Tần Mục nhìn thấy nhưng làm như không biết, cười nói:
- Lần này đến Giang Bắc tầm mắt mở ra không ít, quả nhiên là tràn đầy hiểu được. Đồng chí Đào Ba ngày trước đảm nhiệm chức vụ ở địa phương nào vậy?
Sắc mặt Hoàng Đào Ba hiện lên vẻ khổ sắc, Tần Mục nắm được uy hiếp của hắn, những ngày này hành động chẳng khác gì đem hắn trói lên chung một chiến xa. Tuy rằng bên kia truyền tin tức dặn hắn theo dõi kỳ biến, nhưng Tần Mục làm gì cũng mang hắn đi theo, đến cuối cùng hắn cũng sẽ đắc tội người như Tần Mục.
Khi hắn thu được tin “yên lặng theo dõi kỳ biến”, trong lòng càng thêm khẩn trương. Mà lúc này người ta luôn sẽ sản sinh một loại xúc động, lựa chọn của hắn chính là dựa vào Tần Mục.
Sắc mặt Tần Mục thật bình tĩnh, vẻ mặt Hoàng Đào Ba có chút khẩn trương. Một câu sống, một câu chết, ở trong đơn vị lâm thời mẫn cảm như tổ hiệp tra, đứng thành hàng sẽ đại biểu chính đồ cả đời mãi tiếp tục bước tới. Bởi vì quá trình ở trong tổ hiệp tra, sẽ chiếm cứ vị trí trọng yếu nhất trong kiếp sống làm quan cả đời bọn họ.
Trong lòng buồn bực rít thuốc, Hoàng Đào Ba bưng chén trà mà Tần Mục rót cho hắn, không uống cũng không đặt xuống, trong lòng dị thường mâu thuẫn giãy dụa. Tần Mục lạnh lùng nhìn xem, hiểu được hiện tại tâm trạng của Hoàng Đào Ba đang gặp áp lực lớn nhất, lúc này chỉ cần cho hắn một cọng rơm rạ, hắn sẽ khuynh hướng về một bên kia.
- Đồng chí Đào Ba, công tác bên Bình Triêu rất nặng nề, hơn nữa bằng chứng Tây Môn Nhạn cung cấp đã mang đến tỉnh ủy Giang Bắc, tôi nghĩ hay là như vậy, ngày mai anh đến Bình Triêu nhìn xem, có chút công tác trọng yếu kinh nghiệm của người trẻ tuổi vẫn rất kém cỏi.
Tần Mục thản nhiên nói.
Tay Hoàng Đào Ba nhất thời khựng lại, hắn đương nhiên nghe ra được ý tứ của Tần Mục. Ở trong tổ hiệp tra, vị chủ nhiệm như Tần Mục tạm thời không nhắc đến, trong mọi người chỉ có Hoàng Đào Ba khoảng bốn mươi tuổi, lời nói ám chỉ cho hắn biết, chỉ cần dựa vào Tần Mục, trong tổ anh còn có thể nói được mấy câu. Nhưng nếu anh còn tiếp tục giằng co, vậy sẽ để nhóm trẻ tuổi chèn ép anh. Tần Mục trẻ tuổi, kinh nghiệm kém, làm việc xúc động, anh đừng làm lòng kiên nhẫn của tôi tan biến.
Tần Mục trực tiếp đem trận địa cuối cùng của Hoàng Đào Ba công hãm. Hắn chậm rãi uống ngụm trà, thanh âm mang theo chút run rẩy nói:
- Nghe nói Tần chủ nhiệm từng công tác ở hai huyện Thanh Thao cùng Lan Trữ ở Bắc Liêu phải không?
Ánh mắt Tần Mục lạnh lùng, Hoàng Đào Ba tuyệt đối không duyên cớ nhắc tới chỗ mình từng làm việc, trong Thanh Thao cùng Lan Trữ, có một cỗ lực lượng ủng hộ hắn, cũng là căn bản của Tần Mục trong chính trị. Vốn hắn cho rằng mình sẽ được điều tới một phòng sở nào đó trong tỉnh ủy Bắc Liêu làm người đứng đầu, nhưng lão gia tử lại trực tiếp đem hắn ném vào trong tổ hiệp tra như hôm nay.
Hoàng Đào Ba có mục đích đi vào tổ hiệp tra, giờ phút này nói ra những lời kia là ý muốn đem bí mật của mình thỏa hiệp với Tần Mục. Hắn sẽ không đem người đắc tội đến chết, cho dù dựa vào Tần Mục, cũng không tính toán đắc tội người sau lưng hắn trong chính đàn, điều này nói rõ thế lực người kia thật lớn, đã bắt đầu chướng mắt Tần Mục, muốn nắm bắt thế lực của Tần Mục tại Bắc Liêu làm khó.
