Suốt ba ngày mỗi người đều có tâm tư và bận rộn với kế hoạch của mình. Không chỉ đám người Tần Mục và tập đoàn Tam Tinh, mà ngay cả Hàn Băng Quản Bình Triều cũng cảm thấy quan trường Đằng Long đang tìm kiếm địa vị của mình, người duy nhất bị bọn họ quên đi chính là Quản Bình Uyên lòng như lưa đốt.
Bị giam suốt ba ngày, ba ngày chỉ ăn sáu gói mì tôm, chuyện này với đại công tử chỉ quen cẩm y ngọc thực làm sao dễ chịu, nhìn công an ở cục công an huyện Thanh Thao quát tháo lên, nói là bọn họ không được giam người vô tội quá bốn mươi tám giờ. Thế nhưng mà phòng ngự viên đưa cơm cho hắn nói:
- Mày tỉnh lại đi, mày khó ra được trong thời gian ngắn đâu. Có người tố cáo mày vận chuyển người qua biên giới và làm hộ khẩu đen, mày tới lúc đó mà đi nói rõ với cuc trưởng kìa.
Phòng ngự viên này mang mì tôm tới sau đó vỗ vào mặt bàn một cái, nhân từ nói ra:
- Biết phúc đi mày, không có bị bỏ đói là nhân đạo với mày lắm rồi. Đúng rồi, mày cũng nên cảm tạ bạn của mày gọi điện thoại tới đi, cục trưởng có dặn qua rồi, mỗi ngày cho mày ăn như vậy thì không phải biện pháp.
Nói xong hắn móc di động của mình ra, nói vào trong:
- Nhanh chóng đánh đi!
Quản Bình Uyên căn bản không có đi quan tâm vì sao một phòng ngự viên có được điện thoại di động đắt đỏ, hắn hiện tại chỉ nghĩ biện pháp báo tin tức này ra ngoài, Hàn Băng cùng Quản Bình Triều nhất định sẽ đưa mình ra ngoài.
- Tại sao hai người kia không làm gì, mà cục công an cần phải nghiêm túc như vậy không?
Quản Bình Uyên tức giận nghĩ thầm, không có chút nào phát hiện tên phòng ngự viên bây giờ đang mỉm cười.
Mỗi ngày cho ăn mì tôm, còn mặc kệ đói no thế nào, ta nhất định phải đi ra ngoài, lập tức lập tức! Quản Bình Uyên lúc này vừa bấm điện thoại, vừa nghiến răng nghiến lợi nghĩ thầm.
Mấy ngày nay Tần Mục chưa có trở về biệt thự, hắn ở lại trong chỗ ở tạm của Cừu Tiểu Thiền cùng Chu Tiểu Mai. Từ khi phá giới trên người Cừu Tiểu Thiền trên thì Tần Mục giống như trải qua cả trăm năm chưa từng chạm qua nữ nhân vậy, mỗi lúc trời tối đều chiến đấu với Cừu Tiểu Thiền đến tận đêm khuya, thời điểm này Chu Tiểu Mai ở căn phòng khác đêm khuya yên tĩnh cắn chặc bờ môi lắng nghe âm thanh từ gian phòng bên cạnh truyền tới, trong lòng đã kiên quyết không nghe, lại kìm lòng không được mặt đỏ tới mang tai tưởng tượng mình chính là nhân vật chính trong đó.
Chuyện này khiến Chu Tiểu Mai mỗi ngày sáng ra hai mắt thâm quầng xuất hiện trước mặt Tần Mục cùng Cừu Tiểu Thiền, lúc này khiến Cừu Tiểu Thiền mặt đỏ rực như qủa hồng chín, mà Tần Mục thì xấu hổ chạy thẳng tới đại viện thị ủy.
Khi tập đoàn Tam Tinh đưa ra kế hoạch thu mua Tư Lạc Ngõa tới bây giờ đã qua nửa năm, nhất là ba ngày này Tần Mục cũng hờ hững với lời mời của tập đoàn Tam Tinh bên kia, mọi chuyện đều đổ lên cho cấp trên, làm cho người phụ trách của tập đoàn Tam Tinh là Phác Khóa Trường sốt ruột phát hỏa, không ngừng chiến đấu nước bọt ở các nơi. Mà đại tiểu thư Kim Hi Nhi mỗi ngày buồn tẻ ngồi trên bàn đàm phán với Tần Mục, muốn nói cái gì đó thì bị người ta chú ý, chỉ có thể yên lặng quan sát với yên lặng thưởng thức.
