Chương 56. Hạng mục mới
Lại thêm vào một số thay đổi diện rộng ắt sẽ dẫn đến thất bại, lần thua lỗ này, khẳng định sẽ không có sai sót.
Bùi Khiêm càng nghĩ càng mừng, đã cân nhắc mọi mặt rồi.
Còn một vấn đề duy nhất, chính là phải lừa dối đám nhân viên (đầu đường xó chợ) mới tuyển.
Đương nhiên, không lừa dối cũng chẳng sao, Bùi Khiêm là ông chủ, hắn nói cái gì, các nhân viên phải làm cái ấy, chút quyền lực đó vẫn phải có.
Nhưng Bùi Khiêm là người nói lý.
Áp đặt những nhân viên này làm game bọn họ không coi trong có hai loại mạo hiểm, một loại là rất nhiều người ăn bơ làm biếng, không làm ra được game, không cách nào vượt qua kiểm duyệt, đây thuộc về lười biếng tiêu cực, vi phạm quy định.
Một loại khác chính là khiến các nhân viên nghi ngờ Bùi Khiêm đang cố ý làm hỏng chuyện, cũng là vi phạm quy định.
Vì thế, để ổn thỏa mọi mặt, Bùi Khiêm vẫn muốn thống nhất ý kiến, để những người này hoàn thành công việc, mà hắn chỉ cần hơi cân nhắc những quyết sách quan trọng, khiến cho toàn bộ phương hướng nghiên cứu phát hành hoàn toàn đi chệch quỹ đạo là được!
…
Thứ ba.
Trong phòng họp Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt.
Đám người Hoàng Tư Bác ngồi ngay ngắn bên trong phòng họp, trên mặt tràn đầy mong đợi nhìn Bùi Khiêm.
Hôm nay là ngày 12 tháng 11, hôm qua thứ hai vốn là lễ độc thân, kết quả Bùi Khiêm còn cưỡng ép tất cả mọi người nghỉ phép, vì vậy có thêm một ngày nghỉ.
Kỳ nghỉ ba ngày rưỡi khiến Hoàng Tư Bác thật sự cảm thấy mình đang sống trên thiên đường!
Nhưng mà sau khi ngày nghỉ trôi qua, Hoàng Tư Bác cũng càng thêm tin tưởng.
Tổng giám đốc Bùi là một ông chủ tốt, nhất định phải liều chết xông pha vì hắn!
Toàn bộ những người khác đều có suy nghĩ tương tự.
Ông chủ tốt như này, tuyệt chủng rồi!
Lễ độc thân mọi người được nghỉ, có người yêu ở cùng người yêu, không có người yêu đi tìm người yêu, đây là tôn chỉ tốt đẹp cỡ nào!
Ông chủ tốt quan tâm cuộc sống của nhân viên như vậy, đi đâu tìm bây giờ?
Cho nên, ngày nghỉ trôi qua, hầu hết mọi người đều nghỉ đến hăng hái nhiệt tình, sức sống dồi dào.
Ngay cả Bao Húc, đỉnh đầu hơi hói phảng phất như đang tỏa ra ánh sáng lạc quan và tích cực.
Bùi Khiêm khẽ ho khan hai tiếng, liếc nhìn mọi người đang ngồi một lượt: “Hạng mục chúng ta phải làm tiếp theo là một game FPS*.”
(*First-person shooting game: game bắn súng góc nhìn ngôi thứ nhất)
Mọi người nghe vậy thì đều sững sờ.
Nhất là Hoàng Tư Bác.
Hắn biết, tác phẩm thành công lúc trước của Bùi Khiêm là ‘Quỷ Tướng’, đây là một game thẻ bài trên điện thoại.
Dựa theo lẽ thường, hạng mục mới nên là một game thẻ bài trên điện thoại quy mô lớn, hoặc ít nhất cũng là game mobile mới đúng.
Đột nhiên nhảy sang game cài đặt, còn là hạng mục FPS, khoảng cách giữa hai lĩnh vực này quá lớn, bình thường sẽ không có công ty nào làm như vậy!
Suy cho cùng, không có công ty nào thử làm như vậy, độ rủi ro quá lớn.
Hơn nữa trong tương lai gần, game mobile vẫn còn có thể phát triển mạnh mẽ, chính là kiểu đứng đầu ngọn gió, cứ bỏ qua như vậy thì rất đáng tiếc.
