Chương 17. Gửi đồ tới 1
“Đều là giả.” Vệ Thế Quốc không nói với người khác, nhưng cũng không lừa gạt người anh em tốt của anh, lãnh đạm nói.
“Hả?” Vương Cương ngây ngẩn: “Có ý gì?”
“Cô ấy không mang thai.” Vệ Thế Quốc nói.
Vương Cương trợn tròn mắt há hốc mồm: “Vậy các cậu đúng thật là vợ chồng giả sao?”
Chuyện vợ chồng giả toàn bộ thôn đều biết, Vương Cương dĩ nhiên cũng đã từng nghe nói rồi, nhưng lại không quá tin, bởi vì người anh em này của anh ấy không phải là người nhu nhược như vậy, cũng đã ngủ cùng trên một cái giường rồi, còn có thể là vợ chồng giả sao?
Đâu cần quan tâm cô làm bụng lớn như thế nào chứ, cũng chẳng phải là đều sẽ an phận sống yên ổn với anh sao?
Vệ Thế Quốc lắc lắc đầu, anh cũng không nói rõ được rốt cuộc trước mắt quan hệ của hai người là như thế nào.
Nếu nói là vợ chồng giả, nhưng cũng làm chuyện vợ chồng rồi, còn nói là vợ chồng thực sự, vậy thì bọn họ lại chẳng có tình cảm.
Anh không dám coi cô là vợ, trong lòng cô anh là dạng tồn tại gì thì anh cũng không nắm chắc, nhiều nhất chính là một tên cu li làm việc thôi.
Vương Cương nghĩ kế cho anh, chủ yếu chính là để anh đừng có do dự nữa, phụ nữ đều giống nhau, chỉ cần phục vụ trên giường tốt, xuống giường tất cả đều dễ nói.
Khả năng của người anh em này của anh ấy, thân là người anh em tốt lớn lên từ nhỏ với nhau anh ấy biết rõ nhất, không cần phải lo lắng phụ nữ sẽ không hài lòng với anh khi ở trên giường.
Vệ Thế Quốc mặt không biểu cảm, không biết là trong đầu người anh em tốt này của anh đang suy nghĩ cái gì nữa, dựa vào đâu mà lại cho rằng người phụ nữ trong nhà anh kia là dễ dàng chinh phục chứ?
Bây giờ Tô Tình ở trong nhà đang ngủ.
Khi dậy mặt trời không gay gắt như vậy nữa, bây giờ chắc là khoảng ba giờ nhỉ? Mang thai không giống với bình thường, rất hay buồn ngủ.
Uống nước xong cô bóc một nắm hạt dưa ăn để bổ sung nguyên tố vi lượng, rồi đi tới phòng bếp nhìn ngô nghiền đang được ngâm, tối nay cứ nấu cháo ngô xay là được rồi.
Cô cầm sách ngồi trong sân bắt đầu đọc, hai năm nữa là muốn khôi phục thi vào đại học, cô phải học tập thật tốt mới được.
Cô dự định tham gia kỳ thi đại học, đây là cơ hội thay đổi vận mệnh, sao lại có thể bỏ qua được chứ?
Cắn hạt dưa xem sách, Tô Tình cảm thấy cuộc sống của mình thật là viên mãn.
Nhưng chuyện tốt hơn cũng sắp tới rồi, người đưa thư nhẹ nhàng lái xe đạp đi tới: “Tô Tình, thanh niên tri thức Tô có ở nhà không? Cô có hàng này!”
Người đưa thư giao hàng này cũng đã quen thuộc, dẫu sao mỗi tháng đều phải giao tới như vậy một lần, trực tiếp gọi người là được rồi.
Tiếng hô to quen thuộc làm cho Tô Tình mở cờ trong bụng.
“Tới đây.” Tô Tình đáp một tiếng rồi đi ra.
“Còn tưởng rằng cô đi làm rồi nữa.” Người đưa thư nhìn thấy cô lập tức nói.
“Hôm nay không được thoải mái lắm nên không đi.” Tô Tình cười nói.
Người đưa thư cũng biết tính tình của nữ thanh niên tri thức này là thế nào, nhưng cũng khó trách, người ta là người trong thành phố, từ nhỏ được nuông chiều mà lớn lên, xuống thôn quê đâu thể nào chịu nổi cuộc sống nơi đây chứ?
Lười biếng cũng là chuyện cực kỳ bình thường, anh ta cũng không để ý tới những thứ này, cầm một gói hàng ra đưa cho cô: “Đây là của cô, còn có phong thư này nữa.”
“Còn có thêm một gói hàng này sao?” Tô Tình vui mừng nói.
Phong thư thì cô biết là gì, bên trong nhất định là đủ loại cuộn phiếu lại và đơn chuyển tiền, nhưng lại có nhiều hơn một gói hàng so với trước kia nữa.
“Đúng, đều được gửi đến cho cô, không có chuyện gì khác thì tôi đi trước đây.” Người đưa thư nói.
Tô Tình trực tiếp móc ra một nắm hạt dưa lớn định giữ lại để ăn rồi đưa qua, nói: “Anh trai, anh cầm mà ăn đi, rất thơm đó.”
Người đưa thư là một thanh niên, tuổi tác cũng xấp xỉ Vệ Thế Quốc, vội nói: “Không cần, không cần.”
“Cũng chỉ là một chút hạt dưa, không có gì ghê gớm cả.” Tô Tình kín đáo đưa cho anh ta, xách cái gói hàng của mình rồi đi vào nhà.
Người đưa thư nhìn trái nhìn phải một chút, ho khan một tiếng rồi cất hạt dưa vào đạp xe về, dù sao cũng chẳng phải thứ gì quá đáng tiền.
Nhưng lần sau nếu như có thư nữa thì anh ta nhất định sẽ đi đưa cho cô trước tiên.
Không nói người ngoài nữa, bây giờ Tô Tình đang ở trong phòng đã mở phong thư ra, trước tiên là xem thư một lần.
Ngoại trừ gửi phiếu và đơn chuyển tiền đến, dĩ nhiên là còn thư cha cô viết cho cô nữa.
Trước đó Tô Tình lập gia đình không thông báo cho gia đình, thậm thậm chí cô cũng không nói cho người trong nhà biết, nhưng Thái Mỹ Giai lại không nhìn nổi cô sống tốt nên đã lập tức viết thư về nói.
Khi Thái Mỹ Giai viết thư cho người trong nhà, cũng sẽ viết cùng luôn ở bên trong bức thư đó, cứ thế ông Tô, bà Tô biết con gái mình đã kết hôn cũng là nghe được từ trong miệng của người khác.
Quả thật là muốn tức chết.