Chương 20 - Hai người đều nhớ nhau sâu sắc 3
Cho dù Lưu Hòa Xương ở nông trường có quyền lực đến đâu thì ở trên trấn không thể một tay che trời, luôn có những người không thích anh ta.
Theo lời bà thím này nói, những người khác cũng bắt đầu vạch trần Lưu Hòa Xương, “Lưu Hòa Xương này cũng gần năm mươi tuổi rồi, chẳng những đã kết hôn, trong nhà còn có bốn đứa con tuổi tác không nhỏ, thân là thím hai làm sao có thể giới thiệu hoàng hoa đại khuê nữ trong veo như nước nhà mình cho lão ta, có thể yên tâm được sao!"
"Tôi thấy cô gái nhỏ này đối với tình huống của Lưu Hòa Xương như thế thì một chút tình cảm chắc cũng không có, các người không phải là lừa cô bé này đấy chứ?"
“Cô gái à, cháu ngàn vạn lần đừng đi tin hai người thân thích không có lòng tốt này của cháu đấy nhé. Lưu Hòa Xương này thực sự là một kẻ không ra gì, nếu không thì lão ta cũng chẳng thèm tìm đối tượng ở nông thôn đâu, đoán chừng là muốn cũng không biết được tình hình của lão, dù sao thì cũng không có cô gái nào trong thị trấn chúng tôi đồng ý gả cho lão.”
“Cô gái, chẳng lẽ cha mẹ cháu cũng bị hai người thân này của cháu lừa đó chứ?”
Đối mặt với lời nhắc nhở của người tốt bụng, trong lòng Tần Thanh Man cười như được mùa nhưng trên mặt vẫn phải giả bộ vừa kinh ngạc vừa đau lòng.
Im lặng là vàng, có lúc không giải thích gì lại càng dễ khiến người ta suy diễn.
Chu Hồng Hà và Tần Hương ngay lập tức nhận phải nhiều lời mắng mỏ hơn.
Lúc này hai người bọn họ hận không thể đào một cái lỗ chui xuống.
Sớm biết sẽ có nhiều người xen vào chuyện của người khác như vậy, bọn họ đã không mang Tần Thanh Man đến tiệm cơm, những người thích xem náo nhiệt này thực sự là ; ăn no rửng mỡ, tự dưng lại đi quản chuyện của người khác làm gì!
Hai người bọn họ thực sự tức chết đi được.
“Thím hai, cô út, tình huống của đồng chí Lưu có giống như lời mọi người nói không?” Tần Thanh Man trực tiếp bổ cho Chu Hồng Hà và Tần Hương một đao nữa.
Chu Hồng Hà và Tần Hương hoàn toàn không biết phải trả lời như thế nào.
Vẫn là Tần Hương suy nghĩ nhanh, hung hăng giậm chân, tức giận nói: “Được lắm, bà mối Hoa này đúng là dám nói dối, bà ta cứ ở trước mặt cô và thím hai của cháu nói tốt về đồng chí Lưu, hai người bọn ta còn tưởng rằng đồng chí Lưu là một người xứng đôi vừa lứa với cháu, làm nửa ngày hóa ra là bà mối đã lừa dối bọn ta trước.”
"Đúng vậy, Thanh Man, thím và cô út của cháu bị oan. Tuyết rơi dày như thế này, bọn thím bình thường cũng không đến thị trấn, hoàn cảnh của đồng chí Lưu bọn thím cũng chỉ nghe bà mối kể lại, bọn thím thực sự không có ý định lừa dối cháu, cháu yên tâm, bọn thím trở về nhất định sẽ tìm bà mối đòi lại công đạo."
Thấy mình bị mọi người phẫn nộ, Chu Hồng Hà không dám lừa Tần Thanh Man nữa, vội vàng thuận theo lời của Tần Hương nói.
Nghe thấy thái độ của Tần Hương và Chu Hồng Hà không giống làm bộ, những người nhiệt tình trong tiệm cơm lại lo lắng bọn họ trách nhầm người.
Nhân phẩm của đối tượng hẹn hò thật sự hoàn toàn phụ thuộc vào miệng bà mối, nếu như mà ở một nơi tin tức không nhạy, quả thực rất dễ bị bà mối lừa gạt, chuyện như vậy trước giờ cũng không phải không có.
Nghĩ như vậy, ánh mắt của mọi người nhìn Chu Hồng Hà và Tần Hương mới hiền lành hơn chút.
Nhưng những người nhiệt tình nhất vẫn thì thầm vào tai Tần Thanh Man về Lưu Hòa Xương và tình hình trong gia đình của lão, bởi vì họ sợ cô gái nhỏ xinh đẹp này sẽ bị lừa.
Tần Thanh Man đã đạt được mục đích của mình, nói cảm ơn những người tốt bụng, sau đó ở trong ánh mắt quan tâm của mọi người đi theo Chu Hồng Hà và Tần Hương về thôn.
Chuyện đi xem mắt bị đám người nhiệt tình này phá rối, đám người Chu Hồng Hà cũng không thể tiếp tục lừa được nữa.
Chỉ là trên đường về sắc mặt bọn họ không được tốt lắm.
Nghĩ đến việc hôm trước vừa trả lại cho Tần Thanh Man con gà trống và lương thực, chị em dâu bọn họ ấm ức kìm nén đến mức suýt nữa bị nội thương.
Đối lập hoàn toàn với Chu Hồng Hà và Tần Hương là Tần Thanh Man, cho dù bị gió lạnh thổi qua, tâm trạng của cô cũng rất tốt.
Mặc dù chuyện của Lưu Hòa Xương vẫn chưa được giải quyết triệt để, nhưng cô tin rằng cô em họ Tần Thải Vân nhất định sẽ giải quyết được những lo lắng về sau của cô, bởi vì khi vừa rời khỏi thị trấn, cô đã nhìn thấy bóng dáng Tần Thải Vân ở bên kia đường rồi.
Tần Thanh Man không biết là lúc cô tỏ vẻ vô tình làm lộ bộ mặt thật của Chu Hồng Hà và Tần Hương trong tiệm cơm hôm nay đã bị Vệ Lăng nhìn thấy và ghi nhớ hết tất cả trong lòng.
Từ nhỏ sống trong phủ Quốc công, Vệ Lăng trong nháy mắt đã thấy rõ bản tính của Tần Thanh Man.
Xinh đẹp lại thông minh, vừa yếu đuối vừa kiên cường, là một tiểu hồ ly có thể mê hoặc con người.