Dường như đoán được Hoàng Tư Bác muốn nói cái gì, Bùi Khiêm tiếp tục nói: “Chúng ta không làm hạng mục game mobile.”
“Mục tiêu của Đằng Đạt là trở thành bá chủ ngành game, không thể để hạng mục game mobile nhỏ lẻ che mắt. Hài lòng với cái lợi trước mắt không phải tính cách của Đằng Đạt chúng ta, cũng không phải tính cách của ta!”
“Đằng Đạt chúng ta không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng, ai nấy đều kinh ngạc!”
Những lời Bùi Khiêm nói ra chặt chẽ sắc bén, cùng với vẻ mặt nghiêm túc, mang lại cảm giác của một người có giá trị chục tỷ đang chỉ điểm giang sơn, nắm giữ tất cả trong lòng bàn tay.
Hoàng Tư Bác giật mình, gật đầu lia lịa.
Thì ra là vậy!
Trình độ không giống nhau nha!
Bản thân Hoàng Tư Bác muốn làm dần dần từng bước, tạo ra lợi nhuận ổn định cho công ty.
Nhưng tầm mắt, hoài bão của tổng giám đốc Bùi lại hoàn toàn khác biệt!
Những chữ “Không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng, ai nấy đều kinh ngạc” vừa nói ra, quả thật khiến Hoàng Tư Bác sôi trào máu nóng!
Nhìn xem, nhìn xem, đây chính là khác biệt về trình độ!
Công ty trước đây, ngày nào cũng nghĩ làm thế nào moi tiền từ trong tay người chơi, quả thật giống như ruồi nhặng bu quanh, khiến cho người ta khinh thường.
Lại nhìn Đằng Đạt, công ty và công ty, thế mà khác nhau nhiều đến vậy!
Bùi Khiêm nhìn phản ứng của mọi người, vô cùng hài lòng.
“Như vậy, tiếp theo là mấy yêu cầu đối với hạng mục này của ta… Hoàng Tư Bác, Bao Húc, hai người các ngươi đến phụ trách.”
“Bao Húc phụ trách đề xuất ý tưởng thiết kế, Hoàng Tư Bác làm giám đốc kế hoạch phụ trách thực hiện.”
Hai người Bao Húc và Hoàng Tư Bác đều giật nảy mình, suýt nữa cho rằng mình nghe nhầm rồi.
Móa, nhiệm vụ quan trọng như vậy?!
Có thể nói, ý tưởng thiết kế là linh hồn của game.
Mà giám đốc kế hoạch có trách nhiệm thúc đẩy tiến độ, cam đoan thuận lợi chế tác ra game.
Về cơ bản, đây chính là hai chức vụ quan trọng nhất tổ thiết kế, lại bị Bùi Khiêm giao ra hời hợt như vậy!
Bao Húc còn tốt, dù sao hắn cũng không hiểu rõ cơ cấu của công ty game, không có khái niệm rõ ràng về trách nhiệm nặng nề mình phải gánh vác.
Mà Hoàng Tư Bác thì hoàn toàn khiếp sợ.
Nhân viên kế hoạch, một bước lên trời, trở thành giám đốc kế hoạch?
Thoáng cái đã nhảy cóc năm sáu năm sự nghiệp!
Bùi Khiêm không cho hai người nhiều thời gian phản ứng, tiếp tục nói.
“Về game này, ta chỉ có ba yêu cầu.”
“Thứ nhất, ta hy vọng game này có chế độ cốt truyện hợp lý, không chỉ đơn thuần là đối chiến giữa các người chơi, game của chúng ta nhất định phải có chiều sâu và nội hàm!”
“Thứ hai, chúng ta phải dành mức độ chăm sóc lớn nhất cho cảm nhận của người chơi mới, khiến game càng đơn giản càng tốt!”
“Thứ ba, chúng ta cần làm vũ khí sử thi, định giá vũ khí ừm... 888 đồng bản vĩnh viễn, bản giới hạn thời gian trải nghiệm bán bao nhiêu tiền thì các ngươi tự suy xét.”
Mọi người chìm vào trạng thái mông lung.
Trong lòng Bùi Khiêm cười ha hả.
Phá hỏng một game chỉ đơn giản như vậy.
Bùi Khiêm đã sớm có suy nghĩ chế tác game FPS.
56.