Tần Mục cau mày, xu thế phát triển tại Thanh Thao cùng Lan Trữ đang thật tốt, Lưu Đại Hữu đã gọi điện thoại cho hắn, mặc dù Tần Mục rời đi, nhưng lộ tuyến hắn chế định vẫn được tiếp tục chấp hành, dùng cách nói của hai vị lãnh đạo hai huyện, cảm giác con đường của Tần Mục không có gì đặc biệt, muốn quy hoạch chế định lại thêm một lần, nhưng quy hoạch thế nào cũng không tốt hơn chỉ thị của Tần Mục trước khi rời khỏi, điều này làm hai huyện càng thêm tin phục Tần Mục, trong đó đại bộ phận ủy viên thường ủy vẫn tự xưng mình là dòng chính của Tần Mục.
Chút tình huống ấy còn chưa đủ tổn thương Tần Mục, nếu có người cho rằng bọn họ đang kết bè kết phái, Tần Mục thừa nhận. Nhưng nếu kết bè mà có thể làm cho kinh tế bay nhanh hơn, vậy cũng không có gì là không tốt, thiếu lục đục với nhau, kình lực có thể dồn sức mà sử dụng. Ma xát nhỏ thì không thể thiếu, nhưng nếu quả thật động tới gân cốt, có thể lấy ra danh hào của Tần Mục chấn nhiếp.
Nghĩ đến đây, trái tim Tần Mục lộp bộp, Cừu Tiểu Thiền! Ở bên Bắc Liêu nếu nói có thể uy hiếp Tần Mục, chỉ có có mỗi Cừu Tiểu Thiền. Chu Tiểu Mai có được chức chủ tịch Vạn Yến cùng thân phận Hoa kiều về nước, lại không có tiến triển thực chất gì với Tần Mục, người khác cũng không làm được gì, duy nhất uy hiếp chính là Cừu Tiểu Thiền.
Một người phụ nữ từng kết hôn qua một lần, đảm đương chức khu trưởng khu khai phát trọng yếu nhất thành phố Đằng Long, áp lực phải thừa nhận đương nhiên là rất nhiều.
Tần Mục khẽ cười, nói:
- Tôi từng rèn luyện tại Bắc Liêu, có chút bạn bè ở đó.
Hoàng Đào Ba nghe Tần Mục nói chuyện thoải mái, cảm giác lợi thế trong lời nói của mình không đạt tới mục đích hắn mong muốn, uống ngụm trà, tăng thêm khẩu khí:
- Vị trí địa lý bên Bắc Liêu thật mẫn cảm.
Song Biên tập thị!
Tần Mục có chút đau đầu, lúc trước khi sắp rời khỏi Bắc Liêu, Doãn Chiếu Cơ từng lộ ra cơ hội phát tài lớn với hắn, lại bị Tần Mục quả quyết cự tuyệt, trong ánh mắt Doãn Chiếu Cơ lúc rời khỏi đã mang theo một ít hận ý. Lúc ấy Tần Mục không nghĩ nhiều, nhưng Doãn Chiếu Cơ muốn dựa vào thân phận đặc thù lợi dụng một ít bạn bè trong vòng luẩn quẩn, muốn đạt được nhất trí với những người đối lập với Tần Mục là chuyện rất có khả năng.
Nhưng Tần Mục làm sao cũng không nghĩ ra, Doãn Chiếu Cơ lại liên hợp với người nọ lấy chuyện Song Biên tập thị ra mạo hiểm, ở trong đó mặc dù có một ít ý tưởng của Tần Mục, nhưng đối với Triều Tiên vẫn có ưu đãi, Doãn Chiếu Cơ thật sự làm như vậy? Vì sao Tần Mục không nghe được tin tức?
Lúc này sắc mặt Tần Mục âm trầm hơn một ít, biểu tình ngưng trọng làm trong mắt Hoàng Đào Ba lướt qua ánh sáng. Tần Mục nếu bị những lời của Hoàng Đào Ba đánh trúng nội tâm, dựa theo dự tính của hắn, kế tiếp Tần Mục sẽ hòa hoãn ngữ khí, khi nói chuyện sẽ dùng giọng điệu tri kỷ với chính mình.
Nhưng giờ phút này tâm tư Tần Mục đã chuyển qua Bắc Liêu, Hoàng Đào Ba nói chuyện này với hắn nói rõ bản thân còn chưa đem hắn đặt ở địa vị lãnh đạo tuyệt đối, chỉ muốn lấy hắn làm chủ đạo tranh thủ lời nói chuyện trong tổ, nếu không sẽ không sử dụng kiểu khẩu khí lấy lợi thế ra nói chuyện từng bước như thế này.
Tần Mục gật đầu nói:
- Đã rời khỏi Bắc Liêu, nếu có thời gian thật sự phải quay về thăm một chút. Thời đại là biến hóa, ý nghĩ của mọi người cũng sẽ sản sinh biến hóa, nếu như có địa phương nào không hợp lý, mọi người đều có thể thương lượng mà thay đổi thôi. Đúng rồi, đồng chí Đào Ba, lúc trước anh đảm nhiệm chức vụ ở nơi nào vậy? Tổ hiệp tra chính là hiệp tra với cơ quan chính phủ khắp các nơi, có chút đồ tốt cũng nên tuyên dương một chút. Chờ sau sự kiện lần này, chúng ta đi qua chỗ anh từng làm việc thăm hỏi một chút, học tập thế nào!