Chương 28. Chất lượng bản phác thảo thật đáng kinh ngạc! (2)
Những người khác không biết nhưng Bùi Khiêm rất rõ ràng.
Phong cách mỹ thuật này cao siêu lắm đấy!
Bởi vì kiếp trước của hắn có một nhà thiết kế ý tưởng nghệ thuật vô cùng nổi tiếng tên Dương Kỳ rất thích phong cách này, hơn nữa hắn cũng có ảnh hưởng khá lớn.
Không biết Dương Kỳ là ai?
Chắc từng nghe nói về “Đấu Chiến Thần” rồi chứ? Dương Kỳ là họa sĩ chính.
Không sai, phong cách của bộ phác thảo mà Nguyễn Quang Kiến gửi cho Bùi Khiêm tuy cách làm khác “Đấu Chiến Thần” nhưng hiệu quả lại giống nhau đến lạ!
Đương nhiên, độ tinh tế chênh lệch không ít, dù sao Nguyễn Quang Kiến cũng đã đẩy nhanh tiến độ.
Nhưng phong cách này, không khí này lại cho người ta cảm giác rất giống!
Nếu Bùi Khiêm sớm biết rằng Nguyễn Quang Kiến có thể vẽ ra tác phẩm có trình độ như thế này, hắn tuyệt đối sẽ không thuê Nguyễn Quang Kiến!
Nhưng… giờ phải làm sao đây?
Tiền đã đưa rồi.
Tác phẩm cũng nhận được rồi.
Hoàn tiền hủy hợp đồng? Không thể làm vậy được!
Huống chi Bùi Khiêm còn phải phát hành game trong hai ngày này, nếu không hệ thống sẽ kéo dài thời hạn kết toán.
Kéo dài dễ phát sinh biến cố!
Bùi Khiêm không cưỡng lại được sức hấp dẫn của 300 nghìn, trễ một ngày thì lòng hắn cũng không yên ổn!
“Bình tĩnh, bình tĩnh.”
“Việc này vẫn chưa hỏng bét như ta tưởng, cứ nghĩ theo chiều hướng tốt thôi.”
“Đầu tiên “Đấu Chiến Thần” không được tính là một hạng mục thành công.”
“Tiếp đó, rốt cuộc thị hiếu của người chơi ở thế giới này ra sao còn khó nói.”
“Phong cách của những bản phác thảo này có thể nói là vô cùng rõ ràng, nhưng vô cùng rõ ràng cũng chưa chắc người chơi đều sẽ thích.”
“Phong cách thịnh hành hiện tại là chibi, có thể bộ bản phác thảo này sẽ dẫn đến hiệu quả trái ngược…”
“Ừm… Không sai, là thế đấy.”
Bùi Khiêm bình tĩnh lại rồi nghĩ, có vẻ việc này cũng không gay go đến vậy.
Độ tinh tế của bộ bản phác thảo này rất cao, đặc trưng cũng vô cùng rõ ràng khiến người ta vừa nhìn đã bị ấn tượng sâu sắc.
Nhưng nó có thật sự phù hợp nhu cầu của thị trường không?
Chưa chắc!
Bùi Khiêm từng thấy quá nhiều game có chất lượng xuất sắc nhưng lại flop, có thể thấy nhiều khi thị trường đều không tuân theo quy luật.
Hiện nay lĩnh vực thịnh hành của game mobile ở thế giới này là gì?
Là chibi!
Cũng chính vì vậy, “Tam Quốc Chibi” mới trở nên phổ biến, có thể đại biểu cho khuynh hướng thẩm mỹ của đa số người chơi.
Giống như bộ bản phác thảo mà Nguyễn Quang Kiến gửi tới vậy, nó mang chút cảm giác sử thi, lại lẫn chút phong cách hắc ám còn pha trộn cả kỹ xảo tranh sơn dầu lẫn thủy mặc.
Người chơi chưa chắc sẽ thích!
Huống chi, Bùi Khiêm cũng không gửi gắm tất cả hy vọng vào bản phác thảo.
Bản thân game của hắn là bắt chước game khác, lối chơi đơn điệu.
Mặt khác tài nguyên đồ họa, âm nhạc vân vân cũng chẳng tốn quá nhiều tinh lực, cũng không đặc biệt xuất sắc.
Hơn nữa, hắn cũng chẳng định tốn tiền tuyên truyền, cứ chuẩn bị phát hành game trên nền tảng game là xong việc.
