"Chủ đề số báo đầu tiên năm Rồng của chúng ta là triển vọng về sức sống mới và giới thiệu vê phong tục truyền thống, trên yêu cầu về phần truyền thống cần bỏ cái xấu lấy cái tốt, vì vậy có thể chỉ dùng một bài viết để giới thiệu sơ lược về mê tín phong kiến, quỷ quái, thân linh, kế hoạch về phong tục là để người dân tham gia, vì vậy đã chuẩn bị một hoạt động kêu gọi về câu đối, phần sức sống mới chúng ta tập trung vào những thành tựu mà thành phố đã đạt được vào năm ngoái, dựa trên quan điểm kế thừa và phát triển để triển vọng năm sau..."
Biên tập Lâm đứng trước bảng đen giảng giải nội dung cho mọi người, về mặt chữ là do biên tập viên và người sáng tác văn bản thực hiện, Diệp Thiển Hâm tuy không cần tham gia nhưng cũng ở bên cạnh nghiêm túc ghi chép.
Trong lúc Cổ Hưng Quốc thảo luận, ông ta liếc nhìn nội dung ghi chép trên sổ của Diệp Thiển Hâm: "Không sao đâu đồng chí Diệp, cô không cần mất công ghi chép những thứ này, về ý kiến trang bìa, lát nữa biên tập của chúng tôi sẽ đích thân trao đổi với cô."
Diệp Thiển Hâm: "Trang bìa đương nhiên cũng phải phù hợp với chủ đề của tạp chí, ghi chép lại cũng có thể giúp tôi tìm được điểm sáng tạo, không sao."
Nghe Diệp Thiển Hâm nói vậy, Cổ Hưng Quốc cảm thán: "Họa sĩ vẽ bìa trước đây của chúng tôi ít có người nào tỉ mỉ như cô nhưng họa sĩ Diêm Hồng Ba cũng rất ti mỉ, chỉ là lân này ông ấy chỉ muốn phụ trách nội dung minh họa trong tạp chí."
Diệp Thiển Hâm nghe vậy liên nhìn về phía Diêm Hồng Ba đang ngồi ở hàng cuối cùng, vẫn chưa nói gì.
Ông ta là một người đàn ông cực kỳ gầy gò, tóc hơi rối, nhìn kỹ thì thấy cổ áo đã giặt đến hơi bạc màu, trông có vẻ tiêu tụy, rất khó tưởng tượng bức tranh sơn thủy hùng vĩ mà Diệp Thiển Hâm từng thấy lại là do người đàn ông này vẽ.
Diệp Thiển Hâm: "Hôm qua tôi đã xem tranh của ông ấy, thực sự rất tuyệt."
Cổ Hưng Quốc gật đầu: "Trang bìa của chúng tôi những năm trước, ít nhất có một phần ba là do họa sĩ Diêm vẽ."
"Vậy sao lần này ông ấy không vẽ?"
"Kỹ thuật vẽ của ông ấy tuy không tệ nhưng phong cách vẽ lại hơi lạnh lẽo, không phù hợp với báo Xuân." Cổ Hưng Quốc vừa nói vừa thở dài: "Cha của họa sĩ Diêm mất sớm, nghe nói mẹ ông ấy bị ung thư gan, nhiều năm nay vẫn luôn cố gắng chống chọi, gia đình thiếu tiền nên họa sĩ Diêm sẽ cố gắng chọn những công việc kiếm được nhiều tiền hơn, lần này nhu cau minh họa trong tạp chí rất lớn nên ông ấy mới chủ động yêu câu vẽ minh họa."
"Hơn nữa trang bìa lần này còn phải đại diện cho thành phố tham gia bình chọn tranh vẽ, có cơ hội đến Học viện mỹ thuật quốc gia học tập, theo điều kiện của ông ấy, cho dù được chọn thì cũng không thể đến Bắc Kinh, mẹ ông ấy cần người chăm sóc, ông ấy không thể rời đi, hơn nữa tuy nói là đi học nhưng chi phí sinh hoạt hàng ngày cũng phải tự chi trả một nửa, ông ấy không lấy ra được số tiền này."
Diệp Thiển Hâm nghe xong, không nhịn được cũng thở dài thay cho Diêm Hồng Ba.
Khoảng một tiếng sau, phần chữ đã định hình xong, biên tập Lâm nhìn về phía Diệp Thiển Hâm và Diêm Hồng Ba.
Diêm Hồng Ba khá hiểu về "Phong thái thành phổ”, ông ta ghi chép đơn giản nội dung chữ trong nội san, đến lúc đó dựa theo nội dung để vẽ minh họa là được.