn, một môn công pháp không thể quyết định toàn bộ.
Vương Trường Sinh từng nghĩ rằng, “Vân Vũ Quyết” thật ra là thiên luyện khí của huyền phẩm công pháp nào đó. Nhưng hắn liên tưởng đến người phụ thân chí công vô tư của mình, lập tức bác bỏ phán đoán.
Trường hợp hoàng phẩm công pháp tu luyện chậm không phải là không có, loại công pháp này tuy tu luyện không nhanh, nhưng thắng ở chỗ vững vàng. Chỉ cần tu luyện thêm, trước sáu mươi tuổi tu luyện đến luyện khí tầng chín là không thành vấn đề.
Một ít tộc nhân vì cái lợi trước mắt, lựa chọn hoàng phẩm công pháp có tốc độ tu luyện nhanh, bình cảnh tương đối nhiều. Loại công pháp này trước khi tu luyện đến luyện khí tầng bảy tốc độ tu luyện khá nhanh. Nhưng mà đa số đều dừng lại ở luyện khí tầng sáu, rất ít người tu tiên có thể tiến vào luyện khí tầng bảy.
Theo độ tuổi trưởng thành, khí huyết tu sĩ sẽ từ từ hao tổn, kinh mạch cũng sẽ nhỏ lại, tu luyện lên cao càng khó khăn, Trúc cơ càng gian nan. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao bộ phận tộc lão Vương gia đã bảy tám mươi tuổi vẫn không thể luyện đến luyện khí tầng chín.
Nếu là tốc độ tu luyện chậm chạp, tu vi thấp, trong khoảng thời gian ngắn có thể xử lý một ít sự tình đơn giản, không thể kiếm được nhiều linh thạch. Nếu là tốc độ tu luyện khá, tu vi cao, có thể tiếp một ít nhiệm vụ, mỗi tháng linh thạch lãnh cũng nhiều hơn một ít. Nhưng mặt khác, sau khi tu luyện đến luyện khí tầng sáu, đột phá bình cảnh khó hơn một ít. Vương Trường Sinh cảm thấy phụ thân cho hắn đổi tu công pháp này là hy vọng hắn có thể vững vàng tu luyện đến luyện khí tầng chín.
Tháng tiếp theo, Vương Trường Sinh đều ở Vương thị luyện khí điếm luyện chế Khôi lỗi thú.
Nhất giai hạ phẩm khôi lỗi thú lợi nhuận quá ít, hắn muốn luyện chế nhiều một chút nhất giai trung phẩm khôi lỗi thú. Nhưng nhất giai trung phẩm khôi lỗi thú hao tốn năm sáu ngày mới có thể luyện chế ra. Nếu chậm còn có thể mất tới tám ngày.
Vương Minh Xán còn đang học tập điêu khắc rối gỗ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể giúp được gì.
Ngoài luyện chế Khôi lỗi thú cùng tu luyện, mỗi ngày Vương Trường Sinh phải dùng một canh giờ để dạy Vương Minh Xán điêu khắc rối gỗ và kỹ xảo luyện chế Khôi lỗi thú.
Hôm nay, sau khi ăn xong cơm trưa, Vương Trường Sinh cùng Vương Minh Xán đi ra ngoài.
Hôm nay có một buổi hội đấu giá, nghe nói có phụ trợ Trúc cơ linh vật xuất hiện. Vương Trường Sinh tính đi mở rộng tầm mắt, nếu có đồ vật vừa ý, vậy liền tận lực mua được.
Hắn hiện tại giàu chảy mỡ, trên người có hơn bốn trăm khối linh thạch, đi đường cũng có tiếng gió.
Hội đấu giá mở ở Phi Tiên tháp. Phi Tiên tháp là một tòa tháp đá cao hơn mười trượng, cũng là một tòa kiến trúc tối cao trong Tiên Duyên thành.
Tu sĩ tứ đại tông môn trấn giữ Tiên Duyên thành, sẽ ở trong Phi Tiên tháp. Nghe nói Phi Tiên tháp thật ra là một món pháp khí thượng phẩm.
Hội đấu giá được mở ở tầng thứ hai. Thời điểm Vương Trường Sinh cùng Vương Minh Chiến đến, bên trong đã tấp nập nhiều người.
Người mở hội đấu giá áp dụng biện pháp, mỗi một vị tu tiên tham gia hội đấu giá phải giao ra năm khối linh thạch. Vậy mà hội trường vẫn chật cứng người.
Tầng hai thật ra là một quảng trường hình tròn mười phần rộng mở, cùng lúc chứa hơn một ngàn người cũng không vấn đề gì. Vương Trường Sinh cùng Vương Minh Xán tìm hai vị trí trống ở phía trước rồi ngồi xuống. Trên tay hai người đều có một lệnh bài hình vuông màu xanh. Lệnh bài thật ra là một món Khuếch âm lệnh bài, nếu muốn cạnh tranh giá, giơ lệnh bài la lên. Sau khi hội đấu giá kết thúc, đem lệnh bài trả lại cho người đấu giá.
Không bao lâu, sau một tiếng chuông trầm thấp, hội đấu giá bắt đầu.
Ở trung tâm quảng trường hình tròn, có một đài đá tròn, trên đài đá có một bàn gỗ hình tròn.
Một gã người nam trung niên vẻ mặt lanh lợi nhìn vào đám tu sĩ bên dưới, bước đên đài đá tròn.
“Hoan nghênh các vị đạo hữu, tiền bối đến tham gia hội đấu giá lần này. Tại hạ Liễu Tông, chủ trì phụ trách hội đấu giá lần này. Không nói nhiều lời, bắt đầu bán đấu giá vật phẩm đầu tiên. Thượng phẩm phi hành linh khí Phi vân hoa, giá quy định hai trăm khối linh thạch. Mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn ba mươi khối.”