Chờ một tuần sau không kiếm được tiền, tự nhiên nó sẽ thành công được tính là lỗ vốn.
Cho nên nghĩ trước nghĩ sau đều thấy bộ bản phác thảo này vẫn dùng được.
Bùi Khiêm mở ra trình biên soạn rồi bố trí tất cả tài nguyên của bản phác thảo vào trong game rồi bảo Mã Dương kiểm tra qua một chút coi có bug hay không.
Mã Dương nhìn thấy bộ bản phác thảo này, hồi lâu hắn mới nghẹn ra một câu: “Trâu bò!”
Hắn sửng sốt, hoàn toàn không ngờ hình tượng mà mình vỗ đầu thiết kế ra lại được vẽ đẹp đến vậy!
Thái độ Bùi Khiêm bình thản nói: “Chủ yếu là do yêu cầu đồ họa mà ngươi đề ra đã cho họa sĩ linh cảm rất tốt.”
Mã Dương vui mừng nhướng mày: “Thật sao? Tốt quá! Thì ra ta có thiên phú về phương diện này đến vậy sao?”
Bùi Khiêm nhẹ nhàng tâng bốc một câu đã khiến Mã Dương không biết mình họ gì luôn.
Bùi Khiêm rất hài lòng về điều này, Mã Dương cứ tiếp tục duy trì trạng thái làm việc như vậy sẽ giúp ích rất nhiều cho kế hoạch sau này của hắn!
“Khiêm Nhi, xong rồi.”
“Ta chạy thử hai lần, không phát hiện ra bug gì.”
“Có thể phát hành rồi phải không?”
Mã Dương còn kích động hơn cả Bùi Khiêm, dù sao đây cũng là game đầu tiên hắn tham gia chế tác.
Tuy hắn chỉ điền bảng yêu cầu mà thôi.
Cái gọi là “kiểm tra bug” chỉ cần ba bốn tiếng nhưng Bùi Khiêm không định lãng phí thêm thời gian nữa.
Quan trọng là vì game này là sản phẩm đạo nhái, mà bản thân bản mẫu đã được kiểm tra kỹ lưỡng, gần như không hề có bug.
Bùi Khiêm cũng chỉ thay đổi sương sương mấy thiết lập kỹ năng, sửa lại gần hết phần mô tả, những yếu tố khác cơ bản vẫn giữ nguyên nên sẽ không tạo thành bug gì lớn.
Đương nhiên dù giờ có bug Bùi Khiêm cũng chẳng sửa được, hắn lại phải tốn tiền lên mạng tìm người.
“Phát hành rồi.”
Bùi Khiêm vẫn gửi game đi xét duyệt theo quy trình ban đầu.
Trước đó phải xác định tên và giới thiệu vắn tắt về game.
Bùi Khiêm quyết định tiếp tục áp dụng logic trước đó, tên và giới thiệu vắn tắt đều phải tối giản, tốt nhất là khiến người chơi nhìn vào chẳng hiểu gì cả, cũng không thể đoán được nội dung game.
Đồng thời cố gắng không dính dáng đến bất kỳ từ khóa hot search nào.
Ví dụ như trong tên game tuyệt đối không thể xuất hiện “Tam Quốc”!
Nếu không, khi tìm kiếm từ khóa Tam Quốc, những người chơi mê game Tam Quốc có thể tìm thấy game này rồi tải nó về.
Bùi Khiêm suy tư một hồi, một ý tưởng bỗng lóe lên, hắn gõ bàn phím nhập tên game và giới thiệu vắn tắt.
Tên: “Quỷ Tướng”
Giới thiệu vắn tắt: Đây là một game thẻ bài hết sức bình thường.
Giá: 10 đồng + mua sắm trong app.
Bảo đảm người chơi nhìn thấy cái tên và phần giới thiệu vắn tắt này sẽ không thể đoán được đây rốt cuộc là một game như thế nào!
Đồng thời, ngưỡng 10 đồng cũng đủ để khiến hàng loạt người chơi bất cẩn vào nhầm game phải out ra.
Dung lượng game này cũng lớn hơn “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” lần trước nhiều, dù sao đây cũng là một game mobile có nội dung tương đối phong phú.
Nên chắc thời gian xét duyệt lần này cũng sẽ lâu hơn một chút, sớm nhất cũng phải đến mai mới qua được xét duyệt.