Nếu như Tần Mục có phần bảo đảm này, phó chủ tịch thay Tần Mục gọi điện báo với bí thư tỉnh ủy, báo cáo bí thư là cán bộ bên ngoài trở về thăm nhà, câu nói đầu tiên đã kéo gần quan hệ của tỉnh ủy với tỉnh Tây Túc. Đối với phó chủ tịch này yêu cầu nên nghỉ ngơi trong tỉnh ủy vài ngày, Tần Mục từ chối uyển chuyển, nói rõ tim của mình giống như mũi tên muốn đi về thăm hương thân phụ lão, nhìn xem quá trình kiến thiết thành phố Thanh Thủy, cũng nói lời ám chỉ:
- Từ biệt mấy năm, Tây Túc phát triển vượt qua dự kiến của tôi, đây chính là kết quả do tỉnh ủy và địa phương cùng cố gắng, thật sự không ngờ phát triển nhanh thế, biến hóa to lớn như vậy.
Những lời này lập tức khiến tâm của phó chủ tịch đè xuống. Tuy Tần Mục trở về và chức vụ cao nhất chỉ là cấp bộ, nhưng mà trong tay đang cầm thượng phương bảo kiếm, hoàn toàn có thể từ chỗ mà tỉnh ủy không đoán ra viết báo cáo đưa trở về trung ương. Tần Mục nói câu này khiến phó chủ tịch thở ra một hơi, lúc này đám người Tần Mục ngồi xe đi tới thành phố Thanh Thủy.
Đến thành phố Thanh Thủy, cho dù có chút sơ suất thì Tần Mục cũng sẽ không biết bắt chết. Dù sao phó chủ tịch hắn đang nắm quyền giám sát thành phố Thanh Thủy, năm đó cũng là đại tướng trong tay Tần Mục, cho dù như thế nào cũng có tình hương khói.
Thành phố Thanh Thủy lần này phái tới sáu chiếc xe con, do chủ tịch thành phố Thanh Thủy tự mình dẫn đội. Tần Mục kéo chủ tịch Lý Trường vào trong xe, đầy nhiệt tình khen ngợi công tác của Lý Trường, sau đó phát huy hình tượng quan viên kinh thành quay về cố hương rất tinh tế.
Sau đó nói tới tổ hiệp tra sẽ kiểm tra thành phố Thanh Thủy đầu tiên, bí thư Nghiêm Phượng Hỉ và chủ tịch Lý Trường đổ mồ hôi lạnh. Từ khi Diệp Thạch Bình đi vào thành phố Thanh Thủy làm phó bí thư cũng nhắm vào một ít tai hại trong quá trình thành phố Thanh Thủy phát triển và đưa ra cái nhìn. Trên quan trường Diệp Thạch Bình gây khó cho huyện Lan Trữ, bị vài thường ủy chèn ép không ngóc đầu lên được. Thời điểm tổ hiệp tra tới, đám thường ủy thành phố trong trực giác cho rằng Diệp Thạch Bình đâm thọc cho nên càng bất hòa với hắn. Nhất là bó chủ tịch thành phố Thanh Thủy là Quách Tự Tại, mấy năm này cẩn trọng tận lực kinh doanh, lợi dụng vốn liếng Tần Mục lưu lại và được Bạch Quang Lượng cùng Quý Thu ở tỉnh ủy ủng hộ, một lần hành động leo lên vị trí chủ chủ tịch thành phố Thanh Thủy, ánh mắt trực chỉ vị trí phó bí thư.
Diệp Thạch Bình không còn hàng, ngây ngốc trong Thanh Thủy ba năm, chỉ cần sau khi mạ vàng sẽ rời khỏi nơi lộn xộn này. Quách Tự Tại vốn cũng có chút khó chịu, mà trong tỉnh nghe được tiếng gió, Diệp Thạch Bình ở Bắc Liêu không ngừng đấu với Tần Mục, bây giờ còn không tìm cơ hội đá Diệp Thạch Bình đi sao? Quách Tự Tại xuất thân một tiểu thư ký, không nhận phe phái hay không phe phái, chỗ dựa chỉ có Tần Mục cùng Bạch Quang Lượng, mỗi lần có hội nghị thường ủy thì lấy Diệp Thạch Bình ra nêu ví dụ, làm cho Diệp Thạch Bình cảm thấy phiền muộn.
Loại tình huống này tổ hiệp tra điểm danh đi tới thành phố Thanh Thủy, cũng khó trách thường ủy thị ủy có suy nghĩ khác. Về sau nhận được tin tức dẫn đội là Tần Mục, là cựu cán bộ kỳ cựu của thành phố Thanh Thủy thì cả đám vui mừng ra mặt, nhất là Quách Tự Tại, mấy ngày nay khẩn trương tay chân không biết đặt vào đâu, cũng chờ Tần Mục quay về.
