Quách Hiểu Như: "Mạnh Siêu, lần trước em hỏi anh khi nào thì gặp cha mẹ để bàn chuyện cưới xin, anh nói không vội, mấy ngày nay em cũng đã nghĩ thông suốt rồi, chúng ta thực sự tiến triển hơi nhanh, sau này nếu anh không có việc gì thì đừng đến gân nhà em nữa, cũng đừng động tay động chân, nếu không em sợ cha em nhìn thấy."
Mạnh Siêu cảm thấy Quách Hiểu Như hôm nay có chút không bình thường nhưng lại không nói rõ được là như thế nào.
Hắn ta chọn Quách Hiểu Như là vì cảm thấy tính cách Quách Hiểu Như nhu mì dễ bảo, hơn nữa gia cảnh cũng không tệ, lúc đầu thử dò hỏi vay tiền, Quách Hiểu Như cũng đồng ý.
Hắn ta đã nghĩ rồi, nếu không tìm được người nào thích hợp hơn, sẽ chọn kết hôn với Quách Hiểu Như hoặc Hồ Uyển Oánh.
"Hiểu Như, vậy chúng ta có thể đi dạo chỗ khác, vừa hay anh phải đi mua thuốc cho mẹ, em di cùng anh nhé."
"Đúng rồi!" Quách Hiểu Như đột nhiên nhớ ra điều gì đó: "Lần trước anh cũng nói là phải mua thuốc cho mẹ nhưng không mang tiền nên đã vay em năm đồng, nói là lân sau sẽ trả, anh trả tiền cho em trước rồi hãy nói chuyện khác."
"..." Mạnh Siêu im lặng: "Quan hệ của chúng ta, có cần phải tính toán rõ ràng như vậy không?"
"Anh em ruột còn phải tính toán rõ ràng, ngoài tiên mua thuốc này ra, còn có lần trước giúp anh lấy sáu đồng mua quần, còn lần trước đi ăn, hai chúng ta cùng ăn, anh trả cho em một nửa đi, cộng lại là mười sáu đồng."
Mạnh Siêu ngây người, do dự một chút, đột nhiên nổi giận: "Quách Hiểu Như, em có ý gì, có phải khinh thường anh không?”
"Em không khinh thường anh, vì vậy anh mau trả tiền đi, nếu anh không mang tiền, em có thể đợi đến thứ hai tuân sau anh đi làm, đến phòng thanh niên trí thức tìm anh."
Đến phòng thanh niên trí thức sao?
Không được, như vậy sẽ phá hỏng hình tượng của hắn ta ở phòng thanh niên trí thức, đến lúc đó còn làm sao mà tiếp tục tán tỉnh những người phụ nữ khác.
Mạnh Siêu: "Không cần, anh trả cho em là được."
Nói rồi Mạnh Siêu lấy ví tiền ra khỏi túi quân nhưng hắn ta lục ví mãi mà không tìm thấy được bao nhiêu tiền.
"Được rồi, trước tiên đưa em năm đồng, số còn lại hẹn hò lần sau sẽ trả."
"Được, anh đợi em một chút, em lên viết một thứ rồi xuống ngay."
Quách Hiểu Như nói xong, chạy lên lầu, viết một tờ giấy nợ, cam xuống đưa cho Mạnh Siêu ký tên.
"Hôm nay Mạnh Siêu nợ bạn gái Quách Hiểu Như mười một đồng, sau khi trả hết, Quách Hiểu Như mới có thể tiếp tục hẹn hò với Mạnh Siêu."
Mạnh Siêu nhìn tờ giấy nợ, bật cười: "Có cần thiết như vậy không?”
Quách Hiểu Như gật đầu, nghiêm túc nói: "Tất nhiên là cần, nếu anh thực sự muốn tiếp tục hẹn hò với em thì hãy ký vào đây."
Mạnh Siêu chỉ nghĩ Quách Hiểu Như đang giận dỗi với mình, tờ giấy này cũng không có thời hạn, không chính thức, Mạnh Siêu suy nghĩ một chút, liền viết tên mình vào.
"Anh còn phải viết cho em một lời tỏ tình nữa." Quách Hiểu Như cố tình giả vờ giận dỗi, làm nũng.
"Được, được, được."
Mạnh Siêu nói xong, viết một câu nhất định yêu Quách Hiểu Như và những lời đường mật khác.
Nhận được giấy nợ, Quách Hiểu Như hài lòng: "Lần hẹn hò tiếp theo là khi nào? Vẫn là chủ nhật chứ?"
Mạnh Siêu gật đầu: "Đúng vậy, thứ bảy anh phải ở nhà với mẹ."
"Được, vậy hẹn gặp lại vào cuối tuân sau nhé, đến lúc nào anh trả hết tiền cho em, em sẽ đi dạo phố với anh."