Quần áo chỉnh tề, dưới ánh
mắt u oán của Tiểu Đào, Minh Lan vịn tay Thải Hoàn chậm rãi bước qua bậc cửa, Thải Hoàn cúi đầu rũ mắt, thoáng thấy chuỗi vòng trân châu trên cổ tay Minh Lan, viên nào cũng to bằng đầu ngón tay cái, tròn xoe sáng
bóng, long lánh lóa mắt.
Trong lòng nó cả kinh, thầm nghĩ phủ Cố quả nhiên phú quý, viên trân
châu lớn như vậy, hình dáng màu sắc lại đẹp thì ngay cả Vương thị cũng
chỉ có vài viên khảm trên trâm cài tóc hay vòng tay vòng cổ mà thôi, vậy mà Minh Lan lại có cả một chuỗi liền, còn tùy ý đeo lên cổ tay nữa chứ.
Thải Hoàn còn đang suy nghĩ thì chủ tớ hai người đã đi đến đại sảnh của
Gia Hi cư, bên cạnh cột nhà đỏ thẫm là hai cây hoa hải đường tươi tốt