Xe chạy rất ổn, hai giờ sau đã đi tới thành phố Thanh Thủy.
Huyện Bình Triêu, trong văn phòng huyện ủy Cao Bằng cau mày nhìn qua văn bản tài liệu trong tay. Trong khoảng thời gian này hắn tận lực lưu tâm đê ven sông và đập chứa nước, phát hiện không ít nơi khả nghi. Khi hắn xâm nhập điều tra thì phát hiện trước khi xây dựng đã tồn tại chuyện ẩn trong đó, muốn cẩn thận thẩm tra một phen thì chẳng khác gì hoa trong gương, trăng trong nước, chỉ có thể nhìn lại sờ không tới.
Không chỉ như vậy, trong huyện có vài người đi qua nói vài lời với Cao Bằng, yêu cầu Cao Bằng nên chú ý bản chức công tác của mình, không nên cả ngày đặt tâm tư vào chuyện khác. Cao Bằng thuộc về cán bộ từ trên phái xuống, tại Bình Triêu chưa quen cơ sở và không có nhân mạch, tuy ở chỗ này lôi kéo được tôm cua nhỏ nhưng lại không có thực quyền, hắn không có chỗ dựa cứng rắn, nhưng mà như thế lại không thấy hắn tìm kiếm người nào đó dựa vào hay tham gia phe phái nào. Trải qua các cuộc nói chuyện, trong lòng Cao Bằng hoài nghi càng nhiều hơn, bắt đầu xâm nhập dân gian điều tra.
Lần này giống như chọc vào tổ ong vò vẽ. Có nhiều lần Cao Bằng tiến tới phía đê tìm hiểu tình huống, sau lưng sẽ xuất hiện vài bóng người lén lút theo dõi, buổi tối thỉnh thưởng có điện thoại đe dọa xuất hiện, đều không ngoại lệ bảo Cao Bằng nên quản tốt mắt và miệng của mình, nếu không thì sẽ xin hắn chút máu.
Uy hiếp phó chủ tịch huyện, loại chuyện này làm cho Cao Bằng có chút không rét mà run. Trừ phi có mạng lưới quan hệ khổng lồ, nếu không lời này đúng là không phải người bình thường có thể nói ra. Chính vì như thế càng khiến cho Cao Bằng cảm thấy trong quá trình kiến thiết đê có chuyện khuất tất, rất có thể bao quát không ít phương diện, vì thế hắn không có huyết khí phương cương xông lên, mà là hành quân lặng lẽ yên lặng lại.
Cao Bằng đã thu được tin tức bên kinh thành truyền tới, tổ hiệp tra sẽ tiến vào huyện Bình Triêu, dẫn đội chính là Tần Mục được xem trọng trong gia tộc. Tuy Cao Bằng bị lão gia tử mắng cho một trận, nhưng mà tâm tình xác thực phi thường vui sướng, cúp điện thoại xong thì bắt đầu đọc văn bản tài liệu.
Xem vài trang thì Cao Bằng cũng cảm giác thân thể rét run. Trong báo cáo có ghi lại trụ cột ở khu vực ba xuất hiện sụp đổ, mà ba công trình này do Cao Bằng tự tay làm. Từ trả giá chiêu thương đến thi công kiến thiết, Cao Bằng đều tự tham gia vào, hôm nay xảy ra vấn đề thì đầu mâu tự nhiên chỉ thẳng vào Cao Bằng.
Bẩy rập! Cao Bằng đầu tiên cảm thấy chính là như vậy. Xảy ra vấn đề đúng là quá khéo rồi, công trình khu vực ba xảy ra chuyện không may, hơn nữa thi đội thi công không phải chỉ có một, trong đó khẳng định có người muốn ra tay với mình. Nhưng mà thủ pháp này không tìm ra dấu vết người hãm hại, nếu chỉ dựa vào cảm giác tìm hiểu thì hắn cảm thấy chân không đúng vững.
Tổ hiệp tra còn chưa tới đã xảy ra chuyện như vậy. Nếu có người chọc lên cấp trên, cho dù Tần Mục đến muốn lật bàn cũng khó khăn.
Cao Bằng lúc này đập văn bản lên bàn của mình, nôn nóng đi qua đi lại. Nếu như văn bản này đưa tới bàn của hắn, nói rõ hành động nhắm vào hắn đã diễn ra. Lúc này hắn có thể làm cái gì?
Suy nghĩ trong lòng hắn rối loạn, cắn răng cân nhắc một lúc suy nghĩ nên cầu cứu ai đây. Lão gia tử bên kia không thể động vào, Cao Phái hiện tại đang đứng ở chỗ mấu chốt của sự nghiệp, tuyệt đối không thể bởi vì mình mà ảnh hưởng tới hắn. Nhưng mà nếu không nhanh chóng giải quyết vấn đề này, vậy đối với Cao Phái sẽ có ảnh hưởng nhất định.