Chương 63. Cần phải trả tiền lương tăng ca!
Có điều Hoàng Tư Bác cũng không yêu cầu những người khác tăng ca, mà là những người này chủ động ở lại, Hoàng Tư Bác khuyên cũng không chịu về!
Hoàng Tư Bác hết cách rồi, chỉ có thể để mặc bọn họ.
Suy nghĩ của những người này không khác gì Hoàng Tư Bác.
Bọn họ vốn đều là những nhân viên tầng lớp thấp nhất trong công ty game, làm những việc chân tay lặt vặt không có hàm lượng kỹ thuật, còn luôn bị áp bức.
Nhưng sau khi đến Đằng Đạt, mọi thứ đã khác đi.
Bọn họ mỗi người tự phụ trách một công việc, tiến hành thiết kế độc lập.
Môi trường làm việc ở đây vô cùng thoải mái, ông chủ văn minh tiến bộ, đồng nghiệp hoà nhã thân thiện, mọi người đều phấn đấu vì cùng một mục tiêu.
Quan trọng nhất là, game bọn họ chế tác cũng không phải kiểu game nạp tiền thăng cấp bình mới rượu cũ thấp kém, mà là game có cách chơi sáng tạo!
Tất cả nhân tố đều khiến cho bọn họ nảy sinh hứng thú sâu đậm với công việc, tất nhiên sẵn lòng ở lại tăng ca.
Hoàng Tư Bác cũng không có cách nào, đành phải mặc kệ bọn họ.
Dù sao tăng ca cũng chỉ là chuyện trong một tuần này, đợi đến tuần sau, bản thảo thiết kế hoàn thành xong xuôi, lượng công việc giảm xuống, chắc cũng không còn việc gì.
Mấy ngày nay Bao Húc liên tục chơi các loại game FPS, đặc biệt là những tác phẩm lớn của nước ngoài.
Muốn làm tốt cốt truyện của ‘Pháo Đài Trên Biển’, vốn không phải một chuyện dễ dàng.
Chỉ thông qua một cô bé không thể nói chuyện là có thể khiến người chơi nhập tâm và đắm chìm trong cốt truyện, đồng thời không ngừng thúc đẩy người chơi thay đổi cảm xúc, chuyện này cần phải có thiết kế vô cùng tinh tế tỉ mỉ.
“Anh Hoàng, có đoạn cốt truyện không tệ, ta ghi lại màn hình gửi cho ngươi, ngươi xem thử có thể dùng đến không.” Bao Húc nói.
“Được anh Bao, nhận được rồi.”
Hoàng Tư Bác nhấn vào video Bao Húc gửi đến, mở toàn màn hình xem cốt truyện có góc nhìn ngôi thứ nhất của game này.
Hắn và Bao Húc đều dồn rất nhiều công sức lên trên cốt truyện, dù sao cốt truyện là một trong những điểm sáng của game này, nhất định phải làm thật xuất sắc.
Video Bao Húc gửi đến quả thực rất tuyệt, dù sao cũng là tác phẩm của công ty lớn nước ngoài, nội dung cốt truyện lôi cuốn ngoạn mục, Hoàng Tư Bác xem đến là say mê.
Hắn không chú ý đến, ngoài cửa có một khuôn mặt to dài nào đó chợt lướt qua.
...
...
“Cốc cốc cốc.”
Ngoài phòng trọ của Bùi Khiến truyền đến tiếng gõ cửa.
“Ồ? Đã trễ như vậy rồi.”
Bùi Khiêm nhìn đồng hồ, đã tầm khoảng tám giờ tối rồi.
Chỉ có hai người trợ lý Tân và Mã Dương biết nơi này, chắc hẳn trợ lí Tân sẽ không đến quấy rầy vào giờ này, vậy thì chỉ có thể là Mã Dương.
Mã Dương đến làm gì?
Bùi Khiêm mở cửa ra, quả nhiên nhìn thấy khuôn mặt to dài của Mã Dương.
“Anh Khiêm, ta phát hiện một việc. Đám người Hoàng Tư Bác đang lén lút tăng ca! Lợi dụng máy tính công ty!” Mã Dương giống như đã phát hiện ra bí mật động trời nào đó.
Sắc mặt Bùi Khiêm không khỏi trầm xuống.
Thứ Mã Dương nhấn mạnh là “lợi dụng máy tính công ty”, mà thứ Bùi Khiêm để ý lại là “tăng ca”.
