Chương 5:
Người mở cửa là dì Cố.
Thấy tôi, bà rất vui:
"Chi Chi đến rồi à."
"Vâng, mẹ bảo con đến đưa bánh."
Vừa dứt lời, tôi nghe thấy trong phòng Cố Thâm truyền đến tiếng cười đùa, là giọng của Phương Miểu.
Quả nhiên, cửa mở ra, Phương Miểu mặc váy ngắn mát mẻ từ phòng Cố Thâm đi ra.
Dì Cố lộ vẻ lúng túng: "Chi Chi, cô bé này là A Thâm dẫn về…."
Tôi biết bà muốn nói gì, lắc đầu:
"Không sao đâu dì, đồ con đưa đến rồi, con đi trước đây."
Nói xong, tôi đi trước.
Nghe thấy sau lưng có tiếng trách móc của dì Cố:
"A Thâm, con có phải quá đáng rồi không, trước kia con không phải thích Chi Chi sao? Con như vậy con bé sẽ buồn đấy."
"Chi Chi chắc chắn giận rồi."
Tiếp theo là giọng điệu tùy tiện của Cố Thâm:
"Mặc kệ cô ấy."
……
Sáng hôm sau, tôi và ba mẹ cùng chuyển đến nhà mới.
Vì vấn đề giá cả, ba chọn một căn nhà cũ đã được sửa sang lại.
Vừa hay, nơi này rất gần trường cấp ba Mười Trung.