Tần Mục có thể kéo rất tốt, nhưng mà trên quan trường hắn làm như vậy là không ổn. Ba ngày qua Vạn Hữu Niên cũng phi thường chú ý, vì vậy sớm đi tới bên cạnh Tần Mục, gây chút áp lực cho Tần Mục. Làm mua bán thật tốt, cũng đừng cho Tần Mục nện mất, chuyện này quan hệ tới chuyện đường xá sau này của Vạn Hữu Niên. Hắn nộp bản kế hoạch lên khiến cho cấp trên rất hứng thú, có tin tức từ trên sẽ phái người xuống khảo sát và nói chuyện với Vạn Hữu Niên, nếu như lúc này tập đoàn Tam Tinh cùng Tư Lạc Ngõa hợp tác thành công, vậy thì sự nghiệp chính trị của Vạn Hữu Niên sẽ tiến lên giai đoạn cực thịnh.
Hai người ngồi vào chỗ của mình và Vạn Hữu Niên nói thẳng, bắt đầu hỏi thăm Tần Mục công việc hợp tác tiến triển như thế nào rồi. Nội tâm của hắn xuất hiện biến hóa vi diệu, Tam Tinh đã là chuyện hắn không cần quan tâm, nó chỉ là chuyện dệt hoa trên gấm mà thôi, thế nhưng mà có thể mau chóng đạt thành thì hắn cũng chờ mong.
Tần Mục từ trong lời lẽ nhanh chóng của Vạn Hữu Niên thì hắn cảm nhận được lo lắng của Vạn Hữu Niên, hắn nhẹ nhàng cười lên, nói:
- Vạn bí thư, chuyện này đã không sai biệt lắm, chỉ cần chúng ta nắm lấy chỗ hiểm của tập đoàn Tam Tinh thì hiện tại có động chỉ sợ vẫn phải đánh mất lợi ích về phía chúng ta.
Ánh mắt Vạn Hữu Niên thâm thúy nhìn qua Tần Mục, trên gương mặt hai mươi sáu tuổi của hắn hiện ra hào quang nhu hòa, rất khó tưởng tượng được vì sao người còn trẻ như thế lại có nhiều chủ ý như vậy. Lúc ở huyện Lan Trữ hắn náo lớn thì cũng bỏ đi, sau đó hắn được chuyển tới huyện Thanh Thao là một nơi quan trường ở đây rất hận hắn, qua một thời gian lại nằm trong tay của hắn, tiểu tử này nắm giữ độ mạnh yếu phi thường lớn.
Vạn Hữu Niên trà trộn quan trường hơn mười năm, cũng đã được nhìn thấy qua không ít nhân vật, nhưng mà còn chưa gặp qua người trẻ tuổi có không ít năng lực như vậy, thủ đoạn cay độc mà trầm ổn, nếu bằng thủ đoạn của Tần Mục muốn thăng tiến thì quá dễ dàng. Có thể xem bộ dáng hắn lúc lảo đảo từ Lan Trữ đến Thanh Thao, hiện tại quả nhiên không nhìn ra hắn lúc trước và hiện tại là cùng một người. Vì vậy lão hồ ly Vạn Hữu Niên tự nhiên gật đầu nói:
- Cần thiết có thể hi sinh một chút là được, dù sao chúng ta hiện tại còn đang trong giai đoạn phát triển. Nếu không phải bên ngoài mong đợi một chút ngon ngọt, cản trở nhiệt tình bọn họ đầu tư, không chỉ có dân chúng chúng ta thất vọng, cho dù là cấp trên khảo sát cũng sẽ không hài lòng.
Những lời này ám chỉ rất lớn, Tần Mục trực tiếp tỉnh lược toàn bộ những lời lúc trước, cuối cùng chú ý một chuyện. Trong tỉnh chẳng lẽ phái đoàn khảo sát tới? Tần Mục nói những lời này với thái độ xuôi tai Vạn Hữu Niên. Cho dù Tần Mục không quan tâm đoàn khảo sát này thì căn cứ phỏng đoán của chính hắn, lúc này đã hoàn thành chuyện của Tam Tinh, lão gia tử tuyệt đối sẽ không phóng hắn đi tới nơi nghỉ ngơi dưỡng sức.
Chuyện này quá lớn rồi, nơi đầu sóng ngọn gió cũng không phải một người trẻ tuổi như hắn chèo chống được. Tục ngữ nói một khi thất thế khó tái khởi. Nếu Tần Mục bị phóng tới những nơi cơ quan nhàn nhã, vậy phải thoát ly đấu trnh gay gắt hiện tại. Lúc này phải duy trì âm thanh của mình, vậy phải bắt đầu bồi dưỡng một ít người làm dòng chính mang nhãn hiệu "Tần Mục" và có thực quyền.
Lý Trung Nguyên, Điền Phúc Lượng hai người này đều mang nhãn hiệu của Tần Mục, nhưng mà thế lực của bọn họ hơi nhỏ, nếu như đạt được Vạn Hữu Niên hảo cảm, như vậy chính mình tái nhậm chức cũng sẽ có âm thanh cường lực nói giúp. Cho dù không ủng hộ thì tín hiệu hiền lành cũng vô cùng rõ ràng, điểm này không thể nghi ngờ.