Lúc Vu Hoài Ngạn trở lại nhà của mình, Ôn Chỉ Văn đã sớm ngủ rồi, chỉ để lại một chiếc đèn ngủ cho anh.
Anh đi đến mép giường, cúi xuống nhìn khuôn mặt say ngủ của cô.
Giờ này khắc này không khỏi nhớ tới những lời oán giận lúc nãy của Tiết Kỳ.
Anh cảm thấy chắc là mình sẽ không gặp được những tình huống giống với Tiết Kỳ.
Chuyện bảo mẫu tự không cần phải nói.
Quan hệ của Ôn Chỉ Văn và Tạ Thục Anh rất tốt, chắc là sẽ không có mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu.
Hơn nữa Ôn Chỉ Văn lại yêu anh như vậy, tuy rằng sẽ có chút tính tình nhỏ nhưng cũng rất đáng yêu, anh nhường cô nhiều một chút cũng không sao.
Vu Hoài Ngạn nghĩ như vậy, trong lòng chỉ cảm thấy ấm áp, càng nhìn Ôn Chỉ Văn càng cảm thấy hiếm lạ.
Anh nhịn không được cúi xuống hôn vào mặt cô một cái.
Tuy rằng anh chỉ uống vài chén rượu, ở quán bar không lâu, nhưng ngăn cản không cho Tiết Kỳ uống rượu nên trên người anh bị hắt không Ít rượu, cho nên hiện tại ngửi cả người đều toàn là mùi rượu.
Lúc thò lại gần làm Ôn Chỉ Văn trong lúc ngủ mơ có chút bị huân tới, nhíu nhíu mày.
Cô nửa mộng nửa tỉnh, giơ tay vỗ bay mặt anh, lẩm bẩm nói: "Tránh ra, anh thật là phiền".
Vu Hoài Ngạn nhịn không được mỉm cười.
Lúc Ôn Chỉ Văn xuất hiện ở tiệm uốn tóc đã là nửa tháng sau.
Trong lúc này, Điên Hân đã gọi điện thoại cho cô vài lần, nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn luôn ngốc trong nhà không muốn nhúc nhích, hoặc là bị chuyện khác làm chậm trễ.
Hơn nữa, cô cảm thấy bộ tóc của mình nhìn vẫn khá ổn, vẫn còn trong phạm vi có thể chấp nhận được, cho nên cô vẫn luôn kéo dài tới hiện tại...
Lúc khi đến đây, Ôn Chỉ Văn đã gọi điện thoại cho Điền Hân.
Cho nên Điền Hân đã sớm chờ ở trong tiệm.
Tay nghề làm tóc của Điền Hân vô cùng tốt, cho nên dù tiệm cắt tóc phát triển ngày càng tốt thì cô ấy vẫn thường xuyên đứng làm tóc cho khách hàng. Có một ít phú bà là khách quen của tiệm đều muốn chỉ định Điền Hân làm tóc cho mình.
"Chị Chỉ Văn, chị tới rồi!" Điền Hân liếc mắt một cái liền thấy được Ôn Chỉ Văn xuất hiện ở ngoài cửa hàng.
Ôn Chỉ Văn đưa túi trong tay cho cô: "Tùy tiện mua một chút, ai không ăn bữa sáng thì tự lại đây lấy đi!"
Tức khắc, nhân viên trong tiệm uốn tóc đều hoan hô.
Điền Hân cười thân thiết: " Chị Chỉ Văn, muốn làm kiểu tóc gì?"
"Còn chưa có nghĩ kỹ, em xem chị làm kiểu gì thì phù hợp" Ôn Chỉ Văn vô cùng tin tưởng trình độ của Điền Hân.
Điền Hân nghĩ ngợi, trên mặt lộ ra vẻ mặt chờ mong, nói: "Chị Chỉ Văn, em cảm thấy có một kiểu tóc vô cùng thích hợp với chị, thật sự."
Giọng điệu này... Vì sao nghe xong khiến người ta có loại dự cảm không tốt nhỉ?
Nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn có ý để cô ấy nói tiếp.
"Chính là chị Chỉ Văn, chị đã từng xem qua bộ phim ngoại quốc kia chưa? Tên là 《 Tên sát thủ này không quá lạnh lùng 》,, em cảm thấy mái tóc ngắn của nhân vật cô gái trẻ trong phim rất thích hợp với chị." Điền Hân nói.
Bộ điện ảnh này được chiếu năm 1994. đương nhiên trong nước không có đề cử bộ phim này.
Nhưng hiện tại đầu đường lớn lớn bé bé có các loại rạp chiếu phim, có những chỗ còn chiếu cả các loại phim của nước ngoài.
Ôn Chỉ Văn không đến rạp chiếu phim, bởi vì bên trong có quá nhiều người phức tạp.
Trong nhà cô có máy chiếu phim, cô liền đi mua không ít đĩa phim, nhạc về nhà tự xem.
Cho nên, trong khoảng thời gian này, Ôn Chỉ Văn được nạp thêm rất nhiều kiến thức về phim điện ảnh cũ mà đời trước cô chưa từng nghe qua.
Bộ phim điện ảnh é Tên sát thủ này không quá lạnh lùng ỳ này rất có danh tiếng, trước khi xuyên sách Ôn Chỉ Văn đã từng xem một lân, sau khi xuyên sách cô lại xem một lần nữa.
Nữ diễn viên điện ảnh tóc ngắn là một nhân vật vô cùng kinh điển, được cho là nhân vật then chốt trong bộ phim.