Tần Mục chậm rãi dựa trên giường, cảm giác rét lạnh. Hắn cầm điện thoại, do dự hồi lâu rốt cục gọi cho Lưu Đan.
Di động vang lên vài tiếng, đã được người đón nghe, lại là thanh âm một người đàn ông xa lạ. Trong lòng Tần Mục nhảy dựng, hỏi:
- Xin hỏi Lưu đổng sự có ở đây không?
Lưu Đan cùng Chu Tiểu Mai đều là đổng sự tập đoàn tài chính Hoa Hạ, Tần Mục xưng hô như vậy không có gì sai lầm. Hắn dùng tiếng Anh để hỏi, hẳn không có sơ hở, nhưng người đàn ông kia lại mờ mịt lẩm bẩm vài tiếng.
Trong lòng Tần Mục có cảnh giác, còn nói vài câu trong điện thoại, lại nghe bên trong truyền ra thanh âm của Douglas:
- Tần thân ái, tôi không thể không tiếc nuối nói cho anh biết, Lưu đổng sự đã bị bọn hắn khống chế. Nhưng anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ bảo hộ an toàn của Lưu đổng sự.
Ý tứ rất rõ ràng, chẳng biết tại sao Douglas dẫn người tìm được Lưu Đan, bắt giữ nàng. Nhắc tới nếu bên trong không có sự can thiệp của Douglas, Tần Mục thật không tin. Nhưng không rõ hai bên đang hợp tác thật khoái trá, vì sao Douglas lại lựa chọn làm ra chuyện khiến dồng minh cảm thấy trái tim băng giá đây?
- Ngài Douglas, ngài làm như vậy để cho tôi phi thường thất vọng.
Tần Mục thản nhiên nói, đưa tay ấn một nút trên điện thoại, tín hiệu gọi điện thoại liền được phát ra, có thể rơi vào máy tiếp thu tín hiệu trong tay Âu Dương Bình. Đây là cách sử dụng đặc thù mà Âu Dương Bình đã nói với hắn trước khi rời đi, Tần Mục cho rằng hẳn phải báo cho Âu Dương Bình biết cuộc điện thoại này.
- Tần, tôi đáp ứng giúp ngài giải cứu phu nhân, Lưu đổng sự không phải phu nhân của ngài.
Douglas nói một câu như câu đố.
Tần Mục nhanh chóng nắm giữ ý tứ trong lời nói của Douglas, hỏi:
- Ý của ngài là đối phương chỉ bắt được một cô gái Trung Hoa, mặc kệ nàng là thân phận gì?
Douglas đưa cho Tần Mục câu trả lời phi thường khẳng định, điều này làm Tần Mục có cảm giác biến khéo thành vụng. Nếu không ủy thác Douglas can dự, hắn sẽ không thể đoán được hướng đi của đội du kích, nhưng hiện tại thăm dò hướng đi của bọn hắn, thì bọn hắn lựa chọn thủ đoạn đổi người, thả ra Hàn Tuyết Lăng nhưng lại bắt giữ Lưu Đan. Thật hiển nhiên Douglas đã đem thân phận của Lưu Đan nói với bên kia, mà đội du kích phảng phất có quyết định khác, có lẽ cho rằng đàm phán với một tập đoàn tài chính sẽ dễ dàng hơn với một nước lớn.
Những cong nhiễu bên trong làm cho Tần Mục mơ hồ, nhưng có thể khẳng định chính là gã Douglas hám lợi kia đến bây giờ chỉ nghĩ làm sao kiếm tiền, không có hành động phản bội thật sự. Hai người vốn kết hợp vì ích lợi, Tần Mục cũng không tham vọng quá đáng Douglas có thể hoàn toàn nghe theo lời của hắn.
Tần Mục trầm ngâm một thoáng, nói:
- Ngài Douglas, ngài có nói cho bọn hắn biết Lưu đổng sự cũng không phải người Trung Hoa chân chính, mà là một người Mỹ hay không? Bọn hắn làm như vậy chính là đánh mất hứa hẹn của một quốc gia thôi.
Douglas nở nụ cười nói:
- Việc này không quan hệ gì tới tôi cả. Tôi đã được ngài nhắc nhở nghĩ cách cứu viện phu nhân của ngài, chuyện khác tôi không cần phải lo lắng. Hiện giờ phu nhân của ngài đang ở chỗ tôi, dưới họng súng áp bách của bọn hắn mà gọi điện thoại với ngài, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành xong.
Tần Mục nhất thời đau đầu, Douglas bắt được lỗ hổng trong lời nói của hắn nên nghĩ ra một kế hoạch như vậy, nhưng thật sự làm Tần Mục vô lực phản bác. Hắn gõ nhẹ điện thoại nói:
- Tôi muốn nói vài câu với vợ của tôi, không biết ngài có thể đáp ứng hay không?