Tăng ca là ý gì chứ?
Tên Hoàng Tư Bác này làm cái gì vậy, tật xấu khó bỏ!
Không phải tuần trước ta ngày nào cũng ra ngoài đuổi người về sao? Đã bảo các ngươi không được tăng ca rồi, sao vẫn tăng ca chứ!
Dám xem lời của tổng giám đốc Bùi như gió thoảng bên tai sao? Há lại có lí này!
“Hoàng Tư Bác tăng ca làm gì? Viết tài liệu? Hay là thiết kế?” Bùi Khiêm vô cùng không vui.
“Ách...” Mã Dương nhớ lại cảnh tượng bản thân đã nhìn thấy: “Đang chơi game.”
Bùi Khiêm sững sờ.
Đang chơi game?
Sắc mặt Bùi Khiêm dễ nhìn hơn đôi chút.
Hắn biết mỗi ngày sau khi tan làm Bao Húc đều sẽ ở lại công ty chơi game, đây là đặc quyền hắn dành cho Bao Húc.
Nhưng sao Hoàng Tư Bác cũng bắt đầu chơi game sau khi tan làm rồi? Là bị Bao Húc dụ dỗ sao?
Bùi Khiêm chỉ không cho phép nhân viên ở lại công ty tăng ca làm việc, nếu như chơi game, vậy thì không thành vấn đề.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Bùi Khiêm dễ nhìn hơn chút: “Ngươi xác định bản thân không nhìn lầm, Hoàng Tư Bác đang chơi game thật sao?”
Mã Dương gật đầu: “Đúng vậy, cho nên ta mới đến báo lại cho ngươi! Bọn họ làm thế có được xem là lãng phí tài nguyên công ty không? Ngày mai đi làm, ngươi có cần chỉnh đốn bọn họ chút không?”
“Ha ha, không cần.”
Bùi Khiêm yên tâm rồi.
Nếu tăng ca không phải làm việc mà là chơi game, vậy thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Có thể ăn thêm đồ ăn vặt, tốn thêm tiền điện, cũng có thể giúp mình tiêu thêm chút quỹ hệ thống.
Tốt biết bao!
Hơn nữa... hình như còn nhiều thêm một lí do danh chính ngôn thuận tiêu tốn quỹ hệ thống?
Trong đầu Bùi Khiêm đột nhiên lóe lên, nghĩ đến một ý tưởng rất hay.
“Lão Mã à, chúng ta là công ty game, nhân viên chơi game, đó cũng là để học tập, để tham khảo, để tiếp thu kinh nghiệm tiên tiến của các game xuất sắc nước ngoài, đồng thời cũng là một phần trong công việc, hiểu chưa?” Bùi Khiêm nói lời thấm thía.
Mã Dương như hiểu lại như không hiểu: “Ồ... cho nên ý của ngươi là không truy cứu chuyện này nữa sao?”
“Không truy cứu? Không không không không, đương nhiên không được!” Bùi Khiêm nói lời nghiêm chính: “Nhân viên tăng ca làm việc cho công ty, tiêu hao sức khoẻ, sao có thể cho qua như thế được! Đằng Đạt chúng ta là công ty lương tâm một lòng vì nhân viên!”
“Quốc gia đã quy định nhân viên tăng ca cần phải trả tiền tăng ca, Đằng Đạt chúng ta nhất định phải hưởng ứng chính sách nhà nước! Lương tăng ca gấp 1,5 lần lương hành chính, lương tăng ca cuối tuần gấp đôi lương giờ hành chính, một cắc cũng không thể thiếu!”
“Lão Mã, giao cho ngươi một nhiệm vụ rất quan trọng. Ngươi giúp ta để ý mỗi ngày bọn họ tăng ca bao nhiêu thời gian, đến lúc đó ta muốn trả lương tăng ca dựa theo số giờ làm việc cho bọn họ, một cắc cũng không thể trả thiếu!”
Mã Dương gật đầu: “Ừm ừm, ta hiểu rồi! Chuyện này cứ giao cho ta đi!”
Tiễn Mã Dương rời đi, Bùi Khiêm không khỏi phá lên cười lớn ba tiếng.
Sao lúc trước lại quên chuyện tiền tăng ca nhỉ?
Cộng thêm tiền tăng ca này nữa, chẳng phải mỗi tháng lại nhẹ nhàng tiêu tốn thêm một chút quỹ hệ thống hay sao?
Mẹ nó ta đúng là thiên tài!
63.