Douglas cười nói:
- Đương nhiên là có thể, Tần thân ái, ngài không biết một chuyến đi này tiêu mất ba triệu đô la của tôi, tôi sẽ đưa hóa đơn cho tập đoàn tài chính Hoa Hạ!
Tâm tình Tần Mục đột nhiên yên tĩnh trở lại, nếu Douglas nói như vậy, an toàn của Hàn Tuyết Lăng đã được cam đoan, đồng thời chuyện Lưu Đan bị bắt cóc cũng không thể nói sự tình không tốt. Điều này nói rõ bên đội du kích cũng không hoàn toàn cứng rắn, đầu óc của bọn hắn còn tồn tại tư tưởng thỏa hiệp.
Hàn Tuyết Lăng tiếp nhận điện thoại, thanh âm suy yếu nói:
- Tần Mục?
Đã hơn một năm không nghe điện thoại cũng không gặp mặt, dưới tình huống kỳ diệu như hiện tại đôi vợ chồng mới cưới lại nghe được thanh âm lẫn nhau. Tần Mục cảm giác khóe mắt của mình có chút ướt át, nhẹ giọng hỏi:
- Em…không chịu khổ gì đi?
Hàn Tuyết Lăng nói chuyện yếu ớt như bị đói bụng nhiều ngày, nghe Tần Mục hỏi như vậy, sóng lòng phập phồng, nhỏ giọng nói:
- Bọn hắn bắt tình nhân của anh đi.
Trong thanh âm mang theo tia bất mãn cùng nén giận, làm trái tim Tần Mục cấp tốc nhảy lên, hồi đáp:
- Hiện tại tình huống thế nào?
- Bọn hắn mới rời đi, chỉ khoảng vài phút. Hiện tại chúng tôi bị ba người dùng súng canh giữ.
Hàn Tuyết Lăng nhỏ giọng nói. Hai người nói Trung văn, tuy Douglas nghe hiểu một ít nhưng lại giả vờ như đang nói chuyện với đám người kia, Tần Mục nghe được hắn đang mời mấy người kia hút thuốc.
Tần Mục dặn dò:
- Đừng hành động thiếu suy nghĩ, sinh mạng là cao nhất.
Hắn vừa dứt lời, chợt nghe thanh âm Hàn Tuyết Lăng rời xa, từ trong điện thoại truyền ra tiếng vang giòn, sau đó là thanh âm đồ vật vỡ vụn, lại có tiếng súng bắn vang lên, Tần Mục không cần nhìn cũng biết bên kia xảy ra biến cố không nhỏ, hắn không có mặt ở hiện trường, chỉ biết cầm điện thoại hét to.
Bên kia căn bản không ai quản tiếng hét của Tần Mục, Tần Mục vẫn còn nghe được thanh âm của Hàn Tuyết Lăng kêu lên, trên trán toát mồ hôi lạnh, tay cầm điện thoại run rẩy.
Thời gian kéo dài vài phút, Tần Mục nghe được bên kia truyền ra thanh âm ồn ào, sau đó ngừng lại. Chỉ chốc lát sau bên trong truyền ra thanh âm hữu khí vô lực của Douglas:
- Tần thân ái, rốt cục anh muốn thế nào?
Tần Mục bị lời nói của Douglas làm mơ hồ, nghi hoặc hô:
- Bên kia rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Tôi nghe được tiếng vợ tôi, đã xảy ra chuyện gì vậy? Douglas, nếu vợ tôi có thương tổn, tôi cam đoan ông sẽ không được yên thân đâu.
Tần Mục thật sự nổi điên, nếu lấy tiền vốn cường đại của tập đoàn tài chính Hoa Hạ đi thuê lính đánh thuê quốc tế ám sát Douglas, không phải là chuyện không thể nào, hơn nữa Tần Mục tiêu tiền như nước đã quen, một khi đã có quyết tâm chỉ sợ không chỉ thuê mướn lính đánh thuê mà thôi.
- Tần, anh làm tôi thật thất vọng, không thể tưởng được trong mắt anh tôi là người như vậy.
Vừa nói tới đây điện thoại đã bị người đoạt mất, truyền ra thanh âm Âu Dương Bình:
- Alo, là Tần Mục sao? Chúng tôi đã cứu được Tuyết Lăng, đồng thời còn cứu được một cô gái Trung Quốc, có lẽ cậu quen biết.
Tần Mục nhất thời hỗn loạn, lời này của Âu Dương Bình có ý gì? Chẳng lẽ Hàn Tuyết Lăng cùng Lưu Đan đồng thời thoát hiểm sao? Như vậy mục đích đến Nam Phi của hắn đã đạt được?
Âu Dương Bình đem điện thoại đưa cho Lưu Đan, xoay người ra dấu cho các chiến hữu. Douglas cũng không phải kẻ ngu ngốc, nhìn thủ pháp lão luyện của bọn họ liền biết là quân nhân đặc thù thân kinh bách chiến.